“em t lc bát bước ra”

cơi đi dâu b có ta đi cùng

Cao Thoi Châu

 

(thay phần tiểu sử)

 

 

Tên thật Lê Ngọc Châu, sinh ngày 10- 01-1941 tại Hội An (Quảng Nam). Sống và lớn lên tại Đà Nẵng từ 1953. Làm tham sự ngân hàng Việt Nam Thương Tín – Đà Nẵng. Bị động viên vào quân đội Sài G̣n và mất chân trái tại mặt trận Mộ Đức (Quảng Ngăi) cuối năm 1969. Định cư theo diện đoàn tụ gia đ́nh tại Montréal - Canada từ năm 1985.

 

Địa chỉ tác giả : luanhoan@hotmail.com hoặc :

lebao_hoang@yahoo.com


Có thơ- chủ yếu là thơ t́nh- đăng báo rất sớm, từ năm 1960 trên các tạp chí nổi tiếng tại Sài G̣n thuở đó như : Thời Nay, Mai, Bách Khoa, Văn Học, Ngàn Khơi, Kỷ Nguyên Mới, Đối Diện ... Khi định cư ở Canada, Luân Hóan vẫn tiếp tục làm thơ đăng trên các báo Văn, Văn Học, Hợp Lưu, Thế Kỷ 21, Nhân Văn, Khởi Hành, Hồn Quê, ...


Về Trời( 1962), Trôi Sông ( 1964 và…16 tập sau đó): Viên Đạn Cho Người Yêu Dấu (1969), Thơ T́nh ( 1970), Sông Núi Cùng Người Thơm Ngát Thơ ( 2002 ) ...


Và điều không thể tin nhưng lại có thực mà chưa một nhà thơ nào làm - kể từ sau Nguyễn Du – đó là Luân Hoán, vào năm 2008 đă hoàn thành tác phẩm “Em Từ Lục Bát Bước Ra” mà ông gọi là một “bài” lục bát. “Bài” này in ra hết gần 100 ngàn công in v́ nó dày tới hơn…200 trang A4, trên 2.600 câu có lẻ! Cái độc đáo là, “bài” thơ này vẽ chân dung của 228 tác giả VN, từ Nguyễn Du, Huy Cận đến Hoàng Cầm. Giang Nam, Bùi Giáng, Hoàng Lộc, Trần Huiền Ân, Cao Thoại Châu, Vi Thuỳ Linh v.v.. Những tác giả thuộc nhiều thế hệ, thuộc nhiều khuynh hướng, người c̣n kẻ mất, người ở quê nhà, kẻ sống tha phương…, mỗi người đều được Luân Hoán phác thảo những nét rất đặc trưng. Thí dụ

 

“ Một lần nhưng chẳng dễ quên

Xuồng nghiêng theo chút hớ hênh thế là

 Sầu riêng đang chín người ta

Nguyễn Duy tḥng nhánh thi ca làm dầm”.

 

Hoặc

 

“ Ngậm ngùi nhớ ngọn Núi Đôi

 Núi đời phơi phới núi người phân tan

Em c̣n trẻ lắm, nhất làng

 Vũ Cao thắp mấy ḍng nhan cho cùng” v.v



“... Luôn tiện cũng khai luôn , vài chi tiết cá nhân lẩm cẩm, nhưng cũng có thể cần thiết:Bản tính lè phè. Xă giao kém. Nói ít. Lười viết thư.

Thích:- thời gian đi đường, chiêm ngưỡng các vẻ đẹp của người, cảnh, chim, cá...- thể thao, âm nhạc, hội họa, nhiếp ảnh, xem vũ- sưu tập mọi thứ- các món ăn có chất ngọt. Không thích:- tham dự tiệc tùng, hội họp.- ăn các loại cá.

Thói quen: khi ăn: nhanh, gọn, thường ăn tại bàn viết hoặc ghế ngồi ở pḥng ngủ. Khi ngủ: nằm nghiêng hoặc nằm úp .Khi đọc sách: khởi đầu đọc: một truyện, vài ba trang, hoặc vài ba bài thơ ở cuối tập sau đó có thể đọc lại từ đầu hoặc không (đối với những tác giả chưa được đọc qua) .Khi viết: có thể nh́n, nghe loanh quanh, gơ thẳng lên bàn chữ, sửa hoặc thay đổi ngay từng đoạn ngắn vừa viết.

a/ Viết ngay khi bắt gặp một đề tài bắt nguồn từ một cảm xúc, một h́nh ảnh nào đó.

b/ Viết ra những xúc cảm, suy nghĩ, đă giữ một thời gian trong trí nhớ.

đối với trường hợp a, thường viết dễ dàng và nhanh chóng, nhưng hoàn tất bài viết một cách ưng ư, đa số không bằng trường hợp b.

Thói quen tôi vẫn giữ: trang viết của tôi, thường phải sạch, ít gạch xóa. điều này hẳn nhiên dành cho thơ nhiều hơn, bởi mỗi bài thơ, số lượng chữ không nhiều. Nếu trang viết bị xóa, thay nhiều chữ, tôi thường chép sạch lại những ǵ ưng ư sau đó viết tiếp, điểm này thích hợp khi làm thơ thẳng ở mặt màn ảnh computer. Trong thời gian viết sạch lại như vậy, tôi vẫn nghĩ tiếp những câu thơ sẽ viết ở trong đầu, v́ thế mạch thơ không đứt đoạn, hơn nữa thơ thường có xảy ra những bất ngờ, những t́nh cờ trong lúc viết, do đó rất thường viết được những bài thơ ḿnh ưng ư, hơn cả dự định.Tứ thơ thường đến với tôi trong những lúc đầu óc thật thảnh thơi, những thời điểm này thường là, những thức giấc bất ngờ không ngủ tiếp lại được, hoặc những lúc thong dong chờ đợi một cái ǵ đó, ví dụ như chờ một chuyến xe, chờ sẽ về tới nhà khi xe đang chạy, và nhất là khi lái xe chạy chơi khơi khơi. Tôi luôn luôn có sẵn một xấp giấy có kẻ ḍng cùng một cây bút dưới gối nằm, một ngọn đèn 15 Watts, có khóa tắt, mở bắt sát dưới chân đầu giường ngủ, khi cần viết, tôi mở đèn, bỏ giấy xuống sàn nhà, nằm nghiêng trên giường tḥng tay xuống viết, điều này giúp tôi đỡ phải ngồi dậy, đến bàn. Và ánh sáng cũng không đủ phá giấc ngủ của bà xă bên cạnh, có thể thói quen này, đẻ ra thói quen tôi ngủ thường nằm nghiêng hoặc nằm úp v́ vậy, thuần khiết, dù khi ngủ rất ưa gác chân.

Làm thơ khi lái xe một ḿnh, thường viết ngầm trong đầu, để khỏi quên, sau vài đoạn, thường lợi dụng đèn đỏ, chép tắt rất vội, những bản viết này sau đó tôi phải chép lại liền, để lâu chính ḿnh đọc cũng không ra, có lẽ có vài thói quen lẩm cẩm khác nhưng xin nói qua thói quen khi viết văn xuôi. Ở những bài viết này, tôi ngồi tại 'bàn viết' một cách nghiêm chỉnh. Tôi hoàn toàn chú tâm khi viết văn xuôi. Trang chữ vẫn phải sạch, sự sạch sẽ của trang chữ, và hiện nay sự tươm tất trên mặt ảnh luôn luôn là những hấp dẫn đối với tôi.

Ngày nay tôi cảm thấy thú vị khi đọc truyện, thơ, tin tức trên màn ảnh hơn trên những ấn bản…”

....

Nặc danh nói : Thơ t́nh Luân Hoán không day dứt bi luỵ một niềm đau, mà phơi phới nhẹ nhàng dí dỏm một niềm yêu, trẻ trung trong suốt những giai đoạn sống của tác giả. Nhà thơ là người khá may mắn trong t́nh trường.Ngôn ngữ và h́nh ảnh trong thơ LH th́ điêu luyện như một thứ Trời cho!


Cao Thoại Châu

100 giờ: Chân dung Luân Hoán

Rạng Đông Một Ngày Vô Định, thứ 7 tháng 2-2009