Ngụy
Tử Loạn Ngữ
2
phần 2 (60bài)
LÊ VĨNH THỌ
Làm nên
Vô
số đứa vô học
Không
thầy vẫn làm nên
Thầy
mà không biết nhục
Mất
dạy như quan trên
Sống
chết trần gian
Rồi
đây rồi cũng rồi đời
Mà
không hề ước lên trời lang
thang
Adam
rời bỏ thiên đàng
Cùng
Eva xuống trần gian làm tình
Satan
là vị cứu tinh
Người
ăn trái cấm trời hành trái tim
Sầu
riêng oan trái
Nỏ
mồm chê hôi hám
Bẻm
mép khen thơm tho
Miệng
thế gian ghê tởm
Lưỡi
lắt léo lắm trò
Cứu
tinh quái
Trên
đường đi cấp cứu
Cứu
hỏa hay cứu thương
Thống
thiết tiếng còi hụ
Nghe
bất hảo bất lương
Chết
thì cứ chết bỏ
Cháy
cứ cháy như thường
Yêu
đạo
Thế
thiên hành lạc đạo
Lãnh
đạo tà đạo yêu
Quanh
bàn tiệc xương máu
Ghế
ít mà đít nhiều
Ăn chơi
Ăn chơi đồ ăn chơi
Những
đồ ăn đồ chơi
Từ
láng giềng hữu nghị
Từ
đồng bào trời ơi
Thất
kinh bang tế thế
Đổi
đời hay đi đời
Hòa
bình địa
Chiến
tranh mà đây đó
Vẫn
còn sạch và xanh
Hòa
bình xanh hay đỏ
Đất
nước sạch sành sanh
Tiền
duyên
Bạc
thì ai nỡ phụ
Duyên
tiền định thay trời
Tiền
bạc không phong phú
Đừng
hòng có đồ chơi
Hư
văn hỏng nhạc
Nhảm
nhí thơ và nhạc
Lăng
nhăng nhạc và thơ
Những
người tình khoác lác
Những
chuyện tình vu vơ
Siêu
phàm
Hiến
pháp dù có nói
Mà
thực tế không làm
Lắm
mồm mép miệng lưỡi
Mà làm
thì làm càn
Phàm
phu khó với tới
Hiến
pháp thuật siêu phàm
Gần
đất xa trời
Muôn
năm thượng đế làm trời
Huyên
thiên hạ giới muôn đời kêu ca
Đất
gần gụi trời cách xa
Thiên
đàng hất hủi tha ma ân cần
Pháp
thuật
Kiện
ai ai dám kiện
Nhà
cửa mình hiến dâng
Tấc
đất thịt dâng hiến
Đỡ
mang tiếng hiếp dâm
Chính
trị
Bất
chính mà trị quốc
Lưu
manh cũng lưu danh
Rối
loạn cương thường trực
Thiên
hạ bộ bất bình
Tuyết
đen
Sapa
phủ trắng tuyết
Nhàn du
khách nhởn nhơ
Với
dân đen đói rét
Cảnh
chẳng đẹp như mơ
Thơ
phong hoa tuyết nguyệt
Đời
chẳng đẹp như thơ
Quái thai
Lạc
long rồng lạc lỏng
Ma cà
bông rỗng tiền
Đụng
Âu cơ lai giống
Ra ma
cà rồng tiên
Bìm bìm
và bìm bịp
Đổi
đời là có dịp
Để
giậu đổ bìm leo
Bìm
bịp kêu bịp bịp
Đâu
chỉ ngặt vì nghèo
Thằng
bồi
Nổi
cộm và bức xúc
Hụt
hơi mà quen mui
Thằng
buồi không thể lui
Cờ
đầu
Dù
mở cờ mạnh dạn
Phô
phang lá cờ đầu
Có
cờ không có cán
Làm sao
phất phao câu
Đồng
lõa
Bị
cưỡng đoạt cướp giật
Tấc
đất đợi cắm dùi
Mà cái
trôn bất khuất
Vẫn
chịu đựng thằng buồi
Những
người khốn khổ
Tặng
Victor Hugo
Trên
đe dưới búa bổ
Đói
và chết nhăn răng
Cắt
cỏ hay cắt cổ
Lưỡi
liềm đẹp như trăng
Bể
dâu
Khi
khói tan lửa tắt
Tro tàn
quê không hương
Cắm
dùi tìm tấc đất
Đất
mất nước tang thương
Làm
chủ
Là dân
thì làm chủ
Như
em nhà cửa mình
Một
cái đồ đã cũ
Và ba
thứ linh tinh
Kịch
cỡm
Màn
kịch cọt rẻ tiến
Mà dàn
cảnh vô cùng tốn kém
Vỗ
ngực và vỗ tay
Lễ
cày tịch điền (1)
Thiệt
canh (2) là cải tạo đời
Vua cày
bằng lưỡi con trời độc chiêu
Điền
đã tịch thổ đã tiêu
Dân
điêu đứng đứng vua điêu ngoa ngồi
Lưỡi
vua cày đảo ngược đời
Rối
ren đất nước tơi bời nhân dân
(1)
Đầu năm vua đich thân cày ruộng tượng
trưng để ra vẻ quan tâm đến nông nghiệp
(2)“cày bằng lưỡi” chỉ việc dùng
miệng lưỡi dạy đời để mưu
sinh
Thiệt
canh
Bần
cùng một tấc đất
Buồn
tình thì cắm dùi
Chẳng
lẽ nằm trơ khấc
Cày
bằng lưỡi cho vui
Cực
độc địa
Chất
da cam diệt cỏ
Còn
gốc thì còn xanh
Nhiễm
độc chất màu đỏ
Thì
rừng rú thất thanh
Người
cũng như cây cỏ
Mất
gốc thì tan tành
Đờn
ca tài tử
Mà áo
dài khăn đóng
Mà cà
vạt vét tông
Di
sản văn hóa rồng
Unesco không tròng
Chiến
tranh và hòa bình
Tặng
Lev Tolstoi
Trong
chuồng trại gia súc
Hòa
bình khủng khiếp hơn chiến tranh
Liệt
sĩ lò sát sinh
Cô
đơn độc
Không
có bạn bè lũ
Cũng
không có người tình
Bạn
qua đường đã cũ
Cũ
như người làm tình
Tề
gia
Nhà
cửa sạch thì mát
Quét và
lau sạch nhà
Vợ
hiền phân công tác
Không
thể trái lệnh bà
Tề
gia đừng biếng nhác
Trị
quốc chớ tham gia
Quét
nước nhà sạch rác
Nhà
nước chẳng dung tha
Chất
độc hại có lợi
Sá gì
khói thuốc lá
Tác
nhân gây ung thư
Kể
ra hút cũng đã
Mà
chỉ chết từ từ
Còn
hơn thứ xối xả
Từ
xí nghiệp công tư
Từ
xe cộ ồn ả
Từ
miệng lưỡi lọc lừa
Những
chất độc cao cả
Như
thuốc súng nhân từ
Tóc
Buồn
tình ngồi nhổ tóc râu
Làm sao
nhổ hết tóc sầu tóc tang
Tóc
tang tang tóc quê hương
Tóc
tơ vương nợ tóc sương muối sầu
Rối
nước
Là
người thì phải làm trâu
Mà sao
mặt ngựa đầu trâu làm người
Sâu dân
mọt nước làm trời
Muôn
năm rối nước muôn đời hại dân
Sài lang
“sói vào nhà
Không
mất gà
Cũng
mất vịt”(* )
Sói vào
nhà
Người
là gà vịt
Đời
vui như tết
Sói vào
nhà
Không
mất đầu
Cũng
mất đít
Sói vào
nhà
Nước
rối ren
Dân
rối ruột
Sói vào
nhà
Sống
như chết
(*) tục ngữ
Dáng
đứng đắn
Dáng
đứng Việt
Đứng
đái đàng hòang
Quan
đi đường cái
Đái
đường cái quan
Đàng
hoàng đứng đái
Qui
đầu không hàng
Tình
tang
Văn
nghệ sĩ hoang tưởng
Vẽ
vời những nàng tiên
Người
tình lí tưởng tượng
Thằng
cuội số vô duyên
Mọi
người và một người
Mọi
người là người mọi
Mọi
người vì một người
Một
người hay soi mói
Mọi
người khó thảnh thơi
Một
người hay giở giói
Rối
nước và rối đời
Một
người như lang sói
Làm cha
và làm trời
Mọi
người dù đau nhói
Tung hô
hoán hụt hơi
Mày râu
Trong
cả trại “cải tạo”
Chỉ
một người cứng đầu
Thà chung thân không cạo
Râu mày
là mày râu
Gặp
thời thế điên đảo
Làm
trai hay làm trâu
Phủ
phục trước bá đạo
Chui
luồn cúi muôn tâu
Để
cáo già bố láo
Dép mà
cũng vểnh râu
Dù
không nơi nương náu
Thà
vục mặt vùi đầu
Vùi
đầu vào âm đạo
Vục
mặt vào phao câu
Máng
cỏ
Người
đâu cần có mắt
Mà
cũng biết ăn nằm
Biết
vùi đầu vục mặt
Vào
máng cỏ chung thân
Phân
công
Ong
chúa là ong cái
Ong
đực là dân công
Chúa
ăn nằm đẻ đái
Dân
cống hiến tính trùng
Ngoan
cố
Đã
không dám hốt rác
Còn hít
hà khen thơm
Bị
giày xéo chà đạp
Mà
rối rít cám ơn
Hồng
y đức
Bệnh
nhân bị moi móc
Bị
móc bóp moi tiền
Mát tay nghề chăm sóc
Rạch
túi là ưu tiên
Kinh
sử
Sách
mọt như gông đèn lịm tắt
Bút
nghiên nghiêng ngửa sĩ phu phen
Kinh
dị như đời sử biến chất
Bảng
vàng đầu bạc vững tim đen
Bạn
lòng
Vương
tơ vò tóc rối
Rối
như mớ bòng bong
Người
yêu quí yêu quái
Trăm
năm bạn lòng thòng
Quê
hương vị
Ưa
bánh bèo bánh ú
Chuộng
bánh giầy bánh giò
Chân
chất thà bảo thủ
Giả
tạo chẳng hay ho
Ăn chơi bời chí thú
Thong
thả cửa vầy vò
Mặc
bánh vẽ chiêu dụ
Kệ
bánh thánh giở trò
Quê
hương vị dù cũ
Quen
miệng chẳng so đo
Yoni
Vì sao
dù sủng ái
Sùng
bái như totem
Yoni
chỉ là cái
Đẻ
đái và tòm tem
Võ lâm
tặc
Bọn
tả đạo tà đạo
Ác bá
chủ võ lâm
Minh
giáo là ma giáo
Vô minh
bất lương tâm
Đại
cáo
Đề
phòng bị móc bóp
Rạch
túi bởi kẻ gian
Lắm
lời lẽ vàng ngọc
Trưng
tại các cơ quan
Nơi
đầy rẫy nanh nọc
Vĩ đại ác đại
gian
Về
thăm miệt dưới
Quen
mui uống nước tận nguồn
Ăn quen trái cấm trong vườn
tình xưa
Về
thăm miệt dưới dò la
Cái
trong trắng cái thật thà còn chăng
Từ
ngoài vào trong
Trên
người nhiều của lạ
Lạ
như thú nhồi bông
Trên
người nhiều hàng giả
Bắt
mắt dễ động lòng
Lầm
hàng dỏm hàng mã
Hớ
hàng chợ hàng rong
Trên
người nhiều của nợ
Của
vợ toi công chồng
Trong
người nhiều cặn bã
Trái tim đen hay hồng
Đỏ
đen
Số
đen thì đèn đỏ
Số
đỏ mà tim đen
Dân
đen đủi như chó
Thịt
chó món ăn quen
Dân có
chủ
Tặng
Triều tiên và Cuba
Không
cha truyền con nối
Thì anh
truyền cho em
Đời
dù là đời mới
Dân
vẫn là dân đen
Giặc
hay vua lớn lối
Nước
như đời rối ren
Vàng và
máu
Chất
màu nào độc hại
Máu
người hay da cam
Áo xiêm
nào đáng ngại
Hồng
y hay hồng quần
Thời
thế
Là anh
hùng ở đó
Mà gian
hùng ở đây
Là vĩ nhân với nó
Mà
tiểu nhân với mầy
Ngợi
ca hay nguyền rủa
Lá
rụng và mây bay
Chịu
trận
Tuyên
ngôn khẩu hiệu ồn ào
Tự
do hạnh phúc tào lao hoang đường
Màu mè inh ỏi phô trương
Đoạn
trường mà vẫn bình thường sống nhăn
Mồm
loa mép giải
Nước
nhà câm miệng hến
Nhà
nước mở mồm loa
Tề
gia mà đàng điếm
Trị
quốc như tề gia
Còn gì
để mất
Núi
lở lói như đất
Nước
ô nhiễm từ nguồn
Chẳng
còn gì để mất
Hồn
cũng mất như trôn
Về
nhà
Có nhà
ở trần thế
Là may
về đi thôi
Thiên
đường của thượng đế
Đố
ai thấy bóng người
Bao…
Bao che
là cần thiết
Bao công
là kẻ thù
Bao
tử là trên hết
Bạn
tình bao cao su
Tâm
địa
Thiên
hạ bịa đủ thứ
Trái tim như nhà kho
Là
nơi chuyên chất chứa
Mọi
tâm lí đoán mò
Tình
yêu không đất hứa
Và
không có chiến khu
Tình
dục có căn cứ
Là
nơi giở lắm trò
Lê
Vĩnh Thọ