ngụy
tử loạn ngử 3
lê vĩnh thọ
LÃO TỬ VÀ NGỤY TỬ
Lão tử đắc đạo
đức
Ngụy tử tri âm đạo
đức kinh
Làu thông kinh nguyệt tụng
Tứ khổ có lão tử
Bất kính lão và bất úy tử
Mà ngụy tử trường sinh
LÃO BẤT TỬ
Thọ dù bất kính lão
Sống ẩn tích mai danh
Bọn sống lâu lên lão
Sống nhục như súc sinh
Bọn mèo già hóa cáo
Tội tày trời chết vinh
Lánh đời xa âm đạo
Trời đất và một mình
Đạo đức kinh uyên áo
Hơn âm đạo đức kinh
Đạo khả đạo tà
đạo
Danh khả danh hư danh
CÁO TỬ
Cáo tử bác Mạnh Tử
Viết nhân chi sơ tính bản ác
Gian ác như cáo hồ
DƯƠNG TỬ THÀ ĂN LÔNG Ở
LỖ
Thiệt hại một cọng lông
Mà lợi thiên hạ cũng không chịu
Lông cũng quí như lỗ
TỘI NGHIỆP
“anh đi rồi còn ai
vuốt tóc…”
Tình buồn hay buồn tình
Anh đi rồi thiếu gì thằng khác
Đâu chỉ vuốt tóc tơ
VỌNG PHU
Khi trống trải ngứa ngáy
Chắc gì hồn mòn mỏi vọng phu
Chắc gì trôn hóa đá
GIA HUẤN
Con ơi phải nhớ lới cha
Muôn đời nhà nước
nước nhà là hai
Cướp đêm đồng
đảng cướp ngày
Cướp ngày thủ trưởng quan
thầy cướp đêm
Tiếp tay giặc
cướp chính quyền
Cướp đêm trắng trợn ngang
nhiên cướp ngày
DIỆU KẾ
Không gì bằng trồng cây
Muốn trồng cây thì phải phá
rừng
Kinh niên trồng người gỗ
CỘNG NGHIỆP
Thăng long đứt long mạch
Hạ mình như hạ long
Cửu long giương mắt ếch
Con cháu lạc long đong
MĨ TỪ
Nay xuất khẩu lao
động
Xưa bán vợ đợ con
Đổi đời mà khó sống
Ai sống nhờ nước non
TRUYỀN THỐNG
Rồng tiên nòi giống lẫy lừng
Bẩm sinh dị tật khom lưng cúi
đầu
Đầu rồng mà giống
đầu trâu
Đít tiên chẳng khác phao câu gia cầm
HIỀN THÊ CỦA TRANG TỬ
Yêu xác thịt hiện sinh
Đầu gối tay
ấp tố nữ kinh
ĐẠI ĐỒNG DAO
Vọc đất vọc nước
Đất chẳng nói năng
Nước thì nhu nhược
Dân thì nhăn răng
Vọc đất vọc nước
Đất nước tung
tăng
Đứa nào vọc cặc
Phạm tội khi quân
SỢ SỐNG
Sống hay chết đáng sợ
Thiên hạ sợ chết tôi sợ
sống
Sống như chết từng ngày
XUẤT XỬ
Xụi lơ như con cặc
Lánh đời giấu mặt mày
Xuôi tay và nhắm
mắt
Hay cho đời biết tay
CƯỚI XIN
Xin mới được cưới
Cưới mà cũng xin
Dây dưa rắc rối
Xỏ lá cũng xin
Vào luồn ra cúi
Chim được lồng chim
QUỐC VĂN VÀ LUÂN LÝ
Sách xưa dù tái bản
Mà tuyệt bản người xưa
Văn không độc như đảng
Quốc văn giáo khoa thư
Lý và luân không loạn
Luân lý giáo khoa thư
Đời thay hình đổi dạng
Đạo đức chuyện ngày
xưa
KHỔ HỌC
Lưỡi lê giáo mác
Mạt kiếp học hành
Khổ học hành xác
Đàu óc thong manh
TÔ HỒNG
Mồi tự do hoang tưởng
Bả hạnh phúc hoang đường
Tô hồng lí tưởng tượng
Tình yêu là tai
ương
Mùa xuân tươi sống sượng
Trong văn nghệ bất lương
Thiên đường là nghiệp
chướng
Rùng rợn như quê hương
XÁC ƯỚP
Xác dù của vua chúa
Cũng thối mà ướp vẫn không
thơm
Mang tiếng thơm
hay thối
THÁNH ĐỊA
Một đời mà bốn vợ
A ha nhờ allah
Một mình mà bốn cửa
Cửa nào hướng mecca
TỪ ĐẦU ĐẾN ĐÍT
Kẻ mất đít người mất
đầu
Mất đầu mất đít ai
sầu chăng ai
Không đầu thì làm tay
sai
Cái trôn thất tiết trong ngoài tân trang
CON BỊ LỪA
Con lừa dân công cụ
Củ cà rốt ấm no
No nê gậy dân chủ
Đòn hạnh phúc tự do
ĐAU ỐM
Đau lòng và ốm đói
Nạn cớm cướp cơm chim
Ma cà rồng người sói
Đời kinh dị hơn phim
BÈ LŨ
Trên đất nước có lũ
Khốn đốn nếu không bè
Sống chung với bè lũ
Lũ xỏ là ba que
Trời đồng lỏa vần vũ
Dân dưới búa trên đe
Người làm mưa làm gió
Lưỡi le hột cũng le
PHÓNG TÚNG
Túng tiền bán lúa giống
Hết lúa làm cu li
Túng tình mua con giống
Mà giống chẳng ra gì
LÃO TỬ VÀ VƯƠNG DẬT
Họ Vương dù ẩn dật
Không vô vi không rối loạn cương
Tình không thể không làm
Lão ngộ đạo đức kinh
Vương hâm mộ âm đạo
đức kinh
Đạo nào là cổ lỗ
BƯỚM VÀ TRANG TỬ
Trang tử mộng thấy bướm
Như Adam mơ thấy xương
sưòn
Hàm hồ điệp Eva
TƯ BẢN LUẬN
Tặng Karl Marx
Phái yếu mà vốn mạnh
Buồn tình phiếm luận bất tri
hành
Của nợ ai bù lỗ
TỬU SẮC
Khoái uống rượu bằng ngao(*)
Là đồ đựng là mồi là
rượu
Say thì đắm và đuối
(*)cái chung nhỏ để uống
rượu hoặc uống trà (phương ngữ nam
bộ)
CĂN BẢN THÂN
Làm sao yêu kẻ khác
Nếu không tự ái yêu bản thân
Và nếu không thủ dâm
NHƯ TÔM LỘN CỨT LÊN ĐẦU
Dù xu thời trang sức
Bao che cái trong đầu
Tai mắt mũi có cứt
Tâm địa như phao câu
XUẤT GIA
Đành ru rú ở nhà
Xuất gia gặp quỷ ở bệnh
viện
Gặp ma ở tha ma
DÂN CÔNG CỤ
Lưng là nơi khó gãi
Nên cần cái gãi lưng
Dù là con hay cái
Hết xài thì dửng dưng
HỌA MI
Tặng đệ tử Nguyễn
Họa Mi
Lẻ loi giữa bầy vẹt
Có một con chim một con tim
Hót hay mà không nịnh
TRÂN TRỌNG TÌNH NGHĨA
NGƯỜI HỌC TRÒ CŨ
Tặng Nguyễn Thanh Liêm
Trăm năm trong cũi người ta
Nước nhà nhà nước chính tà vàng
thau
Trải qua công cuộc bể dâu
Nghĩa nặng lạc hậu tình sâu
lỗi thời
Những nghe và thấy tày trời
Người đây cảnh đấy
đổi đời đảo điên
Em còn nhớ Nguyễn Bỉnh Khiêm
Dại tìm vắng vẻ khôn tìm lao xao
Mà nay vắng vẻ nơi nào
Nghênh ngang trâu ngựa ồn ào ngựa
trâu
Khi em tỉnh mộng công hầu
Về đâu thơ túi rượu
bầu đợi em
Rất may tôi vẫn còn em
Rất mừng em vẫn chưa quen làm
trời
Làm gì cũng chỉ nhất thời
Làm sao vẫn cứ là người
như xưa
Em dù trọng đạo tôn sư
Coi em như bạn thân từ xưa nay
MỒM VÀ LOA
Tắt tiếng rao tiếng ru
Inh ỏi lắm mồm loa mép giải
Ăn mày cũng lu loa
U CƯ
Không xuất đầu lộ diện
Vương Dật đa nghi âm hộ
mệnh
Chỉ ru rú trong quần
DUY VẬT
Tâm chỉ nghĩ đến vật
Buồn miệng đành chép miệng
như ngao
Hướng dương tâm duy vật
TRI KỶ VẬT
Ngày thất lễ tình yêu
Vương Dật an bần lạc âm
đạo
Trao tặng vật họ dương
THỨC KHUYA
Không dám đi ngủ sớm
Vì sợ đêm quá dài
Nhắm mắt vẫn thấy ngợm
Mở mắt chẳng thấy
người
LỜI THỀ HIPPOCRATES
Lương y mà gây sốc
Lời thề độc như tim
Ai uống liều thuốc độc
Và nọc rắn ai tiêm
CẨU HỢP
Lingam giống quả chuối
Chuối mà cũng dính lẹo như chó
Chó dính lẹo như người
DÂM THƯ
Em là một pho sex
Bí hiểm từ trang bìa
Kết thúc như bi kịch
Con này và cái kia
BẤT AN
Dù đứng bên đường lối
Ru rú trong nhà như ẩn cư
Chẳng nơi nào an
toàn
THUYỀN TRƯỞNG
Gia trưởng là thuyền
trưởng
Gia đình là con tàu
Đất nước là biển lớn
Thì sống chết lao
đao
Giữa biển khổ lí tưởng
Nước là nơi chôn nhau
ĐẦU ĐƯỜNG XÓ CHỢ
Ngõ ngách vắng anh hùng
Đầu thiên đường và xó
chợ trời
Du côn đồ gian đảng
CON VÀ NGƯỜI
Dại gì mà làm người
Không tin người không tin thần thánh
Con cặc muốn làm trời
CÔNG DÂN CÔNG
Hạnh phúc như cá chậu
Tự do như chim lồng
Trên quê hương yêu dấu
Công dân hay dân công
CỤC SÚC SINH
Súc sinh sinh sự
Cục súc tâng công
Súc sinh vô sự
Cục súc ăn không
HỌC TẬP
Đạo đức phường
đạo tặc
Tư tưởng lũ
gian phi
Thi đua đòi học tập
Đỡ phải làm cu li
SEX WORKER
Là công nhân tình dục
Lao động chẳng vinh quang
Chậu cá nào cõi phúc
Lồng chim nào thiên đàng
Tình mà làm hùng hục
Giặc mà làm vua quan
Con gì kì cục súc
Cái gì thất đảm đang
HƯƠNG LỬA
Nếu không hương không lửa
Chăn gối lạnh như
giường
Đừng ăn
sẵn nằm ngửa
Hãy thổi lửa thắp hương
VỎ DƯA VÀ VỎ DỪA
Cắt đứt mọi quan hệ
Kể cả với cuộc đời
Dù ở bên Thượng Đế
Chắc gì đã thảnh thơi
VÔ TÌNH
Làm mà tình không có
Ngon lành gì phao câu
Tình mà làm cho có
Quý báu gì quy đầu
MÙI ĐỜI
Quen mui quen mùi mẫn
Hơi đâu nếm đủ mùi
Trong chăn gối có rận
Ăn nằm hoài vẫn đui
CON CÁI
Con gì là thiên tử
Cái gì là ngai vàng
Cái trôn mà cầm cự
Cái đầu mà quy hàng
VƯỢT BIÊN
Cọp rất sợ bị bắt
Người rất sợ xích xiềng
Thuyền nhân sợ hải tặc
Hải tặc sợ thuyền quyên
NGÁN BỎ MẸ HIỀN
Y đức cũng giống hệt
Như đạo đức chính quy
Không sợ bịnh sợ chết
Chỉ sợ gặp lương y
LỚN NHƯ LỢN
Ước gì là lợn dái
Ăn và nằm zống để ăn
nằm
Hoan hô Trư Bát Giới
HIỂU BIẾT
Phao câu là món ruột
Mà chỉ biết qua loa
Bộ đồ lòng không thuộc
Khó hiểu cái sâu xa
TẤC ĐẤT
Mây mưa dù thưa thớt
Ruộng phải có người cày
Tấc vàng hay tấc đất
Tấc đất thịt bầy
nhầy
Vẫn chung thân đấu cật
Dù vua hay ăn mày
Vẫn bán mặt cho đất
Bán lưng cho trời đày
TẠO HÓA
Óc sáng tạo quỷ quái
Và tâm địa dã man
Để tạo ra giống cái
Bẻ xương sườn Adam
KHẢ NGHI THỨC
Áp má phải má trái
Ôm ấp rất sơ sài
Trò hữu nghị chẳng ngại
Đứa hôi mồm thối tai
NHÂN HỌA
Động đực như
động dất
Sóng ngầm như sóng thần
Đất thịt dễ rạn nứt
Đại dương khó lăn tăn
CHƯỜNG MẶT TRÊN TIỀN
Con đĩ của nhân loại
Chứa chấp đấng chí tôn
Những nhân vật vĩ đại
Bêu đầu trên cái trôn
Bộ mặt được sùng bái
Nhơn nhơ gây buồn nôn
NĂNG ĐỠ
Nâng niu như nâng trứng
Hơn sửa túi nâng khăn
Chịu đựng chịu và
đựng
Chăn gối nào không nhăn
NÓI DÓC
Hãy thương yêu hàng xóm
Láng giềng hữu nghị với Satan
Thương đế làm
được chăng
ÂM PHẦN
Ghét vào luồn ra cúi
Vương Dật về miệt
dứơi u cư
Ăn nằm vùng tăm tối
NGỘ ĐẠO
Vứt thiên kinh vạn quyển
Một đời một trang sex dùi mài
Tri âm đạo đức kinh
CHƠI ĐỂU
Thục nữ dù yểu điệu
Giáp lá cà tưng bừng
Và nếu cần chơi đểu
Quân tử đâm sau lưng
VỊ KỶ
Hiến mình vì bác ái
Vị kỷ là vị tha
Ai bóp vú bên trái
Thì vú phải chìa ra
Muốn có con thì cái
Đừng làm bộ nết na
MIỆNG LƯỠI
Để ăn tươi nuốt
sống
Để tỏ tỉnh và để làm
tình
Làm dù tình không tỏ
THỰC TẾ ẢO
Mộng tình như mộng tinh
Tình yêu là một thực tế ảo
Tình là mộng linh tinh
SÀN DIỄN VIÊN
Mọi người là đào kép
Đồng thời là sân khấu phim
trường
Chiến trường hay cái
giường
BAO BÌ
Da thịt là bao bì
Bì cũng là bao như quần áo
Bao che giấu trái tim
TU MI
Không thể thiếu tửu sắc
Tửu sắc là hai chân
Chẳng ai muốn què quặt
Sống sót như phế nhân
Kiêng đội trời đạp
đất
Cữ vọc nước giỡn
trăng
Không no lòng ấm cật
Ăn nằm mất thăng bằng
Thành quỷ hay thành nhân
Ai được phong thánh thần
LÊ VĨNH THỌ