CƠI TỤC
Lê Vĩnh Thọ
Phàm phu
Đă là người phàm tục
Th́ rất khó siêu phàm
Là người phàm phải tục
Tục như t́nh vẫn làm
Tục tử
Trăm năm trong cơi tục
Mặc xác ai thanh cao
T́nh là lao động
dục
Yêu là chuyện tào lao
Trùng tinh không sống nhục
Chết nhẹ như lông mao
Ngụy tử và tục tử
1.
Không vô vi thoát tục
Lập công lập đức hay lập
ngôn
Mục hạ vô chí tôn
2.
Tuy hai mà như một
Người th́ loạn ngữ kẻ dâm
ngôn
Đàm luận về cái trôn
Tam tài tử
Xếp xó mọi kinh sử
Ngụy tử tục tử t́m
vương dật
Thỉnh âm đạo đức kinh
Vương dật
Trong cơi dương duy vật
Mà vương dật ẩn tích mai danh
E phái đẹp bất b́nh
Trượng phu phen
Nửa
năm hương lửa đang nồng
Trượng
phu thoắt đă động ḷng bốn phương
Nguyễn
Du
Đă quen thói như ngựa
Đường cũ và yên cương
Đă quen nơi ăn
ở
Chẳng động ḷng bốn
phương
Dù chẳng nồng hương lửa
Trăm năm một cái giường
Kẻ sĩ
Sĩ tử và tử sĩ
Bao nhiêu sĩ tử chẳng thành công
Tử sĩ chẳng thành nhân
Con voi và bách gia chư
tử
Dù tay sờ mắt ngó
Tuyên bố láo con voi
Giống như cái ǵ đó
Con ǵ giống cái ṿi
Bàn tay của Chúa
Tặng
Maradona
Ai là chúa gian lận
Bàn tay của chúa là tay
sai
Thay thế chân cầm thú
Thượng Đế
đi chợ hôn
nhân dị chủng
tại Việt
nam
Để làm t́nh làm tội
Coi mắt coi mặt coi cửa miệng
Và coi cả cửa ḿnh
Đại ngu Hồ
Quư Li
Đại ngu vạn
đại phúc
Đáng tự hào dân tộc thong manh
Hồ quư li tinh ranh
Trống rỗng
Cái trống th́ phải rỗng
Càng rỗng th́ càng ồn
Tuyên ngôn huyên náo động
Mà cuộc sống vô hồn
Trái tim đen công
cộng
Vị tha như cái trôn
Số đỏ
Những v́ sao xấu số
Đă tắt lịm như đèn
Thiên hà thiên hạ bộ
Số đỏ nhờ lổ đen
Anh-Việt
Dong là con cặc
Phát âm là đồng
Việt nam dương vật
Là vina dong
Thương hại chồng
Thương
chồng nấu cháo le le
Nấu
canh bông bí nấu chè hạt sen
Ca dao
Thương chồng cháo gỏi vịt
trời
Cơm canh ngao hến chè xôi hột lè
Hoa lá cá ao
Luân Hóan đừng nhẹ dạ
Nghe Chu Trầm Nguyên Minh
Rủ rê đi bắt cá
Suối vàng cá đồng trinh
Ham mồi ngon của lạ
Lạc phách lưu vong linh
Dương gian thà xỏ lá
Xỏ chiếc lá đa t́nh
Thà chơi hoa cho đă
Hoa lá dù linh tinh
Ao nhà cũng có cá
Thả cửa và hết ḿnh
Học đ̣i làm thơ
Tân h́nh thức
1.
những ai không có con
cặc th́ là gái nếu
không phải th́ là lại
cái chớ c̣n là chi
2.
làm trai mà chỉ nằm
ăn mà không thể ăn
nằm th́ nếu không liệt
giường th́ liệt dương mà
đă không ngóc nổi qui
đầu th́ làm sao cảm
thụ cái thú ḷn trôn
3.
châu mỹ la tinh mừng
hụt tưởng bở là đức
hồng y francis là
người ngoài châu âu đầu
tiên được bầu làm giáo
hoàng mà làm như không
biết ông người gốc ư
4.
Giáo hoàng francis đi
Xin lỗi vỗ về an
ủi và ngợi ca tượng
trưng những đại biểu nạn
nhân đa quốc gia không
phải đầu tiên hay cuối
cùng gồm có ba liệt
nữ bị giáng phúc âm
đạo và nhất là ba
đấng trượng phu bị ḷn
trôn bởi những vị tu
sĩ không tu sỉ mà
quen thói giở tṛ làm
phép không lạ và ban
bánh thánh không hề phân
biệt nam nữ dù ưu
ái nhất những con chiên
con tội lỗi dễ thương
Tốt đời đẹp đạo
Cả vú lập miệng ai
Giá áo túi cơm và bị thịt
Ai lấy thịt đè người
Ḷ và g̣
Trong cái ḷ sinh tử
Hạnh phúc và tự do
Sống trên g̣ vệ nữ
Chết cũng ở trên g̣
Tôi nhớ saigon như
nhớ ai
Bờ trên bến dưới vú đùi
vai
Nhớ từng ngơ ngách thân như
thuộc
Cỏ hoa âm phủ bướm thiên thai
Tôi nhớ saigon như
nhớ tôi
Xưa trong khói lửa ấm hơi
người
Đă tan như khói tàn như lửa
Thảm lắm trời ơi cảnh
đổi đời
Tư bản và vô sản
Phái mạnh mà vô sản
Lao động như súc sinh
Phái yếu nhờ tư bản
Ăn nằm hưởng thụ tinh
Địa chủ và bần cố nông
Phái mạnh đỡ khốn khổ
Nếu có đất cắm dùi
Phái yếu dù địa chủ
Không dùi cũng chẳng vui
Chế độ thế
Không đồng ư đồng chí
Phải hồ hởi đổi
đời
Anh hùng bất đắc dĩ
Liệt sĩ chẳng ngậm
cười
C̣n cái lai quần cũng đánh
Tặng
Út Tịch
Cái lai quần c̣n lại
Không đủ để che thân
Cọp đến nhà th́ phải
Bắt cọp ép tuột quần
Mà không làm thót dái
Khiến giặc sớm rút quân
Giáp lá cà chẳng ngại
Bị thọc gậy bị đâm
Đáng gờm khi giống cái
Buồn t́nh khuây khỏa thân
Phái mạnh chà đạp mái
Phái yếu
mạnh bạo dâm
Vô sản thế giới tính
Tặng
Marx và Engel
Cởi áo quần xiềng xích
Ngóc qui đầu lấy thịt đè
người
Cướp công cụ sinh sản
Nay chẳng như xưa
Lời xưa tưởng đúng mà sai
Cướp đêm là giặc cướp
ngày là quan
Làm sao phân biệt giặc quan
Cướp đêm vênh mặt nghênh ngang
cướp ngày
Làm sao phân biệt đêm ngày
Khi ngày cũng tối và dài như đêm
Cơi ăn tục
Ai vui ba ngày tết
Và ai buồn trăm năm
Ngợm th́ ăn không
hết
Người th́ đói nhăn răng
Tổ quốc không tha thiết
Như tổ ấm ăn
nằm
Trên bàn tiệc khủng khiếp
Không có món ăn năn
Liên hiệp quốc
Hội đồng bảo an
ủi
Năm con mèo và bầy chuột nhắt
Phủ phục
tùng phủ quyết
Kêu ca dao
Bí hay bầu cũng đường cùng
Chung giàn mà chẳng chết chung một nồi
Thằng bờm tưởng
được nắm xôi
Quân sư cướp quạt mo ngồi
nhe răng
Đất trời chẳng dám nói
năng
Một ḿnh thằng cuội nói nhăng
làm trời
Di chỉ
Đoái hoài cổ khảo cổ
Moi móc kỷ vật vờ
Vớt vát những mảnh vỡ
Thời t́nh sử vu vơ
Cuộc trăm năm
Người yêu quí yêu quái
Trăm năm cuộc t́nh cờ
Nạn nhân t́nh nhân ngăi
Trăm năm cuộc t́nh hờ
Nhân gian nan
Trăm năm cũng nhập cuộc
Dù chẳng vuông chẳng tṛn
Tứ khoái tứ khổ nhục
Chỉ v́ cái và con
Đè người lấp miệng (*)
Thục nữ dám bắt cọp
Quân tử hết tự tôn
Bộ hạ phải qú mọp
Hạ bộ phải ḷn trôn
(*)”lấy
thịt đè người” và “cả vú lấp miệng em”
(tục ngữ)
Vương dật và âm đạo
đức kinh
An bần lạc âm đạo
Mà đâu ngờ âm đạo đức
kinh
Vương dật giật nẩy ḿnh
CHÙM THƠ CHO TRẦN DZẠ LỮ
1. Duyên kiếp sau
Kiếp sau lấy vợ Huế (*)
Đường t́nh tránh vỏ dưa
Coi chừng gặp vỏ dừa
(*) tên
một bài thơ của Trần dzạ Lữ
2. Bao thơ
Có một người tên Thảo
Ḷng dạ không hổ danh
Khách thơ cần cơm áo
Cho tiền in thơ t́nh
Viết trên bao thuốc lá
Thơ cũng mộng như t́nh (*)
Có như bao tơi tả
Và như khói mong manh
(*) “thơ t́nh viết trên bao thuốc lá” tên
một tập thơ t́nh cũa Trần Dzạ Lữ
3. Nát nước
Nước non ǵ non nước
Quốc gia phế hiền tài
Thời đại đồ đồng
nát
Đổi đời buôn ve chai
Không c̣n đường nào khác
Nát nước chẳng tương lai
Thà dọc ngang xuôi ngược
Làm trâu hay làm trai
4. T́nh yêu thuốc lá
T́nh như bao thuốc lá
Hết thuốc th́ vứt bao
T́nh như khói thuốc lá
Tan biến như chiêm bao
T́nh cũng như thuốc lá
Cay đắng mà ngọt ngào
Hút có hại mà đă
Yêu cho đă dù đau
5. Thi sĩ khí
Bán thơ t́nh lăng mạn
Mua thuốc hút đỡ buồn
Khói như t́nh lăng đăng
Buồn t́nh đỡ buồn nôn
Nhà thơ dù vô sản
Thà ve chai đi buôn
Không lập thân khốn nạn
Làm thợ thơ cúi luồn
Hồn thơ không để bán
Nàng thơ không bán trôn
6. Như ư
Thơ t́nh hay cũng ế
Thơ cũng ế như t́nh
Sống nhờ thơ không dễ
Bất lợi và hư danh
Sống v́ thơ huyết lệ
Sống nhục hay thác vinh
Tiền bán thơ tồi tệ
Đủ mua thuốc dưỡng sinh
Thuốc để hút bổ phế
Bao để viết thơ t́nh
Thơ và thuốc thi vị
Sống chết như ư ḿnh
05-2014
Kỷ
niệm ngày gặp lại (26-05-2014) sau 33 năm
Người học tṛ cũ bán vé số
Tặng
Nguyễn văn Hùng
Bạn học sống cùng lũ
Kết bè đă làm cao
Mà em th́ lam lũ
Bước chân thấp chân cao
V́ em quá bảo thủ
Vô đạo đức phong trào
Mổi lần gặp thầy cũ
Gập người cúi đầu chào
Một lối chào cổ hủ
Tưởng chừng như chiêm bao
Hung tinh lá bị xỏ
Cứu tinh vàng như thau
Khập khiểng đi khắp phố
Mặt và đầu ngẩng cao
Xấu số không xấu hổ
Gần bùn chẳng tanh tao
Vận đen dân có chủ
Số đỏ là thằng nào
Đoạn trường thất thanh
Ưu tú bà lừa mị
Mă súc sinh chơi khăm
Sở khanh tướng vô sỉ
Hồ vi hiến hiếp dâm
Con đen như con đĩ
Nước nhà chứa nhà săm
Nhà nước nhà thổ phỉ
Chung thân phải ăn nằm
Thiên an môn
Trời không bao giờ đánh
Không dám đánh con trời
Bản ác tính thiên tính
Con trời th́ làm trời
Con trời thừa thiên mệnh
Chuyên đánh giết con người
Cổng trời muốn yên tĩnh
Không thể vắng thiên lôi
Phép dưỡng sinh
Cái trôn dù nhầy nhụa
Rửa sau khi làm t́nh
Mà cái hồn nhớp nhúa
Th́ không cần vệ sinh
Hồ than thở
Lá thà rách v́ xỏ
Hơn lành mà cô đơn
Vô duyên số không đỏ
Than thở hồ xuân hương
Siêu thị và thiếu nữ sinh
Ăn cắp hai quyển sách
Bị làm nhục thắng tay
Bọn bảo vệ hống hách
Khúm núm trước cướp ngày
Thằng khùng
Nếu nó làm lịch sử
Th́ sẽ là anh hùng
Nếu may mắn hơn nữa
Tổ quốc sẽ ghi công
Tri âm
Ai tri âm bảo vật
Tri âm thần tài t́nh
Tri âm hộ pháp thuật
Tri âm đạo đức kinh
Ai sướng cu mù mắt
V́ ba cái linh tinh
Nhân sinh sự
Đời người v́ trống
rỗng
Người đời v́ buồn tênh
Ăn nằm giở tṛ trống
Đạp mái như chơi game
Râu ria vú vê
“đàn ông không râu bất ngh́
Đàn bà không vú lấy ǵ nuôi con”(*)
Vú không chỉ để nuôi con
Râu không vô dụng mà c̣n tâng công
Râu làm cho má ửng hồng
Xun xoe xoắn xuưt râu rồng lông mao
Miệng kề môi mép nghêu ngao
Ăn lông ở lỗ ra vào gió trăng
(*) ca
dao
Bay bướm
Buồn t́nh bay theo bướm
Cố bắt bướm hai tay
Làm sao bay như bướm
Làm sao bướm không bay
Vô phương
Điện tâm đồ không thể
Biểu hiện thâm tâm t́nh
Lương y cũng kiệt quệ
Siêu âm đạo đức kinh
Tốt khoe xấu che
Có vú vê mông miếc
Mông để miết và vú để vê
Nếu tốt th́ đừng che
Nỗi buồn của mít
Tặng
Hồ xuân Hương
Mít trên cây chín rục
Mít nhăo nhựa nhờn trôn
Muộn màng ai đóng cọc
Tự mân mó đỡ buồn
Trời cũng như người
Trời cũng chơi không đẹp
Như người đố kị nhau
Nỗi đoạn trường mạt
kiếp
Thần dược nào giảm đau
Hạnh phúc
Xương sườn là cốt
nhục
Cùng cát bụi đoàn viên
Anh em khi động dục
Biết cùng ai giải phiền
Loạn luân là tập tục
Từ lập địa khai thiên
Loạn luân từ khai quốc
Như ṇi giống rồng tiên
Con cháu sống hạnh phúc
Làm t́nh và làm tiền
Tầm sư học đạo nào
Lăn cù xuống ḷng chảo
Xe thồ va dân công
Cán bộ được báo cáo
Hỏi gạo có sao không
Bọn gia nhân nhốn nháo
Chuồng ngựa cháy bùng bùng
Khổng tử được bẩm
báo
Hỏi người có sao không
Cơi đi về
Chui ra từ cái lỗ
Âm u như cơi âm
Chui qua những cái lỗ
Lại chui vào cơi âm
Lỗ đen
Trong lỗ đen vũ trụ
Thâm như tử cung đ́nh
Những hành tinh xấu số
Mất tích như trùng tinh
Tội vô t́nh
Ruồng bỏ bê bờ cơi
Mỏi ṃn núi cạn sông
Tấc đất không cày xới
Tiêu điều như vú mông
Vô t́nh dù có tội
Tổ quốc cũng ghi công
Nhân quả
Thiên tai và nhân họa
Cứu tinh hay hung tinh
Nhân gian là nhân quả
Của thương đế tài t́nh
Phép lạ kể cũng lạ
Chỉ có trong thánh kinh
Làm trời mà cha chả
Chỉ khoanh tay làm thinh
Im lặng là đồng lỏa
Với tội ác như ḿnh
Tội ác trong thiên hạ
Tày trời tày thiên đ́nh
Nam quốc dị nhân liệt truyện
Ngụy tử nơi ô trọc
Gió trăng hoa tiêu sầu
Tục tử tử cũng tục
Đắm đuối bám phao câu
Vương dật sống không nhục
Ḷn trôn ngỏng qui đầu
Anh phải sống
Ráng giữ ǵn sức khỏe
Để uống rượu làm thơ
Và dù không c̣n trẻ
Tội t́nh vẫn dây dưa
Lời nguyền
Khéo môi khua mép múa
Thề thốt nặng như nguyền
Chửi thề nguyền như rủa
Cùng giai lăo bách niên
Yêu nhau như ư chúa
Ác ư trong lời khuyên
Thơ mộng tinh
Nên thơ mộng ảo ảnh
Thơ cũng mộng như t́nh
Thơ như mộng chưa tỉnh
Thơ vẫn mộng linh tinh
Âm dương
Ngói âm dương sấp ngửa
Mây mưa nắng dăi dầm
Mộng âm dương lỡ cỡ
Không khớp mộng ăn nằm
Quẻ âm dương quái gở
Tṛ may rủi trăm năm
Nhạc không lời
Sâu sát mà lả lướt
Từng kẽ tóc chân tơ
Dọc ngang và xuôi ngược
Trên từng phím đàn bà
Nan giải
Không có trí cũng giải
Giải trí hay giải sầu
Không đồng chí cũng phải
Vỗ tay và gật đầu
Kiếp trên răng dưới dái
Làm trai hay làm trâu
Phố phường
Đổi đời phố xá thuộc
phường
Rặc phường đạo tặc
vô lương làm trời
Con trời trọng dụng thiên lôi
Hả hê nhà nước tả tơi
nước nhà
Hạt cơ bản
Cát bụi cũng lăng mạn
Lạc thú vị nhân sinh
Lăm le hạt cơ bản
Âm vật lí phong t́nh
Ẩn số học
Một cộng một là mấy
Là một đúng hay sai
Dù cộng đi cộng lại
Đáp số vẫn là hai
Hở hang mà che đậy
Trăm năm một ngày dài
Sói xông nhà chó
Chó má cụp đuôi sủa
Nhe nanh thụt lùi xa
Tiếng gầm gừ không đủ
Ngăn sài lang vào nhà
Sói làm cha như chủ
Mặc chó má ba hoa
Sói làm trời như chúa
Mặc chó má lu loa
Mất của không xót của
Của cướp của người
ta
Để không toi mạng chó
Th́ vi quí dĩ ḥa
T́nh hữu nghị ràn rụa
Sói và chó một nhà
Chó hay sói làm chủ
Nhà đi đời nhà ma
Cái gia gia nguyền rủa
Con quốc quốc kêu ca
Láng giềng hữu nghị
Cướp tiền rừng bạc
biển
Lấn vùng đất vùng trời
Du côn đồ nham hiểm
Vẫn thơn thớt nói cười
Thân cận vú lấp miệng
Và lấy thịt đè người
Bang giao t́nh tự nguyện
Th́ cắn răng mím môi
Phụng thiên triều cống hiến
An thân phận bầy tôi
Tâm và vật
Duy vật hay duy tâm
Trước khi t́nh tự hăy thủ dâm
Động tâm hay động vật
Trư bác ái
Khắp làng trên xóm dưới
Trọng thị như đại gia
Xứng danh trư vĩ
đại
Là heo nọc lợn cà
Lợn nhân t́nh nhân ngăi
Chơi từ trẻ đến già
Lợn sề th́ thương hại
Nái tơ chẳng dung tha
Lợn hạch lợn lớn dái
Heo nái chẳng kêu ca
Sisyphus
Vẫn tảng đá mọi ngày
Lăn lên đồi dốc rồi lăn xuống
Lẽ sống thừa sinh thú
Buồn
Luôn ngứa tay
buồn miệng
Hay bực ḿnh buồn trôn
Buồn t́nh th́ kiếm chuyện
Có ai từng buồn nôn
Bày tṛ
Cuộc đời quá trống rỗng
Không ăn nằm qua
đêm
Th́ điền vào khoảng trống
Xem bóng đá chơi game
Lê Vĩnh Thọ