CÕI NHÂN
GIAM
LÊ
VĩNH THỌ
thơ Lê Vĩnh
Thọ
đánh máy
Đặng Châu Long
trang trí Luân Hoán
lên web Lê Hân
phổ biến
Vuông Chiếu
Montréal
@
mục lục:
1.
đọc
RHĐR của Luân Hoán
2.
trái
cấm
3.
tim và
chim
4.
đỏ
và đen
5.
từ
ấy
6.
cương
trực
7.
quốc
sắc và quốc sex
8.
trên
vuông chiếu lh
9.
hoài
cổ hủ
10.
di trú
miền đất lạnh
11.
cu
thịnh
12.
đóa
mây hình trái tim
13.
le lói
niềm vui
14.
bơ
vơ
15.
vui
với thú
16.
ca
khúc bàn tay anh
17.
triết
lý mùa thu
18.
di
thần nhà trần
19.
sài
gòn
20.
lạc
thú
21.
thằng
cuội
22.
vua và
giặc
23.
đâu
cõi đi về
24.
lá
bông lông
25.
khốn
khiếp
26.
rối
loạn
27.
nước
nhà nước
28.
mĩ
nhân giam
29.
nam
quốc sơn hà
30.
lẽ
sống
31.
nhân
tình
32.
ngôi
thứ
33.
trái
tim
34.
trinh
tiết tháo
35.
cô
hồn
36.
lỗ
và lông
37.
tuyên
truyền nhiễm
38.
râu và
lông
39.
phế
liệu pháp
40.
đảng
và đạo
41.
mùa
xuân tình yêu và quê hương
42.
nín
chết
43.
vô
phép
44.
linh
vật
45.
trách
luân hoán
46.
chim
khôn
47.
không
có gì quí hơn
48.
khối
u
49.
tử
hình
50.
bài
tiết
51.
thơ
và tình
52.
người
nằm trên lề đường
53.
trứng
rồng tiên
54.
vô
duyên
55.
làm
trai
56.
độc
cô tôn
57.
mất
nước
58.
vàng
và đỏ
59.
chẳng
lẽ
60.
con
hư
61.
thằng
bồi
62.
rút
ruột
63.
múa
rồng
64.
thiên
thu
65.
sợ
già
66.
kim cô
67.
mù
68.
đáng
đời
69.
riêng
một góc chiếu cho lê vĩnh thọ
70.
hai
màu mắt
71.
chỉ
còn mùa đông
Đọc
Rượu hồng đã rót
của
Luân Hoán
Nhận tập thơ của bạn
Mừng hơn vợ sinh con !
Đọc thơ ôi hạnh phúc
Như người tình trao hôn!
Thơm như lời tình tự
Từng trang từng dòng thơ
Rượu hồng mày đã rót
Tao say mà không ngờ !
Rượu hồng tao đã uống
Như hơi thở người yêu
Rượu hồng sao cay đắng
Nhắp từng hớp nghẹn ngào
!
Những cuộc tình vu vơ
Sao mà buồn đến thế !
Những kỷ niệm ngày xưa
Đã làm tao nhỏ lệ
Thơ mày chứa tất cả
Hình ảnh của quê hương
Những người tình thấp thoáng
Cùng bóng dáng bạn bè
Một cuộc đời ảm đạm
Bên vợ trẻ con thơ
Và lòng tao ở đó
Đọc thơ đêm rạo rực
Đọc thơ ngày ngất ngây
Cám ơn thơ Luân Hoán
Đã cho ta cơn say
Và cảm ơn Luân Hoán
Nhóm lửa trong tim này
Rượu hồng tao đã nhắp
Chia buồn hay chia vui ?
Rượu hồng đỏ như máu
Nâng ly lòng ngậm ngùi
05-01-1975
Đã đăng trên tạp chí
Văn Học Sài Gòn trước cơn quốc biến
*
Trái cấm
Ăn
trái cấm để muôn đời tỉnh thức
Giữa
u mê và lầm lạc thiên đàng
Không
muốn sống như một loài gia súc
Thà
lưu đày giữa trần thế lang
thang
*
Tim và chim
Nhân
gian nhỏ mà tôi thì quá lớn
Ôi
con tim không có chỗ dung thân
Và
trời đất không rộng như đã tưởng
Ôi
con chim bị nhốt ở trong quần
*
Đỏ và đen
Tặng Lê Ngọc An
Cờ
đến tay ai người ấy
phất
Lá cờ nào cũng vấy máu anh em
Tôi độc lập chọc
trời đạp đất
Không có cờ thì tôi phất quần
đen
*
Từ ấy
Tặng Tố
Hữu
Từ ấy trong tôi tàn nắng
hạ
Mặt
trời chân lý tắt trong tim
Hồn
tôi là một vườn trụi lá
Rụng
hết hoa và bặt tiếng chim
*
Cương trực
Sự
cương trực dám nói lên sự thật
Nghiệm
bằng tay và bằng mắt tỏ
tường
Con
người mà thua xa con cặc
Long
chân thành lộ qua tính nhu cương
*
Quốc sắc và
quốc sex
Tây
Thi rửa hận đem nhan sắc
Đánh
đắm Phù Sai đốt Cô Tô
Trai
gái tân thời khi nước mất
Say
đắm phù hoa mốt tô hô
*
Trên vuông chiếu Luân
Hoán
Nhớ kiếp trước hình như mình sát cánh
Cánh dù còn chưa mỏi đã lồng riêng
Nép mép chiếu nghẹt người mà ớn
lạnh
Vẫn cô hồn dù sống dại thác thiêng
*
Hoài cổ hủ
Tặng Ngọc Lan
và các cháu Hạo Nhiên, Nhất Thống, Trâm Anh
Còn chăng chuyện cổ tích
Tiếng võng đưa tiếng ru
Giữa tiếng khua xiềng xích
Tiếng thú và tiếng thù
*
Di trú miền
đất lạnh
Tặng Dương Kiền
Chung thân kẻ xa
lạ
Giữa cộng
đồng khả nghi
Mọi người đeo mặt nạ
Tâm địa bất khả tri
Là người tù sa mạc
Hay người tù giá băng
Ôm trăng tưởng cực lạc
Hằng nga hay bà chằn
Lạm dụng máu
của mẹ
Trên sân khấu quê
hương
Mẹ nuôi hay mẹ đẻ
Bọn chó đẻ bất lương
Duy tâm hay duy vật
Mùa gặt giữa
hư vô
Giữa hư vô mà gặt
Hiền triết hay điên rồ
Thế kỷ hai mươi mốt
Như thế kỷ
hai mươi
Nhân loại vẫn ngu dốt
Sống chết chẳng ra người
Na Uy dù thiếu nắng
Có tăm tối thê lương ?
Biển động hay trầm lặng
Còn chăng thú đau
thương
Na Uy dù rất lạnh
Có ấm hơn quê hương ?
Địa ngục cố xa lánh
Nơi nào là thiên đường
18.01. 2013
*
Cu Thịnh
Tặng Phan Kim Thịnh
Đáng lẽ gọi Cụ Thịnh
Nghe có vẻ già khằn
Nôm na gọi cu Thịnh
Nghe có vẻ chí thân
Tên thật Phan Kim Thịnh
Bút hiệu Phan Thứ Lang
Thời hoàng kim bất chính
Không có vàng mà sang
Tên không đến nỗi mạt
Nghe như tên tiệm vàng
Tuổi thì đã quá đát
Vẫn xuôi ngược dọc ngang
Xưa lái báo Văn Học
Nay nói láo lão thành
Lếu láo có chọn lọc
Thật thà hơn sử xanh
ổ Văn Học chứa chấp
đủ các đẳng cô hồn
tên đầu têu nhiếu mặt
không đến nỗi ác ôn
con chiên không ngoan đạo
dễ gì tin Chúa Trời
dù không sùng âm đạo
tội gì mà không chơi
ngồi bên lề chính sử
viết dã sử không xanh
đỏ hay vàng cũng rứa
sử nào chẳng hôi tanh
15-01-2013
*
Đóa mây hình trái tim
Tặng Nguyễn Tùng Vân
Minh tâm đời tăm tối
Tùng vân vũ tùng phu
Bù lỗ bằng bảo bối
Lời tình buôn thiên thu
29-01-2013
*
le
lói niềm vui
tặng Đặng
Châu Long
có bạn tưởng nối khố
khố đã rách từ lâu
kì ngộ là duyên số
vừa gặp đã tâm đầu
đổi đời là đổi
chủ
con rồng như con lừa
gặp nhau như bạn cũ
hợp nhau như người xưa
bạn nuôi thơ tôi sống
như sống cùng thơ tôi
giữa nhân gian trống rỗng
hình như vẫn có người
thơ như tôi mở cửa
không thù tạc đãi bôi
bạn đến từ xa lạ
hãy ở lại trong tôi
31-01-2013
*
Bơ vơ
Tặng Đoan Thục và Nhất
Thống
Giữa đời đầy nanh vuốt
Ngơ ngác nắm tay nhau
Đêm tối tăm đất nước
Không bóng dáng đồng bào
*
Vui với thú
Tặng Thạch Thảo
Xa đám đông sâu bọ
Buồn tình chơi với mèo
Tránh đám đông la ó
Vui tai tiếng meo meo
*
Ca khúc bàn tay anh
Bàn tay anh vươn cao khinh ghét
quì bò
Đời không ai hơn anh đâu chắp tay thờ
Hờn căm bao cùm gông xiềng xích
Bàn tay anh vấn vương
tự do
Bàn tay anh hiên ngang mang kiếp
làm người
Bàn tay anh cô đơn không
vỗ theo thời
Bàn tay anh rời xa gươm
súng
Bàn tay anh chẳng quen hại
người
Bàn tay anh không mang móng thú
dương oai
Bàn tay anh luôn khinh ghét lũ tai sai
Bàn tay anh không chút tanh hôi
Thì đương nhiên trắng tay
trọn đời
Bàn tay anh vui thú làm tình
Bàn tay anh song song năm ngón hòa
bình
Bàn tay anh làm thơ ca hát
Nhạc và tranh điểm tô đời anh
Bàn tay anh sa cơ nhưng
vẫn tự hào
Bàn tay anh xanh xao không vấy máu
đào
Gặp người yêu bàn tay ân
ái
Gặp anh em vui vẫy tay chào
*
Triết lý
mùa thu
Tặng hai cháu Triết
và Thu
Nhớ để hận mùa thu năm đó
Nhớ để thương khi chưa
mất nàng thu
Triết là sống nếu không như cây
cỏ
Muốn thương yêu thì phải biết
hận thù
*
Di thần nhà
Trần
Rượu chẳng làm tiêu vong
quốc hận
Thơ thay sử chép nhục vong nô
Rượu nồng máu lệ thơ bi
phẫn
Ẩm hận chờ say máu rợ
Hồ
*
Sài Gòn
Tặng Hoàng Anh và
Ham vui mượn rượu tiêu sầu
Cơn say như đã nỗi đau lại
càng
Thằng trắng mắt
đứa tím gan
Mặt xanh mặt đỏ bẽ
bàng tử sinh
Sài gòn đỏ Sài gòn xanh
Bia vàng bọt trắng vong linh Sài
gòn
Một ngụm bia một
bồ hòn
Ngậm hồn nuốt nhục nước
non nghẹn ngào
Thôn quê quán
21-10-11
*
Lạc thú
Quằn quại trong khói thuốc
Những oan hồn hận đời
Trong cái li trong suốt
Rượu là máu đỏ
tươi
Trên thực đơn quen thuộc
Người là món ăn
chơi
Con đỉa và con đĩ
Thà gắn bó với đĩ
Tốn tiền không tốn tình
Thà hi sinh lãng phí
Để đời tinh trùng tinh
Đừng mất máu vô nghĩa
Vì con đỉa triều đình
*
Thằng cuội
Sống rày đây mai đó
Việc gì cũng dám làm
Tim đen mà số đỏ
Gian nhân danh nhân gian
Lòi đuôi là đầu sỏ
Đăng quang tại Việt nam
*
Vua và
giặc
Hạ bộ như bộ hạ
Đầu rồng hơn đầu rùa
Khi hạ bệ bệ hạ
Thì đầu rùa làm vua
Ngai vàng như chiếc lá
Mà thiên hạ te tua
*
Đâu cõi đi về
Chưa đi mà
đã muốn về
Chưa về mà
đã ê chề muốn đi
Đi đâu dù
muốn chia li
Về đâu dù
muốn ù lì chung thân
*
Lá lông bông
Tặng
Hoàng Cầm
Tìm vô vọng lá
diêu bông
Bỏ rơi những
chiếc lá vông nhãn tiền
Mộng tình lí
tưởng vô duyên
Tha phương xỏ
lá về miền ba que
Ăn nằm hiện
thực ê chề
Đồng sàng mà
vẫn tràn trề mộng tinh
*
Khốn khiếp
Kinh niên cái khổ di
truyền
Ai mà chưa khổ
thì lên thiên đường
Ô kìa hạnh phúc
đầu đường
Vinh quang xó chợ
quê hương nơi nào
Nước ô nhiễm
độc tanh tao
Nước non gì
chuyện tầm phào rồng tiên
Cái khổ là
lẽ đương nhiên
Quá quen địa
ngục chán lên thiên đường
*
Rối loạn
Họ vẫn sống
hạnh phúc
Khi rối loạn
cương thường
Mà trăn trở
bức xúc
Khi kết bạn
cương dương
*
Nước nhà nước
Khi ta là nhà
nước
Thì nước
nhà là ta
Nhà nước
nhà nối nước
Tham ô nhiễm
nước nhà
*
Mĩ nhân gian
Đẹp trong trí
tưởng tượng
Đẹp trong nhạc
và thơ
Hiện thực và
mộng tưởng
Đẹp trong cõi xa
mờ
Huyền thoại và
chân tướng
Đẹp trong
ước và mơ
Tang tóc tơ
vương vướng
Trăm năm mộng
sững sờ
*
Nam quốc sơn hà
Mất bao tấc
đất tấc vàng
Mất bao tấc
đất an nam ngọc ngà
Thất thân nam quốc
sơn hà
Tung hê bạc biển tiêu
ma tiền rừng
Miễn còn nhà
nước là mừng
Nước nhà
dù mất miễn đừng mất ta
*
Lẽ sống
Tôi sống để lao
động
Lao động
chẳng vinh quang
Có hai việc quan
trọng
Tôi không thể không làm
Làm thơ lấp
khoảng trống
Làm tình giết
thời gian
*
Nhân tình
Chẳng hiếm cũng
chẳng lạ
Cái miệng như
cái trôn
Mặt
người như mặt nạ
Vô hồn những
nụ hôn
Hạnh phúc là
hàng giả
Tình yêu là tin
đồn
*
Ngôi thứ
Nhan sắc có thu
nhập
Cao hơn cái nết na
Và trái tim thì
thấp
Hơn cái trôn
đàn bà
*
Trái tim
Trái tim vẽ
nguệch ngoạc
Trên cát bụi bất
an
Bị bôi xóa tan
tác
Trượt sóng
gió trần gian
Chỉ còn rác
và rác
Và cát bụi lầm than
*
Trinh tiết tháo
Thà bán trôn nuôi miệng
Sạch hơn bán tâm hồn
Những tâm hồn ô nhiễm
Bẩn hơn những cái trôn
*
Cô hồn
Không đồng phục trong quỹ đạo
Thà trần truồng lang
thang
Không chủ nghĩa không tôn giáo
Xa lánh những thiên đàng
*
Lỗ và lông
Hoang tưởng hoa cỏ lá
Giữa hoang mạc mênh mông
Trong tiên động man trá
Hạnh phúc như chim lồng
Dù văn minh văn hóa
Vẫn ở lổ ăn
lông
*
Tuyên truyền
nhiễm
Con người đã như rứa
Thì cuộc đời như ri
Địa ngục là đất hứa
Thiên đường là bao bì
*
Râu và lông
Thiên hạ khéo bày đặt
Làm lẫn lộn vàng thau
Giữa háng hay trên mặt
Tùy theo mọc chỗ
nào
Những sợi lông nhỏ nhặt
Được đặt tên khác nhau
Quân vương hay hành khất
Bất kể thấp hay cao
Không phân biệt giai cấp
Râu rồng bám lông ngao
*
Phế liệu
pháp
Lục lọi đống đồng nát
Vớt vát cái đành dùng
Mò mẫm toàn thân xác
Moi tìm cái thủy chung
Giữa đời là bãi rác
Tìm người như điên khùng
*
Đảng và
đạo
Lập gin đảng hiếu sát
Hành đạo tặc thế thiên
Thế giới đại đồng nát
Thiên đàng điếm đảo điên
*
Mùa xuân tình
yêu và quê hương
Tôi không tin rằng có
Cái gọi là mùa xuân
Nhưng chắc chắn là có
Vô số rác và phân
Tôi không tin rằng có
Cái gọi là tình nhân
Nhưng chắc chắn em có
Cái gì đó trong quần
Không tin vào lời hứa
Cái gọi là thiên đường
Cả khi em nằm ngửa
Cũng không phải quê hương
*
Nín chết
tặng Lê Thạch
Thảo
chơi với con dù mệt
nhưng cải lão hoàn
đồng
con dặn ông nín chết
để làm ngựa nhong nhong
ông sợ sống hơn chết
chung chạ tưởng tiên rồng
mà hầu hết rắn rết
quả là tội tổ tông
ừ cùng con ráng hết
những ngày tháng rỗng không
mà dù sống hay chết
bên con mãi có ông…
*
vô
phép
cái gọi là công pháp
vô phép nước như tư
tư pháp thuật sát
phạt
tung hoành hành pháp sư
*
linh
vật
có một số động vật
ngủ vùi suốt mùa đông
người linh hơn muôn vật
có bao giờ thức không...
*
trách
Luân Hoán
cảm ơn người
ở cõi thơ
« nghiêng chào Đà
Nẵng tiểu thư » cõi người
Cảm ơn tôi được dựa
hơi
Vợ tôi cũng được vẽ
vời dễ thương
Tiểu thư họ Nguyễn
đường đường
Gán bừa họ giả khó
thương hồ đồ
Dù nguyền rủa hay hoan hô
Nghìn thu tai tiếng gian
hồ ai mang
Bắt quàng trúng kẻ không sang
Và không sáng cũng nghênh ngang về
trời
Thà trôi sông lạc chợ đời
Nghìn thu ngơ ngác
cõi người khả nghi
*
Chim khôn
Bám tấc đất tối thiểu
Vừa đủ để cắm
dùi
Vùi đầu như đà điểu
Lòn trôn lấy làm vui
*
Không có gì
quí hơn
Có
cái đạo vô lí
Có
cái đảng bất nghì
Có
cái lồng hoa mĩ
Khổ
hơn không có gì
Thà
không có gì quí
Hơn
chỉ có bao bì
*
Khối u
Khoái
ăn tươi nuốt sống
Vú
sữa và phao câu
Tham
ăn cố nuốt trộng
Nghẹn
họng đến bạc đầu
Ngõ
độc thực phẩm sống
Mạt
kiếp khối u sầu
*
Tử hình
Sinh
nhật hay họa phúc
Ngày
lãnh án tử hình
Cũi
người ta sống nhục
Đã
chắc gì thác vinh
*
Bài tiết
Trong
khi sống chờ chết
Làm
mấy việc linh tinh
Bức
xúc thì bài tiết
Làm
thơ và làm tình
*
Thơ và
tình
Làm
thơ lấp đầy khoảng trống
Lúc
buồn tênh lúc buồn tình
Làm
tình lấp khoảng sống
Buồn
tình giải phóng trùng tinh
*
Người
nằm trên lề đường
Ngủ
mê hay chết cứng
Trúng
gió hay say mèm
Sống
quì không chết đứng
Một
cảnh tượng quá quen
*
Trứng rồng
tiên
Trứng
rồng chung chạ trứng tiên
Trứng
ung trứng thối trứng điên trứng
khùng
Có
chăng cái trứng anh hùng
Trùng
tinh điên đảo tinh trùng đảo điên
*
Vô duyên
Không
đồng thanh đồng khí
Không
tương ứng tương cầu
Miệng
lưỡi chẳng thú vị
Vô
vị cái phao câu
*
Làm trai
Chọc
trời đạp mái rong chơi
Bõ
công xuôi ngược đã đời dọc
ngang
Vua
là giặc cướp là quan
Thà
ăn nằm ẩn trong hang qui
đầu
hai
bầu rượu trắng phau phau
gió
trăng là bạn phao câu là mồi
*
cô
độc tôn
đầu không qui thuận đầu hàng
tay thà
trắng quyết không làm tay sai
tim không
đen mặt không dày
bó tay mà
chẳng để ai đè đầu
*
bùi
ngùi
nay cúi
mặt vọc đất
xưa
ngóc đầu chọc trời
thời
hạnh phúc tới tấp
lòn trôn
mà đã đời
nay
tự do độc lập
mà
sống chẳng ra buồi
đầu người đít ngợm
dễ
vào luồn ra cúi
những
cái đầu rập khuôn
nâng lên
tầm cao mới
bảnh
chọe những cái trôn
cái
đít bà lớn lối
cao
hơn mũ cánh chuồn
*
mất
nước
hơi
đâu nước đổ lá khoai
tình làm
mà chẳng nguôi ngoai nỗi buồn
hơi
đâu nước đổ lá môn
bao lâu
mất nước mà trôn vẫn còn
*
vàng
và đỏ
thời
hoàng kim bất ổn
vua là
giặc lên ngôi
đời vàng thau lẫn lộn
vàng và
máu đi đôi
*
chẳng
lẽ
đừng ăn khi cao tuổi
đừng nằm khi tuổi cao
đứng và ngồi không nổi
đừng ăn nằm hay sao
*
con
hư
quen
sờ bú từ bé
ham
chơi là nếp nhà
con
hư là tại mẹ
giống
cha và hơn cha
buồn
tình đời buồn tẻ
không
thể thiếu đàn bà
con tim
dù vẫn trẻ
mà con
chim đã già
*
thằng
bồi
thằng
bòi đồng chí thằng bồi
thằng
bồi đồng chí thằng buồi cu li
sướng cu mù mắt tu mi
vào luồn ra cúi quy y cửa mình
*
rút ruột
cửa quyền là cửa của
mình
thi đua rút ruột công trình
quốc gia
hi sinh lực phí tinh hoa
nhà nước cái miệng
nước nhà cái trôn
*
múa rồng
từ thăng long đến
hạ long
thăng
long lúc hạ long đong nhục nhằn
tục
tằn lên xuống ăn nằm
đầu rùa đít vịt lăng nhăng lắm trò
*
thiên
thư
nghìn
năm hận cũ muốn đời mới
trường sa thất thế hoàng sa cơ
nam quan
đông hải mờ biên giới
sơn
hà nam quốc đối thiên thư
*
sợ
già
bệ
hạ bị hạ bệ
trâu bò
vẫn trâu bò
sợ
chết la nô lệ
sợ sống là tự do
*
kim cô
phật tiếp tay đồng
đảng
bắt khỉ làm gia nô
tam tạng giở thủ
đoạn
thần chú và nam mô
đại thánh cũng mù quáng
chui đầu vào kim cô
*
mù
nhìn trước chẳng thấy
mặt
ngó sau chẳng thấy lưng
mặt và lưng kẻ khác
chỉ đoán mò có chừng
quen mà như lạ hoắc
hở mà kính như bưng
*
đáng đời
hận bất đắc dĩ vãng
sầu vô vọng tương lai
sống mà như chết thảm
hiện tại cũng đi
đời
*
vua nam phương
tặng Bảo
Đại
theo tà đạo âm đạo
ngọ môn là cửa mình
thiên tử cung đình đốn
đất nước nhục hay
vinh
*
riêng một góc chiếu cho Lê Vĩnh Thọ
tặng Luân Hoán
cảm ơn nhé Luân Hoán
một góc chiếu cũng đành
không bon chen đình đám
buồn ngủ gặp chiếu manh
*
hai màu mắt
mắt trắng ta để nhìn
đời
mắt xanh ta để nhìn
người như ta
trăm năm trong cõi gọi là
cõi người ta sống chẳng
ra con người
*
chỉ còn mùa đông
mùa xuân không còn nữa
mùa thu đã chết rồi
đâu mùa hè đỏ lửa
đây mùa đông mãn đời
Lê
Vĩnh Thọ
@