Chỗ Cư
Ngụ
Thời Săn Người
Luân hoán
Quảng Ngãi 1971
khi nằm hậu cứ tiểu đoàn
ngày dù (1) về phố lang thang mấy giờ
Quảng
Ngãi, bất cứ chỗ nào
giày saut nón
sắt lơ ngơ âm thầm
lắm lần buồn ghé Ngã Năm
rồi ra Tám
Hú... gần xong một ngày
nhớ em chỉ
biết loay hoay
ngồi thở khói thuốc vàng tay giải
sầu
về đâu ? còn biết
về đâu !
ngoài khu Trùng
Khánh ba tàu cho thuê
cái phòng vách
kín ba bề
cửa vào cửa
sổ nằm kề sát nhau
vài đêm bỏ trại gối đầu
mùi hương bò-lạc đậm màu mía xanh
sáng soi gương,
mặt quá lành
gài dây đeo
súng bỗng thành du côn
bạn bè năm
đứa đeo lon
mươi thằng cầm phấn véo von qua ngày
tới đây rể chẳng xanh cây
sao khi xa
cách quắt quay nhớ hoài
cảm ơn vài
mái tóc dài
cho lòng cư
ngụ trổ tài linh tinh
đi cùng cuộc
sống bộ binh
tôi tha thiết
trổ nhánh tình thanh xuân
ngồi nhà hay lội
hành quân
quê hương Quảng Ngãi sống cùng tôi như
thịt xương của một con người
tiêu tan còn sót
nụ cười thinh không
(1)
dù = động từ chữ đương thời chỉ sự trốn đi
Luân Hoán
(Ngao Du Cùng Vũ Khí)