Khi Qua An

Luân Hoán

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

khi lội qua An

mở đường về Đức Phụng

nhớ trên bản đồ

những mục tiêu phải đụng

 

ruộng vườn trống, tan hoang

lổ chổ hố bom đạn

đi không vai mang

nặng trĩu mấy mươi mạng

 

mươi lùm cây

chưa được biết tên tuổi

nhúc nhích khúc khích cười

vào đầu nón sắt

 

ngày mưa tháng mười

gió rét chợt đột kích

cổ áo giáp, vốn lười

kéo cao se se lạnh

 

bỗng dưng thằng truyền tin

trao tay ống liên hợp

năm trên năm, thẩm quyền

lệnh vở cùng tia chớp

 

dù mới cưới vợ thôi

con một bầy già đắng

mặt mũi nặng dấu đời

hồn ưu tư trầm lặng

 

vừa bước vừa ước mơ

một mai về rũ vợ

hợp tác sinh con trai

tiếp tục đời trả nợ

 

Luân Hoán

(Ngao Du Cùng Vũ Khí)