Tiếp qun đt chết

Luân Hoán

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Khi tiến vào Sơn Kim

mồ hôi ươm chân bước

ngực dồn dập nhịp tim

chờ tiếng chào của đất

 

làng không một thân cây

cao ngang vai người đứng

cỏ dại tay nắm tay

cùng nhau tha thiết sống

 

thoảng tiếng đập cánh dơi

gió điềm nhiên giọng rống

bầu trời xanh tuyệt vời

không gian vàng nắng nóng

 

phảng phất mùi Đại Hàn

trên đầu cây ngọn cỏ

giếng nước gợn vàng vàng

cành ngâm đang mục

 

chưa vào hết mục tiêu

nằm phục chờ soát

lựu đạn, ḿn thiu thiu

thầm ngủ gục  đâu đó

 

chắc chắn chẳng địch quân

du kích nào hiện diện

tử thi chờ bổ sung

không phân biệt quốc cộng

 

suốt ngày ngồi một nơi

thần kinh thật căng thẳng

bất động không nghỉ ngơi

cho xong một cái lệnh

 

lợi dụng phút trầm

nhớ em vội cầm bút

không viết nổi ḍng thư

văi câu thơ lấy được

 

Luân Hoán

(Ngao Du Cùng Khí)