Mưa Xuân

 

 

 

                       

 

 

 

mưa xuân đang phất phới về

giọt dài, giọt ngắn thê ngang trời

kim cương ai vãi quanh tôi

như chùm nhện buông lơi thẳng, chùng

 

ai tinh nghịch nắm rung

đong đưa theo ngọn gió lừng lựng bay

cánh mảnh khảnh xoay xoay

năm ngón tay biếc loay hoay ngập ngừng

 

thả lọt mưa ướt gót chân

chiếc giày cao gót lừng khừng run run

không gian ẩm ướt buồn buồn

như đôi mắt chợt dễ thương mỉm cười

 

bàn tôi còn mấy ghế ngồi

nhỏm người định gọi, cặp môi ngại ngùng

em đi tóc gió thổi tung

hương thơm xanh biếc cả vùng mưa xuân

 

tôi nhìn quyến luyến cánh lưng

nghe tâm hồn mọc nhớ nhung bất ngờ

cảm ơn em cho câu thơ

tôi tìm kiếm mãi bây giờ mới ra

 

Hân