Trong Mắt Anh Cười
| ...
Nhật Thụy
Vi
Lạc lối rừng thu
Em bảo rừng thu không
lối về chốn cũ
Nhưng
em ơi đời đã trắng mù sương
Thời
gian cứ đi mà lòng
cứ vấn vương
Rừng
ngập lá, thu vàng
không đợi nữa
Ta
cùng đi nhé, rừng đổi màu rồi đó
Dù mong manh trên
chiếc lá úa tàn
Ta
sẽ theo
em mà bay suốt trần gian
Trong rừng thẳm, qua đèo ngang, chớn chở
Ta
sẽ lắng nghe từng nhịp tim
em thở
Nuôi chút hơi tàn
theo sương
khói ta đi
Trong mộng du, rừng rụng lá sầu
bi
Từng
chiếc lá, từng giọt sầu tơi tả
Ta
sẽ đợi người mơ về qua đó
Chờ
nàng thu mở cửa cánh rừng xưa
Kìa xạt xào, trong gió, lá
đong đưa
Có phải bước em, theo
thu về rất nhẹ
Ta
chờ em, ở đây ta chờ nhé
Nôn nao ta, cành lá cũng
xôn xao
Về nghe em, thu rực rỡ sắc màu
Cùng trong mộng, rừng thu ta lạc
lối!
Nhật
Thụy Vi
Norman 9-2017
*
Trong Mắt Anh Cười
Vi vu thổi giữa bạt ngàn tiếng gió
Bụi
đời bay, bay lên
mắt em cay
Mênh mang trôi theo nhịp sống u hoài
Anh trăn trở
trong đêm dài vời vợi
Trong mắt anh cười,
sao tim
em nghe nhói
Hỏi
niềm đau, anh giấu tận bao sâu
Trong tim anh,
trăm vạn những u sầu
Mà mắt anh cười, em thấy
bao lệ đỗ
Từ bao lâu, nghìn năm? mà
thống khổ
Nương theo anh vào đến
tận kiếp này
Vì non nước tang thương,
dân tộc đọa đày
Hay
tan nát
lòng anh,
bao tình đời lệ ứa
Lặng
lờ em trôi theo
như chiếc bóng
Để nhìn anh vùi mặt
giữa đêm đen
Thao thức chờ một giấc ngủ bình yên
Dù chỉ mộng, một màu xanh huyển
hoặc
Hãy mở cửa, hỡi hồn sầu chất ngất
Cho
em vào, gục
mặt xuống vai anh
Dù có chìm sâu
trong ảo mộng mong manh
Để trong mắt anh cười,
em không còn
nghe tiếng khóc!
Nhật Thụy Vi
8-30-17