Trăng Tàn
Trong Mắt Em
Nhật Thụy
Vi
Người có nghe đêm thở dài u uất
Em một ḿnh đứng giữa gió sương khuya
Hơi lạnh giá xuyên vào tim tê buốt
Ḷng hắt hiu, ôi! nhớ
mảnh trăng xưa
Sao người nở ngồi lặng im không
nói
Không nh́n em, mặt
khuất ánh trăng vàng
Để sầu tư đong đầy hơi anh thở
Cuộn
em theo
đời nghiệt
ngă tan hoang
Trời
tương tư dạt dào như
biển sóng
T́nh xôn xao ̣a
vở ánh sao khuya
Trăng
ân t́nh,
ngào ngạt, ánh trăng xưa
Giờ
lạnh lẽo, trăng buồn nghiêng giấu mặt
Dày dặt bóng, chập chờn, cành lay động
đêm trăng buồn soi lạnh buốt không gian
Sương rơi rơi,
loáng thoáng hạt sương tan
Trong mắt em, ánh
trăng tàn rơi lệ
Nghiêng đổ bóng trăng xanh buồn nhân thế
Đem t́nh em chôn
dấu tận nơi nao
Ánh trăng tàn dần, t́nh lở vở xôn xao
Sụt
sùi lệ, em khóc vầng
trăng úa!
Nhật Thụy Vi
Feb 2, 2018
Norman