Tắm Mưa Rừng

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

mưa rừng đạp ngă bóng chiều

sấm chạy theo chớp xiêu xiêu mái trời

nước không kịp nhịp nhàng rơi

đổ ập cả khối, khắp nơi mịt

 

vang rền điệp khúc u... u...

đất trời co cụm h́nh như dính liền

đàn đứng lặng trong hiên

chân co mặt cúi thành hiền triết ngay

 

cho tôi rất lẹ tay

hạ cây chống cửa, nước đầy cả lưng

sẵn đà tôi tuột luôn quần

xông ra sân đất thư hùng với mưa

 

mưa đầy bản lĩnh, chẳng vừa

quất khắp ḿnh mẩy chẳng chừa chỗ

tôi đây ngán chi nào

bụm chim co cẳng chạy ào ra luôn

 

chim lạnh, teo như con truồng

nước miên man phủ suối nguồn thịt da

hết nơi chạy, tôi la

bên đường tre dẫn nước qua lu sành

 

(cha tôi buộc bẹ chuối xanh

quanh thân cau để làm thành ṿi cong

nước từ tàu cau xuôi ḍng

xuống thân rồi đổ vào ḷng máng tre)

 

tôi ngồi táy máy vuốt ve

ḍng nước đang chảy như nghe tiếng rừng

trời mưa một chặp rồi ngừng

tôi vào mặc áo c̣n quần chưa khô

 

Luân Hoán