Vây
Cọp Đầu Năm
sáng ba mươi nắng rạng ngời
sương khí đá núi quắn
người ngồi
run
cha chưa về
tới buồn buồn
còi săn vang vọng thất thường chợt vui
tin vang cọp
dính bẫy rồi
bứng tôi một mạch xuống đồi chạy theo
ông ba mươi về xơi heo
chẳng may gặp phải hiểm nghèo cuối năm
lưới giăng mấy lớp vòng vòng
chúa sơn lâm vẫn quyết
lòng thoát thân
rừng tiếp núi tưởng đã xong
lưỡi mác ngọn giáo quả không ra gì
một tiếng nổ ngã tức
thì
bị đốt râu mép khiêng
đi ngon lành
bốn chân bịt bẹ chuối xanh
đầu ngoẻo xuống đất mất anh hùng
rồi
nhà tôi được biếu thịt đùi
mẹ xào mẹ nấu bay mùi quế tiêu
tôi ăn chỉ một xíu xiu
mà nôn ọe suốt buổi chiều đầu xuân
thịt cọp lạt, khét lạ lùng
biết đâu nó cũng đã
từng xơi ai...
Luân Hoán