Lu Nước

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

tối ngủ phải đi rửa chân

từ cái lu nước đặt gần phên hiên

gáo dừa dội nước liên miên

hai bàn chân đạp nhau liền một hơi

 

rửa không đến chốn đến nơi

men đất c̣n đọng, nằm phơi ngoằn ngoèo

mang đôi guốc gỗ cheo leo

bước đi như thể vượt đèo mấp

 

lên phản rồi mới thở phào

nằm lăn đắp chiếu c̣n thao thức nh́n

ngọn đèn dầu lửa rung rinh

sức dần đuối trước bóng đêm quá dày

 

hôm nào mẹ kiểm chân tay

lôi ra tắm lại mặt mày chảy ra

mẹ kỳ đau muốn sứt da

cát đất phải biến ra ma tức th́

 

cái lu nước vẫn lầm

đứng ngó tôi chẳng biết thương tâm

nhiều khi tội giận cành hông

đá một cái bàn chân rần

 

Luân Hoán