2000 – thăm
nhạc phụ
vấp ngă, không rời giường
vài khoảng trống rănh rỗi
chạy thăm quanh phố phường
không định
mua ǵ cả
gặp bộ cờ thân quen
mang về rồi quên bẵng
liên tiếp liền mười năm
hôm nay buồn táy máy
lục lại đống đồ xưa
thấy mặt bộ cờ tướng
mới toanh nhưng dư thừa
mang bày ra trước mặt
muốn đánh một ván chơi
trực nhớ thiếu đối thủ
buông thơng hai tay ngồi
một phút qua lặng lẽ
hai phút trôi lạnh lùng
ba phút đời lạnh nhạt
bốn phút nghe lạnh lưng
hít sâu và thở nhẹ
đặt hai tay lên đùi
mùi hương
lá mới nhú
thoáng ấm dần hồn tôi
nh́n bàn cờ trực nhớ
thơ bà Hồ Xuân Hương
lâu ngày quên chút ít
ngoài h́nh ảnh dễ thương
quân nàng không hẳn trắng
quân chàng chưa chắc đen
màu thời gian cùng lắm
loáng thoáng vài nếp nhăn
kỵ binh chàng xông xáo
phi “song mă ẩm
tuyền”
tiến theo h́nh chữ nhật
chuyển hậu pháo mă tiền
hai đoàn xe yểm trợ
ào ạt điều động binh
năm tiểu đoàn xung kích
chờ sang sông công nghinh
quân nàng khởi sự thủ
đánh trả khá cầm chừng
dụ địch
phí hỏa lực
mới tích cực sửa lưng
cuộc chiến càng khốc liệt
đạn pháo nổ đùng đùng
xáp lá cà, độn thổ
say máu hào
khí xung
quân tấn công đuối sức
địch đâu cho rút quân
pháo ngược
theo quyết liệt
ai mới đáng xưng hùng ?
tàn cuộc cùng chiến bại
bắt tay nhau ḥa đàm
không cần kư hiệp ước
vẫn ḥa đồng đàng hoàng
bàn cờ c̣n bày đó
tiếc không là cờ vương
để chơi cả hai phía
búng hớp nước cười suông
đổi thể lại thơ cũ
vẫn hồn Hồ Xuân Hương
mô Phật, đă thất lễ
kính mong bà rộng thương
ngoài trời vài giọt tuyết
nửa rơi và nửa bay
h́nh như c̣n quyến luyến
chưa vội tan kiếp này
ta có là như tuyết
dù không bay không rơi
dẫu ngồi yên một chỗ
từng phút một qua đời
Luân Hoán
04-01-2011