Lặp Lại Thời Quê Nội Ḥa Đa (Hoà Xuân)
trước sân hồ cau lớn
trong sân bụi bông trang
Chim-Sâu chim Chột-Dột
định cư thật đàng hoàng
ngồi nghe tiếng Chim-Sẻ
trên vồng ngói âm dương
ḥa cùng tiếng Chất-Quạch
giọng Ch́a-Vôi sau vườn
ngó ra hai đầu ngơ
oằn trên nhánh măng-ḍi
con Chèo-Bẻo láu cá
đong đưa cành, dương oai
bên góc sân gạch trái
cây mít nghệ mướt xanh
vắt vẻo cặp Đội-Mũ
rỉa lông thật an lành
cánh đồng
xanh trước cổng
lẻ loi cánh C̣ bay
ră rời giọng Quốc-Quốc
theo sóng lúa lan đầy
bốn năm tôi ở đấy
làng quê nội Ḥa Đa
với Bù-Rầy Châu-Chấu
với nhánh ổi, gốc da
tôi mê làng Liêm Lạc
tôi thương
xóm nhớ thôn
phổng mũi v́ nhà cửa
v́ ruộng vườn cha ông
làm sao kể cho hết
những kỷ vật đầu đời
trong ngàn vụn kỷ niệm
nồng nàn hơi thở tôi
những buổi đi giữ lúa
làm quen với tá điền
nhiều lần gặp con Đĩa
sợ chạy té ngă nghiêng
làng gần quốc lộ 1
không xa lắm đồn Tây
cách ḍng sông hoa súng
đ̣ đưa suốt cả ngày
tôi thường
qua Quá Gián
cũng ghé hoài Miếu Bông
Cồn Dầu gần sát nách
đâu lạ ǵ Cổ Mân
làng tôi đối với Pháp
là ṿng đai an toàn
nên dù hay bố ráp
làng vẫn xanh b́nh an
nhà cha như dinh thự
kiên cố bằng béton
đêm đêm đám con nít
đến ngủ trốn canon
tôi thành một ông chủ
của cả đám nhi đồng
dù chẳng có văn tự
bầu bán và suy tôn
người chẳng phải vật dụng
hay là món
đồ chơi
nhưng khía cạnh nào đó
thành kỷ vật cuộc đời
tôi vốn con điền chủ
tám tuổi thành phú ông
tài sản là hoa bướm
t́nh bạn, t́nh đồng môn
tôi nhớ anh Thoại móm
ngủ thường
hay đái dầm
nhớ thằng Lo,
thằng Được,
thằng Triển, thằng Miên-lông...
cũng không quên con Thận
hai chị em Đỏ, Đen
lai Pháp bên Lỗ Gián
tự động
đến làm quen
những đứa em ḍng tộc
thân thiết làm cận thần
những Diên, Lữ, Cẩm, Chưởng...
thay vào chỗ em Hân
(em tôi c̣n ở núi
với má và chị Anh
tôi ham chơi quên nhớ
dù t́nh vẫn để dành)
tôi muốn khoe nhiều nữa
chuyện thả lờ, đặt nơm
chuyện bắn chim, đào dế
chuyện tắm mưa tồng ngồng
tôi buồn, nhà tuy lớn
nhưng không nuôi ḅ, trâu
tôi chưa có dịp cỡi
nón cời chưa đội đầu
mỗi lần được mẹ lớn
cho ngồi cạnh nấu cơm
tôi khoái đôi đũa bếp
lùa rơm thành lửa rơm
tôi tuy là gịng thứ
nhưng được
cả nhà cưng
dù chưa hề biết nịnh
và đôi khi khập khùng
tôi học chữ
Quốc ngữ
Un, deux... Tam Tự Kinh
phụ chấm bài, ra toán
cho chính thân phụ ḿnh
uy tín càng thêm lớn
càng có nhiều đàn em
cung phụng chim cá cảnh
xôi, chuối, bánh... ngon lành
tôi thích ḍng thủy lợi
thường ngồi hóng gió đồng
ước mơ thật lẩn thẩn
theo ghe giấy xuôi ḍng
tôi từng đến sông Cái
trông vời qua Mân Quang
đă từng lên ghe lớn
thăm Non Nước
vội vàng
tôi thường
vào xóm Lưới
cũng hay ghé xóm Trong
ná cầm trong tay nhỏ
đạp gai cũng như không
tôi là tay thiện xạ
sát chim chỉ để oai
cho đến ngày nước mắt
tự dưng bỗng chảy dài
ngồi chôn con chim nghệ
t́m măi không thấy đầu
không thề cũng không nguyện
ném ná xuống ao sâu
tuôi thơ vẫn phơi phới
bỗng dưng đành sang trang
má, em Hân xuống núi
cả nhà dọn ra Hàn
bốn năm làng quê nội
một chặng đời tuyệt vời
kỷ vật dù mất hết
h́nh ảnh c̣n trong tôi
Luân Hoán