1.
nhà tôi và Non Nước
cách nhau chừng gang tay
nếu có được đôi cánh
một cái vù đến ngay
làng tôi, làng Non Nước
cùng nhỏ như bàn tay
làm ǵ thời buổi ấy
có được
hai sân bay
thôi quyết tâm đi bộ
dĩ nhiên với chân trần
cặp chân rửa mỗi tối
vẫn mốc thếch nổi vân
2.
hôm đó trời thật đẹp
h́nh như là ngày rằm
Non Nước thỉnh
tượng Phật
mở lễ hội viếng thăm
ê a năm bảy
chữ
tiếng Tàu rồi tiếng Tây
xong xuôi ra đá kiện
được tin vui trên đây
trước tiên tôi tập họp
chừng sáu đứa đàn em
và quyết định du ngoạn
cấp kỳ thực hiện liền
điểm xuất phát cố định
tất nhiên từ nhà tôi
hành lư th́ tùy tiện
nải chuối hoặc dĩa xôi
cũng c̣n nhiều thứ khác:
kẹo đậu phụng, bánh khoanh
khoai lang, sắn, củ trút,
xoài, me, bưởi,
ổi xanh...
dọc theo đường thủy lợi
chúng tôi đến ḍng sông
mang tên của phái nữ
trong đục đủ đôi ḍng
sông Cái thật quá lớn
vốn từ ḍng Thu Bồn
nhưng bề thế hơn hẳn
lưu lượng
cùng mênh mông
ḷng ghe bầu khá rộng
nhốt đủ chúng tôi ngồi
c̣n thêm nhiều quang gánh
qua lại từ
hai nơi
3.
lên ghe là đạp đất
làng Mân Quang hai cha
buổi tối ông Việt Cộng
ban ngày ngài
Quốc Gia
làng lụn tàn xơ xác
dù cây lá vẫn xanh
ḿn bẫy chưa có mấy
thưa thớt những mái tranh
chúng tôi vẫn lội bộ
băng đồng
nhảy qua mương
bùn đất dính mắt cá
thoang thoảng một mùi hương
những con chim quen mặt
con hót con kiếm
mồi
tôi mê con chiền chiện
(chú sơn ca tuyệt vời!)
khi chạm được đường
nhựa
đă hoang phế từ lâu
chúng tôi rẽ qua trái
chạy lúp xúp cho mau
4.
Non Nước gần
trước mặt
chính là Ngũ Hành Sơn
năm cụm đá cao tuổi
lộng lẫy năm điểm son
nhảy lên từng tam cấp
chân mỏi ḷng vẫn vui
theo lưng người tiến bước
trầm ngâm hơn vui cười
tôi nôn nao muốn tới
con đường dẫn lên trời
đến nơi rồi mới biết
Vận Thông Động thấp thôi
lạ thay khi chăm ngó
h́nh như càng thấy cao
cứ cao dần lên măi
chẳng biết tới nơi nào
lội qua Tam Thai Tự
tưởng vào được cơi tiên
đă từng thấy trên giấy
chợt biết ḿnh hữu duyên
chuông mơ đi thoang thả
từng tiếng ngấm vào đâu
nhắm mắt bịt tai lại
nghe khoan sâu trong đầu
rồi qua Thiên Linh Động
gió trời ai nhốt đây
?
tôi nghe từng sợi tóc
bỗng chốc cùng biết bay
loay hoay rồi cũng đến
Nham Linh Động,
Huyền Không
xúc động
cũng muốn xuống
thăm cho biết cơi âm
ơi con đường
Âm Phủ
nhín ăn ném quả ḅng
rơi vào đâu không biết
cũng chẳng dội trong ḷng
bảy thằng đi quanh quẩn
hang này sang hang kia
mỗi hang mỗi vẻ đẹp
chấm phá như tranh Tàu
tôi khoái hai nhân vật
một “nhịn mặc mà ăn”
một “nhịn ăn để mặc”
coi bộ thật thăng bằng
tự nguyền ḷng bắt chước
đầy đủ cả hai thần
không thiên về lạc thú
để thong dong cơi trần
đứng cúi đầu trước mộ
thân mẫu một đại thần
vang danh Trần Quang Diệu
ḷng chợt thấy bâng khuâng
qú gối trên bệ đá
đền thờ bà Ngọc Lan
một công chúa thoát tục
đầu suy nghĩ lan man
rồi lặng nh́n vú đá
tay vua Minh Mạng đâu
cũng muốn sờ muốn bóp
may, trở lại
ban đầu
ngó lên những nét khắc
chằng chịt cùng chữ ghi
đọc được,
đọc không được
thật, cũng không hiểu ǵ
lắm bài thơ bát cú
ẩn hiện cùng rêu xanh
thỉnh thoảng ḍng lục bát
treo vách đá như tranh
thơ phần nhiều khá... dở
lẫn chút ít ngây ngô
ấy là tôi nghĩ vậy
chứ chắc giá trị cao
tôi cũng muốn kư gởi
ít nhất là tên ḿnh
lên thân xác của núi
nổi tiếng là hiển linh
Ngũ Hành Sơn năm ngọn
Thổ Hỏa Thủy Mộc Kim
với tư duy triết học
vũ trụ được làm nên
5.
chiều về thật thong thả
lững thững những hồi chuông
bảy đứa chưa mệt lả
giờ về sát cạnh sườn
ra đi thật hăm hở
trở về thấy đường xa
mỗi đứa góp mươi tiếng
nói cười
thế nhưng mà...
Non Nước vẫn
đứng đó
trên con đất
Quảng
mỗi ngày như nhỏ lại
nhưng lớn dần tiếng vang
6.
tôi xa ĺa đất nước
đă lâu và khá xa
nhưng vẫn thường bắt gặp
Non Nước ở cạnh nhà
đọc Tường
Linh để nhớ
đọc Thu Bồn để thương
đọc cả ngàn thi khúc
cũng không xóa buồn buồn
Ngũ Hành Sơn Non Nước
chẳng riêng của Quảng
của những ai yêu quí
thiên nhiên của địa đàng
hôm nay vừa theo gót
cô Vơ Thị Sông Hương
dạo bước
cùng Non Nước
thấm ngọt t́nh quê hương
trực nhớ chàng Luân Hoán
thắc mắc “ḷng đọng đâu?”
xin được
phép mở gút:
đọng trong t́nh đấy thôi...
Luân Hoán