Tam Cấp Ngày Xưa

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Quốc Bảo từ từ bước lên tam cấp

cặp chân lên hai sắp sửa vào nhà

ông nội không về, theo ta con ghé

nguồn cội tổ tiên dâng tạ hương hoa

 

con bây lớn đă chỉnh tề trang phục

áo trong quần caravat hẳn hoi

tay cầm gậy chỉ huy trông oai thật

hippi không tóc lấn vành tai ?

 

ngày đầu năm cái trông cũng mới

riêng bậc thềm, ngưỡng cửa vẫn như xưa

trong trí nhớ chỗ ta ngồi hiện

với con rầy, cái bánh ú, hạt mưa...

 

tiếc tấm ảnh không lấy xa chút nữa

cho ta nh́n dáng xối nhái thân cau

nằm áp sát vách tường thẳng đứng

cùng tháng năm qua mưa gió bạc màu

 

nơi đó trong những chiều mưa đổ

ta thường ngồi bụm nước tạt bạn chơi

nước mưa lạt chừng như không muối

t́nh thân vẫn như sống muôn đời

 

cũng nơi đó lần ta rắn mắt

tḥ tay vào ḷng xối... để làm chi ?

đă quên mất, nhưng nhớ hoài con rết

ướt tả tơi chưa kịp cắn ta, th́...

 

thời thơ ấu ta là thằng lụt lịt

nhưng h́nh như hoang nghịch trổ trời

không tự ra tay, thường hay xử giặc

chẳng phá ai chỉ làm hết hồn chơi

 

nhà, mặt trước ba cửa vào rộng răi

cửa Bảo đi nằm bên phải, thường dùng

bên cánh trái cũng y chang như vậy

chỉ đổi chiều trong cái dáng h́nh cung

 

mỗi bên cửa dẫn vào pḥng khách nhỏ

ta thường ngồi pḥng bên phải nhiều hơn

pḥng cánh trái cửa sổ không thường mở

nơi ta nằm queo trong những dịp lẫy hờn

 

cửa chính giữa dẫn vào pḥng khách lớn

hoành phi câu liễng đối bàn thờ

cửa thông ra véranda rộng thoáng

một sân chơi thu gọn của tuổi thơ

 

búng cao su, nhảy , múa kiếm...

bao nhiêu tṛ được thao diễn nơi đây

cũngchỗ nằm ngă lưng hóng gió

ngó plafond xem to bay

 

để vào nhà dùng hai bên tam cấp

xây thành trông như bức b́nh phong

hồ lớn được đặt ngay trước đó

ta dùng thay xe, ngựa để tang bồng

 

muốn tỉ mỉ tả chân theo trí nhớ

nhưng thôi trong dạ đă như in

mai mốt tân biển dâu xóa hết

ta đă cất rồi trong tận đáy trái tim

 

Luân Hoán