Tháng 2 năm 2011

 

 

 

mất thêm một tháng sống

trong chiều dài đời ta

còn được bao lâu nữa

xin thời gian nhẩn nha

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

ta còn một vài việc

vẫn chưa kịp làm xong

bỏ qua hơi tiếc tiếc

thực hiện biết kịp không

 

nghĩ lo đại khái vậy

đương nhiên vẫn xuống tay

đến đâu hay đến đấy

những chuyện vớ vẩn này

 

hôm nay ngày đầu tháng

trời nắng thêm một ngày

ngày mai dự báo tuyết

tuyết nắng vẫn đếm ngày

 

án tù đời hết hạn

chỉ còn ân huệ thôi

cố gắng sống thật đáng

những ngày còn vui chơi

 

sáng qua ghé nhờ bạn

Song Thao lấy lì xì

tối về lại có bạn

Tường, Khanh đến nhâm nhi

 

mang cho ít quà tết

ta tưởng ta ông gì...

cuối năm được dâng, biếu

đâu ai được, dễ chi !

 

cũng may mớ quà cáp

nặng nặng những thân tình

nhận vào rồi cho lại

sòng phẳng tình đệ huynh

 

đời sống còn đáng sống

đẹp như hoa vợ mua

chuẩn bị tối mai cúng

tất niên, rước ông bà

(Montréal,  09 giờ 12, thứ ba, 01-02-2011, nắng – 13C)

 

hôm nay, ngày cuối năm

ngồi buồn chống mặt trông

trời mịt mù đổ tuyết

liệu Tết đến được không ?

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

thả chân vào cửa bếp

thấy chiến địa ngổn ngang

đứng yên lặng hít thở

khe khẻ vén tấm màn

 

bật đèn xuống tầng đất

mở phòng vệ sinh dòm

tấm gương soi đối mặt

tình thấy dung nhan

 

mở ra phòng xe đậu

định cho chiếc xe vào

chán ngán chuyện xúc tuyết

lại thở ra hít vào

 

quay mình, mắt chạm phải

giỏ đựng áo quần dơ

vợ để có ngụ ý

khó giả vờ làm lơ

 

cuối năm dẹp lười bớt

lừ đừ động chân tay

máy giặt cùng máy sấy

vất vả ngày hôm nay

 

còn mắc cở chi nữa

quay lên thanh toán luôn

đống chén dĩa nằm vạ

cả đêm đã bốc hương

 

công việc theo dự định

đúng là còn “mê mê”

quyét dọn pha nước cúng

các bàn thờ chỉnh tề

 

chỉnh cái đèn cho chạy

nở nhẹ ra búp sen

chuyện nào cũng nghệ thuật

càng làm càng thấy hăng

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

hôm nay cũng đúng ngày

sinh nhật em trai quí

bước vào tuổi sáu tư

mừng gì cho chú ấy ?

 

anh, Lý và cả nhà

chúc em thêm tuổi mới

nhưng vẫn cứ tà tà

lội ngược để trẻ mãi

 

năm nay nhớ in thơ

sưu tầm thêm âm nhạc

tiếp tục giúp trẻ thơ

vui học ở Mũi Né

 

dĩ nhiên thường vào

bài mới cho Vuông Chiếu

trích ra thêm nhiều giờ

cho thiếm Châu nũng nịu

 

đại khái thế đủ chưa

chú giữ gìn sức khỏe

đánh golf và làm thơ

giữ lạc quan đầy đủ

(Montréal, 08 giờ 59, thứ tư, 02-02-2011, d’averses de neige -13C)

 

1.

tấm thiệp xuân duy nhất

nhận trong Tết năm nay

gởi từ Thái Tú Hạp

đến trong chiều ba mươi

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

ít ra cũng được cầm

một tấm giấy thật đẹp

mang lời chúc thật nồng

qua dòng chữ sống động

 

cảm ơn nhiều, bạn hiền

cho ta xúc cảm cũ

nghĩ, nhớ đến liên miên

chừng đó cũng đã đủ

 

2.

tuyết chọn ngày cuối năm

chơi gọn hai chục phân

vợ, con về gắng xúc

xin mời vào, chúa xuân !

 

quà nấu cùng quà mua

năm ba món giản dị

vợ cúng rước ông bà

ta đứng bên trừ bị

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

thổ địa thần tài ngồi

ngó ta cười chúm chím

ta chột dạ hổ ngươi

vờ lăng xăng phủi bụi

 

3.

hâm ba giờ đi nằm

Nguyễn Đông Giang gọi chúc

mười lăm phút sau lim dim

ngủ mê được một lúc

 

hai giờ ba mươi lăm

thức dậy tắt mền điện

nhắm mắt nằm thong dong

gặp tiên gặp hồng diện

 

nằm ngửa ưa nhìn ngó

nằm nghiêng mỏi cánh tay

màn vén từ đầu tối

đêm trắng tuyết phủ đầy

 

ba giờ mười hai dậy

xuống phòng khách đi quanh

chỗ nào cũng thấy Phật

hoa lá đứng yên lành

 

hồ cá có con lội

có con đứng tịnh yên

lọc nước chảy róc rách

lại ghế, giả bộ thiền

 

hai phút sau khai bút

viết thêm mấy câu này

một chiếc xe dọn tuyết

ầm ĩ mở tung ngày

 

ngó lên năm giờ kém

vợ sắp sửa dậy rồi

gấp nhẹ lại tờ giấy

đi lên tìm hương môi

 

4.

đầu năm vợ muốn được

đưa đón, ừ dễ thôi

hôm nay trời nắng tốt

luôn tiện  xuất hành chơi

 

trở về thấy xe Bách

tuyết lấp kín nửa xe

nổi hứng xách chổi xẻng

mệt ứ, đâu có dè

 

lún tuyết đến đầu gối

cứ ngã tới ngã lui

mất hơn một tiếng rưỡi

mới tạm gọi xong xuôi

 

bây giờ ngồi ngó nắng

chiều đón cháu nội về

ngày mùng một không tệ

cả năm hết lè phè !

(Montréal, 11 giờ 15, thứ năm, ngàymùng 1 Tết Tân Mão

     03-02-2011, nắng -7C)

 

lan đất không chịu nở

như năm ngoái, năm kia

hơi mất vui một chút

chẳng rụng bớt râu ria

 

chúc mừng ông huynh trưởng

của Tạ Tốn nhà ta

thủy tiên, lan cùng cúc

đã đua nhau nở hoa

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

năm nay hẳn ông bạn

bật mí một vài bà

lâu nay ông vẫn giấu

hưởng vui riêng ấy mà

 

đầu năm tôi đốt pháo

đâu dám châm tư gia

chị có ngắt véo

cũng để hâm mặn-mà

 

phần tôi chưa chấm hết

nhưng đã “suy” lắm rồi

(chữ Đinh Cường dùng đấy)

nhưng xem rất hạp tôi

 

để chứng minh rõ nhất

hôm nay ngày mùng hai

sáng sớm dậy chụp ảnh

thất rõ là... “thiện tai !”

 

ngày mai nếu vui vẻ

tôi sẽ tiếp tục đùa

mỗi ngày chọn một bạn

cho lên ngồi làm vua

 

tôi chừ hết thú vị

chen vào đám bụi đời

sáng thở ra ít chữ

chiều hít vào vài câu

 

trúng trật cùng hay dở

ngoài quan tâm của mình

rất may còn khoái đẹp

từ các em rất xinh

(Montréal, 08 giờ 20, thứ sáu, mùng hai Tết, 04-02-2011

  hanh ráo – 7C)

 

vù một cái qua hai ngày

cả hai ngày vợ đi cày mất tiêu

hôm nay mới có giờ yêu

lòng sung, có hứng chơi liều mấy câu

 

viết ngay, không dám ngâm lâu

tuy rằng Sáu, Tám chịu nhau đời đời

nằm ngồi đủ cặp đủ đôi

tinh hoa dân tộc cái nôi ruộng vườn

 

giản dị nhưng chẳng tầm thường

ươm thơm hơi thở cội nguồn sáng trăng

tôi làm thơ như thói quen

bình thường như uống như ăn mỗi ngày

 

mùng ba tết, ngày hôm nay

con mèo ngày trước vẫn đầy trong thơ

tôi đàng hoàng, ả ngây thơ

đâu như hai gã chơi thơ bây giờ

 

“vác em 16” tỉnh bơ

tôi đọc ớn lạnh cứ sờ lại xem

may chư mưa ướt chèm nhèm

chỉ hơi có tuyết trước thềm mùa xuân

 

mùng ba đang bước nửa chừng

nắng hanh hanh gọi bàn chân xuống đường

định ghé chùa để thắp hương

nhớ nhà có Phật, nằm luôn ở nhà

(Montréal, 10 giờ 36 thứ bảy, mùng ba tết, 05-02-011

  nắng, - 7C)

 

 

mùng bốn về giữa đêm qua

với dòng tuyết nõn bao la trắng trời

sáng nay tuyết ngưng hẳn rơi

mây xám ửng nắng bầu trời vươn cao

 

nằm ngâm nước nóng xong, vào

định bốc một bạn xui nào tiễn đưa

chợt nhớ, mười một giờ trưa

sinh nhật cháu ngoại, phải chừa thời gian

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

cho cậu cháu William

nhất định phải tới nhà hàng mới oai

cặp chân chưa đúng độ dài

mái tóc thì đã vượt ngoài thường nhân

 

theo chị học lóm dương cầm

ngón tay đã nhuyễn bổng trầm nhịp rung

cha chiều, mẹ quí, bà cưng

cậu ba lên sáu độ chừng lớn nhanh

 

games gì chơi cũng rất rành

luôn luôn nhất định phải dành phần ăn

lỡ thua bí xị cằn nhằn

nhiều khi mít ướt lẫy nằm, không ăn

 

nuôi con mới thấy công ơn

mẹ cha ngày trước mình còn trẻ thơ

ông ngoại là chúa dật dờ

vẫn còn biết được thế nào yêu thương

 

mừng cháu tuổi mới bình thường

ăn nhiều chóng lớn đàn thường xuyên hơn

phải bảnh như chị của con

để cho ba má vui lòng nhiều hơn

 

mấy câu vè trên, cũ mòn

ông đã thuộc khi còn bắn bi

không là thơ, là cái gì

quí hơn thơ để... con tùy nghi, nghe

 

mai sau lớn có lè phè

như ông cũng vẫn là tre trúc mà

thân thẳng, lòng trắng như ngà

anh hùng không hẳn, nhưng là trượng phu

 

ông bơm ông đến mịt mù

mong cho con cháu từ từ đi theo

năm nay ông tiếp tục nghèo

chỉ cho được cháu lều bều mấy câu

 

không cần phải để trong đầu

cất trong tim sẽ được mầu nhiệm hơn

(Montréal,09 giờ 05, chủ nhật, nắng, ngày 06-02-2011, -6C)

 

Luân Hoán