Tháng 2 năm 2011

 

 

 

thiên hạ đă hết tết

riêng ta c̣n y nguyên

bởi v́ ta chưa chết

xuân, tết vẫn thường xuyên

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

sáng ra vẫn khai bút

chữ thẳng chen chữ xiên

tùy giấy kê trên gối

có bị lệch, ngă nghiêng

 

chuyện ǵ mà viết măi

không sợ người đời phiền

không gian sinh ra bụi

bụi, chuyện vốn đi liền

 

cứ thế mà thong thả

tṛ chơi không đủ ghiền

nhưng nếu ngưng một bữa

sức khỏe chừng không yên

 

khai bút xong khai miệng

bánh ḿ hay củ khoai

Cajous hay Lay’s chips

cứ từ từ lai rai

 

ăn không cần no lắm

nhưng rỉ rả nhai hoài

nghe cái miệng chóp chép

cũng bùi bùi lỗ tai

 

bữa chính hẳn nhiên có

ngày ba bận hẳn hoi

chỉ khác cái giờ giấc

tùy hứng mà ngồi nhai

 

không cao lương mỹ vị

tôm thịt rau cứ xài

chưa dính phải đường-tiểu

sớm cử chẳng chết ai

 

tết nay tổng kết lại:

ăn một đầu đũa xôi

một ngón tay bánh tổ

mứt chỉ thử chạm môi

 

bánh-chưng cùng bánh-tét,

bánh-in... c̣n quá trời

thỉnh thoảng ḍm một phát

ḷng lơ mơ ngậm ngùi

 

khai miệng rồi khai nữa

khai này chẳng nói đâu

mùng năm đang đi đó

xin hẹn lại năm sau

 

trời hôm nay ấm quá

đang trừ một độ C

tuyết lơ thơ mươi hạt

nắng ngần ngại chưa về

 

đang định ghé họ Tạ

nhớ nợ Trần Hoài Thư

viết một bài chi đó

về Doăn Dân, bạn tôi

 

ngó ra đường, xe chạy

chợt thấy ḿnh ngồi tù

đứng lên vuốt mái tóc

chưa xuống mà đă tu

 

bỗng dưng thèm khóc quá

dễ khóc được đâu

nước mắt không là lệ

tiếng ngân trong đầu

 

nỗi buồn không thấy được

nỗi buồn chưa đặt tên

lạ lùng cứ nhắm mắt

như tuồng bị nhân lên

 

nghe tin ǵ cũng chán

xem phim ǵ cũng nhàm

kể cả loại lắm ít

cũng không c̣n mấy ham

 

coi chừng đó ông bạn

Luân Hoán nhà tôi ơi

bi quan là thuốc độc

êm dịu ngấm lần hồi

 

thử cười lên một tiếng

đứng dậy thay phân chim

nghe thử trong lồng ngực

c̣n đều đều nhịp tim ?

 

ok đang ổn cả

con yến hót lắm lời

tôi ngồi xuống tiếp tục

hưởng thêm ngày thảnh thơi

(Montréal, 10 giờ 59, thứ hai, 07-02-2011, âm u, -1C)

 

sáng sớm thấy email

từ một tay viết nữ

giật ḿnh, hơi teo teo

không biết lành hay dữ

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Angela Xuân Hương

tên đẹp hẳn người đẹp

chắc không gây bị thương

cho những người lễ phép

 

quả nhiên đúng y bon

điện thư gói kinh nghiệm

sống lâu của mấy ḥn

đại thụ của Trung Cộng:

 

Lâm Bưu thọ sáu ba (63)

hút thuốc, không uống rượu

Châu Ân Lai bảy ba (73)

nốc rượu không phi thuốc

Mao Trạch Đông tám ba (83)

khoái cả thuốc lẫn rượu

Đặng Tiểu B́nh chín ba(93)

rượu, bài bạc và thuốc

Trương Học Lương trăm lẻ ba (103)

rượu, thuốc, bài, vợ bé

Lôi Phong chỉ hăm ba (23)

cai, không chơi ǵ cả

 

xác thật mấy phần trăm

chẳng cần phải biết tới

thông điệp như tấm ḷng

có nụ cười phơi phới

 

kinh nghiệm thật ngon lành

đọc xong bớt ớn lạnh

lâu nay cứ lo quanh

sợ không thành ông thánh

 

rượu, thuốc, gái, ta không

khó chi mà chẳng sống

cái mức một trăm năm

không c̣n là giấc mộng

 

nhưng sống để làm ǵ

vô nhà già nằm ngáp ?

quên đứng, không nhớ đi

đời ù ù cạt cạt ?

 

nếu vậy nên sớm đi

ngay lúc chớm lẩn thẩn

để chết nhớ chút ǵ

thanh xuân em hấp dẫn

 

đang thú vị mỉm cười

xe hú báo xúc tuyết

khoác vội áo lên người

bỗng nhiên sợ đột tử

 

hôm nay trời mù mù

tối thiểu năm phân tuyết

chỉ lạnh sáu độ trừ

mùa đông kể như tuyệt

 

cái xẻng đă quen tay

mấy ngày nay xài miết

chỉ tội cho đôi giày

bốn mùa ôm chân chủ

 

đă vào nhà b́nh an

xe dọn tuyết chưa tới

trở lại thú hưởng nhàn

khi đi lui đi tới

 

những cái tṛ đang chơi

đều là hàng nằm cả

từ từ ai hối đâu

nhưng vẫn lo, thật lạ

 

sẽ xem lại các bài

đích thực là vớ vẩn

Ngu Yên, Ngô Tịnh Yên...

c̣n chút chi lấn cấn

 

thật ra thấm mệt rồi

muốn bỏ ngang cho khỏe

để nằm chết thảnh thơi

nhưng  quả nhiên chưa được

 

kệ mẹ, tiếp tục chơi

gục chết lại càng sướng

(Montréal, 08 giờ 26, thứ ba, 08-02-2011, tuyết , -6C)

 

 

nhận báo Tết bạn tặng

cầm mùa xuân trên tay

tháng ngày bỗng nhiên nặng

trên đời mỏng manh gầy

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

bảy tháng giêng Tân Măo

nhưng đă 9 tháng hai

ta già qua từng bữa

mừng vẫn thở điều ḥa

 

chắc đôi khi ai đó

thắc mắc rất thật t́nh

ông làm chi cho hết

ngày giờ dành cho ḿnh ?

 

câu hỏi nghe như giỡn

nhưng chẳng dễ trả lời

bởi v́, ta đích thực

bây giờ sống để chơi

 

chơi những ǵ ông bạn ?

đánh cờ hay bắn bi

đi dạo hay đọc báo

hay điện đàm thầm th́ ?

 

bắn bi th́ không có

đánh cờ không có tay

đi mà không dạo

đọc th́ lướt như mây

 

chân mỏi mắt không tỏ

chơi ǵ cũng chán ngay

đến thứ thú vị nhất

cũng phải chọn đúng ngày

 

nói thật thà như vậy

nhưng linh động từng ngày

khi chơi xả láng

nhiều tṛ vui rất hay

 

dụ như viết bậy

vài ba mươi câu thơ

thù tạc hay ngưỡng mộ

lét đời vu vơ

 

nói chung là lười biếng

làm những việc ngon lành

tập khí công, viết sách

nhiều việc... để dành

 

hôm nay vẫn tuyết bụi

như mưa phùn suốt ngày

lặng lẽ chôn trắng nơn

nỗi buồn mấy phân tây

 

thời nhỏ ưa vọc cát

lớn lên hay ngứa tay

chừ không ưa vọc tuyết

vẫn phải ra múa may

 

vừa đang múa một lúc

ông đưa thư ghé vào

quà Minh Duy đă tới

vui, chống xẻng vẩn vơ

 

với Cung Thương Muôn Điệu

gồm Giai Khúc Thương Mùa

vinh ca tha thiết

cho Việt Nam Ngày Mai

 

Minh Duy như cười giúp

cho tôi ngày hôm nay

chỉ cần thế là đủ

hạnh phúc cho một ngày

 

cảm ơn ông bạn quư

nhớ cho tôi điện thư

(nếu có ghé “Nhật Kư)

chúc bạn vui như tôi

(Montréal, 13 giờ 13, thứ tư, ngày 09-02-2011, tuyết bụi, -4C

 

nắng trong veo tuyệt đẹp

hơn cả nắng mùa hè

ước ǵ có người đẹp

yểu điệu đi qua về

 

lặng nh́n nắng bát ngát

mở ḷng thiêm thiếp nghe

h́nh như triệu giọng hát

đang tŕu mến vuốt ve

 

không có chim có bướm

không có hoa lá ǵ

nhưng hương thơm lừng lựng

đang ngấm vào tứ chi

 

cảnh cũ người càng cũ

im lặng đối diện nhau

tưởng chừng như hội ngộ

mới xảy ra lần đầu

 

ta yêu nắng biết mấy

ta yêu ta càng nhiều

nên chỉ ngẫm và thấy

không dám đánh nước liều

 

cơn đau đầu vớ vẩn

chắc chắn sẽ đến ngay

nếu thả tóc đi dạo

cho gió thổi tóc bay

(Montréal, 12 giờ 51, thứ năm, 10-02-2011, nắng- 7C

 

bực trong ḿnh không sao ngủ được

dọn tuyết ban ngày chuyển sang đêm

chờ dài cổ chưa ma nào tới

tuyết chỉ bụm tay, phí cả đêm

 

hai giờ sáng ra xe dành chỗ

mong sáng mai dậy trễ bù vào

trừ chín độ nhưng sao quá ấm

nằm cởi trần đợi giấc chiêm bao

 

ôi nếu như có cô bồ nhí

tự chụp h́nh phơi ngực tặng chơi

chức vị mới lo từ chức

ta chẳng có ǵ chụp tặng, khỏe thôi

                                       (2 giờ 35’)

 

định ngủ nướng hóa ra không được

nhớ hôm nay sinh nhật Vincent

thằng cháu ngoại vô cùng đặc biệt

rất khôn lanh như đă trưởng thành

 

năm nay cháu vừa lên chín tuổi

con số hên của người Việt Nam

chắc tiếp tục thuyết tŕnh, viết truyện

dạy khôn bè bạn rất vững vàng

 

sinh ở Hoa Kỳ, sống tại Mỹ

xem chừng ra nuôi mộng chính trường

đủ điều kiện để tranh Tổng Thống

nhớ gắng lên, thằng cháu ông thương !

 

tuy ở xa nhưng luôn gần gủi

ngoại cách ngày thường gọi thăm

sợ cháu ốm thúc ăn ra rả

cháu đang da thịt mát hồng

 

với tuổi mới cháu ngoan hơn nữa

thương má ba bổn phận hàng đầu

thương thằng em, chuyên viên quậy nữa

học luôn luôn tiếp tục đứng đầu

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

ông chúc cháu những ǵ nữa nhỉ

chừng nấy thôi, chẳng phải cần thêm

đưa đầu đây ông hôn một cái

ngàn dặm xa hương tóc thơm mềm

 

năm nay sang thăm ông nhé

giục hoài, ông ngại đi xa

bởi bực ḿnh bị nghi khủng bố

máy rà kêu mỗi lúc bước qua

 

cái chân ông bất thường như vậy

thú giang hồ đành dẹp đă lâu

chờ cháu lớn lên làm Tổng Thống

chuyên cơ ông sẽ theo hầu

 

ông nghe nói làm sinh nhật lớn

bao bạn bè ăn uống, đi chơi

nhớ chụp h́nh, quay phim gởi ngoại

xem để vui cùng cháu, tuyệt vời

 

ông gởi lời chúc ba má cháu

cảm ơn luôn  sinh cháu cho ông

ngoại th́ thôi không cần nói

nội ngoại các con, những cục vàng !

 

thay bà ngoại, ông hôn cái nữa

nắng đang lên, ngày đẹp tuyệt vời

không lạnh lắm, chiều ông xuống phố

đón bà đi kéo ghế ăn chơi

 

cũng gọi là mừng sinh nhật cháu

Montreal, Idaho chợt gần nhau

mới nghĩ thôi, đă vui vẻ quá

chiều hôm nay “trên cả tuyệt vời” !

(Montréal, 09 giờ 00, thứ sáu, 11-02-2011, nắng rực rợ, - 9C)

 

 

sau ba ngày nắng tốt

hôm nay tuyết từng hồi

bầu trời nhàn nhạt xám

gió vướng cành xương phơi

 

 

 

 

hôm nay giỗ nhạc mẫu

bên nhà đang tụng kinh

tin qua bà con đến

đông vui và linh đ́nh

 

em An cho Lư biết

thầy cúng đang nhương sao

khử tà ma ám chướng

cho từng người hồng hào

 

danh sách dài ghê lắm

cả đám lưu vong

Châu, Lư, con cùng cháu

không bỏ sót sợi lông !

 

như vậy thật hay quá

năm nay ta yên ḷng

không sợ đau sợ chết

tha hồ chơi lông bông

 

thầy cúng ở xứ Việt

đúng là thật cao tay

quyền phép vượt biên giới

đâu ngán Mỹ, Tàu, Tây...

 

Canada, chuyện nhỏ

sẽ thổi một cái vèo

khói hương từ quốc nội

bay thẳng qua một lèo

 

không biết có xin phép

thông hành visa

hay là phải vượt biển

băng qua đường rừng già

 

thổ địa của bản xứ

ta đang ở d’accord

người lạ vào can thiệp

hay trục xuất thẳng gị

 

ngồi nghe Lư nói chuyện

thành tâm thấy thật thương

đă xa vời vạn dặm

vẫn nặng ḷng cố hương

 

vẫn đeo trong trí nhớ

những cúng bái hoang đường

chẳng thiệt hại ǵ cả

vui thấy vợ b́nh thường

 

tâm th́ trời đất

đâu cũng mến thương

bên này mai mới giỗ

lệch giờ khỏi sai đường

 

bây giờ vợ đi chợ

ta chỉnh trang bàn thờ

hương khói mai sẽ thắp

xin thắp trước ngọn thơ

(Montréal, 09 : 06 HE, samedi 12 février 2011, neige intermittente -6C)

 

 

hôm nay cúng giỗ mẹ

nhạc mẫu con kính thương

cúi đầu vái thay lạy

ḷng thành thơm ngọn hương

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

mẹ đi c̣n quá trẻ

mới vào tuổi năm tư

không một ngày nằm bệnh

ngồi, gục xuống từ từ

 

chỉ trong ṿng mấy phút

mạng sống thật phù du

phải buồn con cháu

nhiễm hơi nhiều tật hư

 

con gái cưng hầu chuyện

cùng mẹ, quíu chân tay

ḷng rối không kịp khóc

hương hồn đă vụt bay

 

mẹ chết có thanh thản ?

nhưng vô cùng nhẹ nhàng

vào đúng mười hai tết

hương xuân c̣n đầy bàn

 

măi trưa tạm tan sở

con mới vấp bàng hoàng

không c̣n làm ǵ được

ngoài việc chít khăn tang

 

nghĩ dại, nhưng có thể

mẹ đi thế mà vui

khỏi lo sợ hớt hải

chạm trán với đười ươi

 

đất nước đă thống nhất

sau một tháng mẹ đi

mồ chôn di dời măi

nhắm xương vẫn bị đ́

 

hằng năm bọn con vẫn

dâng lên mẹ nén nhang

dẫu biết rằng chưa chắc

mẹ c̣n ở suối vàng

 

thiên đàng hay địa phủ

vốn là cơi hữu danh

nhưng thật ra vô thực

ḷng con cháu xin dành

 

thưa mẹ, xưa nhiều lúc

con coi nhẹ khói hương

nhưng nay thật kính cẩn

phải sắp lên đường ?

 

mẹ thương yêu con cháu

xin nhận lễ cúng dường

đạm bạc từ đất khách

con biết mẹ không buồn

 

vợ con và con cháu

cùng đám em bên nhà

vẫn hết ḷng thờ cúng

dâng hương hoa ông bà

(Montréal, 14 giờ 14, chủ nhật, 13-02-2011, sáng nắng, chiều tuyết bụi, -2C

 

Luân Hoán