Tháng 2 năm 2011

 

 

 

lẩm cẩm nghĩ: bao nhiêu em bé

sẽ tượng h́nh trong lễ t́nh nhân

một phần ngàn yêu thương thể hiện

món quà xẻ chia đáng vô ngần

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

bạn bè ta mấy người hào phóng

tặng quà t́nh trong ngày t́nh nhân

hoa, kẹo, bánh, nụ hôn... chưa phải

tượng trưng cho t́nh yêu ngàn cân

 

tôi lạc quan: mười người có chín

đi ăn về táy máy tay chân

giọt rượu quí xuân t́nh đă rót

chẳng có chi dung tục phong trần

 

nhân tôi chưa hề tặng vợ

chiếc lá nào, nói chi đến bông

rượu hồng quí trong b́nh cất sẵn

rót mời em cho đỏ môi hồng

 

mùa t́nh ái năm nay cũng vậy

khác chăng thêm chút đèo ḅng

mấy nhánh thơ lăng nhăng thường trực

ngắt một cành hối lộ là xong

 

đâu ai nói, mấy kẻ khoe quà tặng

người nhận, người cho đều cùng một ḷng

thật chính xác, cho qua tặng lại

hương t́nh yêu bền vững trăm năm

 

đám thanh xuân hào hoa phóng túng

lớp muối tiêu lực bất ṭng tâm

nhưng tôi chắc rượu hồng vẫn rót

và lai rai thù tạc cầm chừng

(Montréal, 07:45 HE, lundi 14 Fevrier 2011, faible pluie verglacante,- 4C - +2C)

 

 

bốc điện thoại lên định thăm hỏi

chợt ngại ngùng bỏ xuống, ngồi im

chưa gặp mặt mà sao thương nhớ

thật lạ lùng cái chuyện trái tim

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

cũng may phước ta chừ quá date

hết trở về cái thuở tương tư

nhớ một chặp cũng đà thấm mệt

chưa làm thơ cũng đă lừ đừ

 

ngày hôm nay trời mênh mông nắng

mười chín độ âm lạnh b́nh thường

gió say rượu vật vờ đâu đó

thoảng chút hơi lấp ló ven đường

 

nắng óng vàng trên màu tuyết trắng

bóng cây nằm lẳng lặng an nhiên

những chiếc xe qua dài đuôi khói

nhịp bước chân người động trước hiên

 

đội, giày mang, khăn choàng cổ

mở cửa lừng khừng chọn hướng đi

bỗng chợt thấy, ngồi không cũng dị

dợm bước trở vào, như vướng chi

 

không biết hôm nay thư ǵ đến

nợ lung tung, quảng cáo linh tinh

chữ bạn bè đă lâu không thấy

c̣n mong chi một lá thư t́nh

 

ai sẽ gọi, hiếm hoi ghê lắm

nhiều ngày chờ, quảng cáo cũng không

may c̣n có tiếng chim yến hót

tiếng cá bơi chao nước ṿng ṿng

 

thính giác tốt xem chừng cũng khoái

thỉnh thoảng nghe hạt bụi trở ḿnh

giàu mường tượng hay là cảm nhận

chung quanh ḿnh hàng vạn sinh linh

 

thôi mặc kệ, đứng nh́n chút đă

trời trong veo như mảnh ve chai

thật quá tiếc thiếu chim bay lượn

đành thả thơ, nào biết tới ai

(Montréal, 08:31 HE Mardi 15 Fevrier 2011, ensoleilé, -19C)

 

 

nhiệt độ ở giữa âm dương

ngồi nhà tù túng, ra đường chắc vui

xỏ tay vào áo, bỗng lười

vắt chân chữ ngũ, rung đùi cho xong

 

đi đâu cũng chỉ ḷng ṿng

hao xăng ṃn lốp đừng ḥng được chi

tâm hồn phơi phới xuân th́

làn da mái tóc dễ ǵ lừa ai

 

xa xưa đă không đẹp trai

bây giờ đâu khác đít chai x́ dầu

cho dù có nhuộm tỉa râu

cái phong trần lẫn cái ngầu mất tiêu

 

cặp môi vớt vát ít nhiều

một ḿnh chẳng lẽ hiu hiu tự cười

ủa, mà sao phải cần người

đi quanh để ngó đất trời được không ?

 

thoáng một cái quần áo xong

ta thong dong giữa những ḍng xe trôi

chạy hoài chẳng đụng chân trời

h́nh như lại đụng cái tôi buồn buồn

(Montréal, 09 giờ 19 thứ tư, 16-02-2011, nắng ui ui, 0C)

 

 

trừ năm, cộng một, cộng ba

sáng, trưa, chiều... trở ḿnh qua ấm dần

bốn giờ vũ ẩm thanh vân

năm giờ mưa nhẹ uớt sân tuyết dày

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

rả rích mưa măi từ đây

thâu đêm suốt sáng, qua ngày hôm sau

độ ấm giữ được khá lâu

thứ bảy trời đẹp đi chơi tha hồ

 

dự báo ít khi hồ đồ

biết đâu, đâu biết chỗ nào sẽ đi

cuối tuần, nhiều lúc đôi khi

hứng nằm nghe nhạc li b́ đó thôi

 

đôi khi dự tính bốc hơi

đôi khi bất tử đổi dời tùy nghi

đời thừa chẳng biết làm chi

đụng đâu tính đó cần ǵ phải lo

 

miễn đừng khiên cưỡng giả đ̣

sống đúng vốn liếng trời cho riêng ḿnh

làm thinh được cứ làm thinh

làm t́nh được cứ làm t́nh thảnh thơi

 

làm thơ được, cứ làm chơi

ngũ ngôn, lục bát đi đôi bên ḿnh

bảy chữ, tám chữ... linh tinh

thiết tha cùng nỗi chân t́nh yêu thương

 

t́nh đâu chỉ lót trên giường

t́nh không chỉ bọc con đường em đi

đời không thể có loại ǵ

thơm ngát như thứ t́nh si cuộc đời

 

một ngày quí báu của tôi

ngắn dài quả thật tùy tôi cho ḿnh

đang thở đầy ngực b́nh minh

đàn sáo đậu sát cửa ŕnh chi đây ?

 

hôm qua ville tỉa gọn cây

vườn sau lũ sóc hôm nay ra đầy

mùa đông tuy c̣n dài ngày

nên mừng sớm đông này, ḿnh qua ?

 

năm này, năm nữa, tà tà

gặp ông bành tổ chắc là dễ thôi

biết chơi sẽ sống lâu đời

noi gương tôi, bạn có mây trời trên vai

(Montréal, 11 giờ 11, thứ năm, 17-02-2011, nắng -3C)

 

 

trời đẹp dạo một chặp

trở vào sổ mũi dài

lấy ǵ để mơ ước

ḿnh c̣n sống rất dai

 

chẳng lẽ như chú cuội

gối cung quảng hàn

ôm gốc đa nh́n xuống

nháy mắt cười nhân gian

 

hay tưởng ḿnh là đá

trường thành ngủ bên Tàu

ẩm mốc những rêu bụi

mọc lên từ khổ đau

 

không so sánh ǵ cả

nhưng chắc sẽ sống đời

nếu nằm trong trang chữ

chân t́nh trải ḷng phơi

 

hôm nay trời mưa bụi

từng chặp thật thảnh thơi

giọt nước như hạt tấm

ai văi tung lên trời

 

không thể không thả bước

mở bàn tay thay dù

chân dẫm đường tuyết ướt

tóc chạm mây mù mù

 

bước đi không mục đích

thú vị từ điểm này

đường mở lối trước mặt

thong thả đong đưa tay

 

chắc chắn sẽ được gặp

năm bảy dáng yêu kiều

mắt nâu, xanh, hờ hững

tóc đen vàng tự kiêu

 

thơ có thể từ đó

nở xanh ra từng ḍng

ta có thể từ đó

tiếp tục bước ḷng ṿng

 

đời một người hưu trí

thật ra không ở không

ngồi, nằm, đi, đứng...

đại sự sẵn bên trong

(Montréal, 10 giờ 42, thứ sáu, 18-02-2011, mưa bụi +7C)

 

hôm qua trời ấm tốt

khi hôm tuyết và mưa

cùng hành quân hổn hợp

ta ôm chân chịu thua

 

ngồi cố thủ đến sáng

nhảy-mũi liền một hơi

6 giờ 20 phút

ngó ra, nắng, đẹp trời

 

lỗ mũi vẫn nóng rát

khói thuốc lá đầy nhà

cổ họng như ai bóp

quyết định đi tà tà

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

phóng xe ra xa lộ

sợ chết lây người ta

tiến thoái thật nan giải

ơi đâu cơi ta bà !

 

không là người cơi trên

chưa là người cơi dưới

hồn lơ lửng lênh đênh

quả thật khác thiên hạ

 

tinh thần sát gót chân

ư thức c̣n chạm tóc

hai bàn tay phân vân

trên volant nặng nhọc

 

sớm muộn ǵ trước sau

cũng một lần tự quyết

nhưng dự định hôm nay

vẫn chưa đành vĩnh biệt

 

xe đang chạy về đâu

nắng xuyên vàng mặt kính

mây chờn vờn trên đầu

nửa động và nửa tỉnh

 

thôi chạy xuống Song Thao

ḷng ngại bị bạn rủa

tảng sáng phá giấc mơ

cuối tuần thật đáng giũa

 

đậu tạm xe trước nhà

viết thử có ra thơ

xong rồi sẽ điện thoại

chắc bạn sẽ cho vào

 

bây giờ tám giờ rưỡi

cả xóm lặng như tờ

nhưng chắc nhiều người thức

đang h́ hục làm thơ

 

bài viết tạm hoàn tất

vẫn nổ máy ngồi chờ

vui tay mở máy ảnh

bấm chơi một vài pô

 

đồng hồ chỉ số chín

bấm điện thoại nhẹ nhàng

nokia mắc dịch

trở chứng ǵ im khan

 

bấm bụng vào nhấn cửa

chưa thấy mặt bạn vàng

hành lang vàng ánh nắng

thoang thoảng mùi hoa lan

(Montréal, 09 giờ 02, thứ bảy, 19-02-2011, nắng -5C)

 

 

nhà ở không quá chật

co cụm một pḥng này

y như cái lô cốt

tử thủ giặc ǵ đây ?

 

không chủ nghĩa độc đảng

chẳng chế độ độc tài

như vài nước đảng trị

đang tử thủ co ṿi

 

kẻ thù không đáng kể !

những khói thuốc mong manh !

không trở thành mây trắng

đành thủ phận bay quanh

 

kẻ thù đáng gờm nhất

tính bảo thủ giữ ǵn

không đành phế bỏ mất

những vật thừa linh tinh

 

những thứ thật đáng vất

tuổi hay lỗi thời

vẫn chồng chất dồn đống

nuôi bụi bặm sống chơi

 

phải thời tuổi trẻ

thích rộng răi đơn sơ

về già sợ cô độc

cái ǵ cũng bám vào

 

thật ra trên mỗi món

đều có kỷ niệm riêng

hội và ngày tháng

chủ tớ đă ngộ duyên

 

không thể nào kể lể

những hương thơm ngọt ngào

của một thời chung đụng

cùng thở cùng phất phơ

 

lâu lâu phải dời đổi

đại khái để nh́n vào

cảm giác thoải mái

không hụt món nào

 

hôm nay ngày chủ nhật

nhờ vợ hiền một tay

dời tủ kê bàn lại

hút đám bụi đóng dày

 

thật ra bụi cũng tội

nằm im chẳng vùng vằng

cũng chẳng thèm năn nỉ

câm nín như thói quen

(Montréal, 19 giờ 20, chủ nhật, 20-02-2011, nắng – 6C)

 

 

Luân Hoán