đầu tháng, trả lời đôi
điều
một vài bạn hỏi trong nhiều
ngày qua
tuy không tâm sự nhưng mà
loanh quanh cũng được nói ra nhẹ
nhàng
1.
đang
vui sao bạn bỏ ngang
mấy
tuần không thấy đóng ḥm cho ai ?
thiện tai, mô Phật, thiện tai!
bạn hiền có khiếu đùa dai
quá chừng
hay là bạn muốn sửa lưng
xem tôi như một thằng khùng khó
thương
thú thật, đôi lúc ngồi buồn
bày tṛ cười để nhúm xương lâu
già
có hơi kiểu cách, ba hoa
nhưng căn bản vẫn thật
thà tự nhiên
quí thương tất cả bạn hiền
nhiều khi chắc cũng làm phiền
quí nhân
tôi không có ư phân trần
người này kẻ nọ khó lần cho
thông
cái ḥm hay cái mộ phần
cũng mấy câu chữ phù vân
vụng về
tuy chưa thật sự chỉnh tề
ṿng hoa, câu liễn đề huề đó thôi
chưa dễ ǵ bỏ tṛ chơi
tạm ngưng, hít thở
dưỡng hơi lên bài
không dồn dập, cũng lai rai
dành thêm một ít quan tài thi ca
xin được nói rằng, th́, là...
không dám đụng đến ông, bà đang
đau
chơi ǵ cũng ngó trước sau
nếu không bị rủa ngóc
đầu không lên
cảm ơn bạn nhắc nhớ
thêm
đôi người, tôi sẽ
điều nghiên kỹ càng
2.
mệt
chưa mà bỏ lang thang
Theo Gót Thơ thẩn
làng nhàng như xưa ?
mệt th́ chưa mệt, nhưng
chưa
thả ḷng cho gió đẩy đưa
theo người
vẫn đang ḍm tới ngó lui
những hồn thơ biết nói
cười đó thôi
chờ một ngày thật xấu
trời
sẽ căng buồm chạy ngời
ngời theo thơ
xin bạn yên tâm nằm chờ
mái hiên rượu bạn, trăng vào bỗng
dưng
thật ra cũng hơi ngập
ngừng
bước chân có được
điểm dừng như xưa ?
3.
bảy
mươi hẳn bạn đă chừa
những
tṛ cù rủ, a dua theo người ?
h́nh như hơi oan cho tôi
có cù có rủ được người nào
đâu
a dua, chắc chắn không đâu
hứng gióng lên tiếng gọi nhau,
chuyện thường
chắc rằng tôi vẫn luôn luôn
gọi bè bạn ở bốn
phương cùng cười
cuộc đời, sống cốt
để vui
vui một ḿnh chắc không vui chút nào
mời bạn tiếp tục ghé vào
hay ới một tiếng tôi nhào tới ngay
tay tuy không ở trong tay
ḷng trong ḷng một bát đầy đồng
tâm
vậy nghe, quí bạn xa gần
chúng ta quả thật luôn cần có nhau
trả lời trước vài ba câu
xin để dành, ít hôm sau tạ t́nh
chừ làm vài việc linh tinh
trong ngày để thấy trong ḿnh khỏe ra
trước tiên, đổi lịch tháng ba
treo loanh quanh khắp cả nhà, thói quen
thời gian quí không ǵ bằng
đụng đâu thấy đó, thật
chăng ? hay là
treo nuôi đám bụi trong nhà
treo giữ cái thú thời xa xưa từng
mỗi năm sưu tập cả
rừng
lịch ngày, lịch tháng lung tung
để dành
lịch phong cảnh, lịch in tranh
lịch khỏa thân nét tục, thanh
ngời ngời
ngày, giờ, tốt, xấu theo đời
trôi vào dĩ văng bỏ tôi... quên già
năm theo năm vẫn tà tà
không voi không chó để mà xuống lên
một đời b́nh thản lênh
đênh
về đâu cũng chỉ trùm
mền làm thơ
thưa bạn từ năy đến
giờ
lan man có thể giả vờ đang vui
hôm nay nắng đẹp tuyệt vời
xin phép tạm gác thơ, ngồi ngắm mây
trời xanh thiếu bóng chim bay
ḷng tôi lên đó suốt ngày thảnh thơi
(Montréal, 10 giờ 23, thứ ba, 01-3-2011, nắng,
-4C)
một anh bạn đă làm tôi choáng
váng
gọi phone thăm rồi vui vẻ
đặt hàng
anh muốn có mấy câu thơ lăng mạn
T́m Bạn Tâm T́nh trong cơi hổn mang
thơ t́m bạn khác xa thơ tán
tỉnh
chưa quen tay, nhưng chắc có
thể làm
tôi thiếu tài nhưng có thừa lém lỉnh
trả lời nước đôi
như bước hai hàng
thơ tâm t́nh vốn kỵ
điều dốc láo
tôi ra tay, đọc lại thấy hơi nhàm
thoáng hốt hoảng, tôi vội t́m
Thời Báo
đọc từng tin lời rao nhắn
gọn gàng
chợt thích thú y như người
trong cuộc
có kư danh mă số rất hẳn ḥi
đặt ḿnh vào cả hai bên nam nữ
thử làm chơi mỗi giới tính
một bài
với giả dụ là một nàng
thơm tóc
đang cô đơn ở lứa
tuổi sồn sồn
có tŕnh độ ngang văn bằng
đại học
cùng dung nhan không làm thẹn môi son
xin thành thật qua những lời nhắn gởi:
phụ nữ độc thân, cao
một thước bảy mươi
không mày liễu, không dáng hoa, môi
ngọc
nhưng có trái tim và đôi mắt
biết cười
vốn kiến thức không nhiều,
nhưng đủ hiểu
những Camus, Jean Paul Sartre, Sagan
mê hội họa, thích văn thơ, âm
nhạc
gối đầu Song Thao, Hoàng
Lộc, Nhật Ngân...
khoái thể dục, tập thể
thao thẩm mỹ
một đôi khi cũng rất
muốn nhảy đầm
sống giản dị, ḥa
đồng, không vị kỷ
thường tham gia những sinh hoạt
cộng đồng
riêng phim ảnh, xi nê, không ghiền
lắm
phim Đại Hàn, phim sex cũng không ham
rủi phải ngó, cũng ḍm sơ
đôi chút
cốt cho ḷng cùng kiến thức
mở mang
vắn tắt lại, em là
người thục nữ
có dung nhan lẫn sắc đẹp tâm
hồn
muốn quen biết trượng phu
trong độ tuổi
bốn, năm mươi và ổn
định việc làm
thư đầu gởi, nhớ kèm
theo tấm ảnh
em hứa hồi âm nhanh gọn, nhẹ nhàng
nếu hợp ư sẽ trở thành
một cặp
đi cho cùng, chơi cho tận
thế gian
về phái nam, tôi mang tôi ví dụ:
trên bảy mươi nhưng phong độ,
thanh nhàn
không chống gậy nhưng luôn
luôn có gậy
đường ướt trơn sẽ
chống bước đàng hoàng
kiến thức mỏng cở lá tre,
lá lúa
muôn đời xanh màu t́nh nghĩa quê
hương
thích đủ thứ, nhưng mê
độc một thú
vốn suốt đời dính líu
đến yêu thương
lành như đất và hiền như
tượng Phật
vợ bên vai, con khôn lớn ra riêng
muốn làm bạn với các em chân
thật
để nghe nỉ non, nũng nịu,
làm phiền
người thường bảo
đời là trường học
tôi luôn luôn là một gă học tṛ
rất thành khẩn đón mời
từng cô giáo
có từ tâm, cá tính, truyền dạy cho
kinh nghiệm sống vốn chia nhiều lănh
vực
phương diện nào cũng cần
phải luyện thêm
tôi hứa chắc làm học tṛ ngoan ngoản
chân thật, hiền lành, tôn quí các em
thư đầu gởi không hẳn
cần kèm ảnh
nhưng cần t́nh chân thật đoan
trang
làm bạn, không phải sống đời,
ở kiếp
mà thỉnh thoảng thăm nhau một
đôi hàng
đại khái vậy,
thơ làm khi đi bộ
loanh quanh trong nhà thỉnh thoảng
ngó ra
trời hanh nắng, nhưng bay bay
tuyết bụi
gió vu vơ t́m cách lọt vô nhà
hỡi anh bạn, mời tùy nghi
xử dụng
dù không thơ cũng chính hiệu văn
vần
chúc anh có một cô em làm nũng
bên vợ hiền như ông táo ba chân
(Montréal, 12 giờ 14, thứ tư, 02-3-2011,
tuyết búp trong nắng -2C)
nhật
kư thường ghi trọn ngày
chỉ
kể buổi sáng, nửa ngày nữa đâu ?
thưa v́ nhiều lẽ không đâu
cộng thêm cái thú khởi đầu
sớm mai
thời gian c̣n lại... lai rai
ít điều đáng nhớ, dông dài, chán thôi
đôi khi gặp chuyện trời
ơi
th́ hôm sau nhắc vài lời cũng xong
ví như chiều qua ngồi trong
trung tâm thương mại buồn hong mặt
mày
người đi qua lại không hay
anh chàng châu á ngồi đây làm ǵ
thật ra đâu có làm chi
ngó thiên hạ sống, đôi khi yêu đời
ngồi im nhưng thật đang vui
mắt môi da thịt mỉm
cười thảnh thơi
mười người chạm phải
mắt tôi
chín người hờ hững bỏ rơi
tầm nh́n
một người, nửa phút
lặng thinh
chừng như nhận dạng linh tinh
điều ǵ
chính tôi cũng chẳng thấy chi
nhân gian tứ phía chung qui thế nào
ngồi chơi luôn tiện chiêm bao
thấy ḿnh đang ở cơi nào rất
xa
bóng h́nh hư thực lướt qua
h́nh như chưa chắc người ta
giống ḿnh
đứng lên đi tiếp, th́nh ĺnh
nghe ḷng đang nhớ quê t́nh xưa xa
đó là chuyện của chiều qua
hôm nay rực rỡ nắng bao la trời
sớm mai mở cửa hít hơi
trừ mười tám độ
chạm môi, quay vào
ngó trời ngó đất nao nao
muốn đi nhưng biết đi mô
bây giờ
cuối cùng mượn bước chân
thơ
qua thăm cô bạn mới vô Hoa Kỳ
gặp chân mày, thấy lông mi
thoảng hương nhan sắc xuân th́ ngày
xưa
lim dim cho đến buổi trưa
vẫn c̣n lơ lững như chưa
hoàn hồn
(Montréal, 12 giờ 08, thứ năm, 03-3-2011,
nắng rực rỡ, -18C > -9C)
ngày mai, ngày mốt, ngày kia
dự báo mưa, tuyết lia chia ba
ngày
hôm nay vàng nắng, xanh mây
đường khô ráo, gió không bay nhảy ǵ
âm bốn độ, chẳng lạnh ǵ
không đi đâu đó ở chi
trong nhà
nghĩ lung tung, chợt nhớ ra
mang xe đi rửa, thật là... thông minh !
chuyện nhỏ như con thỏ xinh
nhưng nhớ ra được tài
t́nh biết bao !
bắt tay vào việc... thay đồ
soi gương, nháy mắt tập chào cho xôm
chuẩn bị vào terre des hommes
phải đủ chất xám
để làm người ta
giản di nhưng không qua loa
diêm dúa không đến nổi ra anh hề
áo quần khăn mũ chỉnh tề
bước thong thả, thở đề
huề thảnh thơi
cho xe chạy nhẹ như bơi
ḷng bay theo dọc đường trôi nổi
t́nh
ṿng vèo trong nắng b́nh minh
toàn thân thành khối thủy tinh nhẹ nhàng
đổ xăng, mua vé, xếp hàng
bấm số cửa mở đàng
hoàng vào xe
avancez
! arrêtez !
rào rào nước phủ bốn bề như
mưa
bọt xà pḥng hương chanh,
dừa
theo từng cọng chỗi đẩy
đưa nhịp nhàng
không nhắm mắt cũng mơ
màng
nghe như đâu đó tiếng đàn ong bay
lăn chậm giữa cánh gió
đầy
tiến dần ra cửa, nửa ngày
đă qua
lái xe về, chạy tà tà
tưởng như vừa mới tắm
ra thơm lừng
bỗng dưng sao nhớ quá chừng
cái lưng cô bé ngủ chung một đời
khoái chi môi miệng mỉm
cười
ḍm kính chiếu hậu thấy người
thấy ta
thưởng ḿnh sung sức ba hoa
đậu xe, bước vội vô nhà,
chờ em
(Montréal, 12 giờ 03, thứ sáu, 04-3-2011, nắng
-4C)
thói quen mỗi một đầu ngày
5 giờ rời nệm, vói tay
mở “c̣m”
để máy khởi động đi
làm
vệ sinh mặt mũi môi hàm tứ
chi
xuống bếp t́m đại món ǵ
mang lên bàn viết nhâm nhi thư về
gmail thường thường
đói meo
vài ba hơi thở chèo queo chập chờn
yahoo thân mật vui hơn
mới cũ có đủ hương
thơm mỗi ngày
hotmail, cái chợ đông đầy
hầm bà làng đủ râu mày nữ
nhi
có thư mở đọc cấp kỳ
có thư để đó chờ khi thanh nhàn
có thư delete
vội vàng
không cần phải mở ra ḍm sơ qua
đọc thư xong, bước qua nhà
Saigonbao lội tà tà đó đây
Người Việt,
VNExpress...đông tây trong ngoài
xong tin, thỉnh thoảng ghé coi
phim ảnh nghệ thuật hẳn hoi
đời thường
nhiều khi vui, lắm khi buồn
cả ngày lẩn thẩn trong
nguồn chiêm bao
làm thơ không định lúc nào
vui-đâu-chúc-đó ào ào như dông
Nhật Kư Vớ Vẩn, cái gông
mỗi ngày phải nặn ít ḍng linh
tinh
dẫu sao cũng là cái t́nh
của năm của tháng cho ḿnh
sống thêm
thật t́nh xin cảm ơn em
lo cho chu đáo mới yên tâm ngồi
hôm nay, thứ bảy xấu trời
mưa phùn chính hiệu đang rơi
bên ngoài
nhướng mắt lên nh́n săm soi
sợi mưa mỏng mảnh miệt
mài nối nhau
trong mưa có tuyết theo hầu
vừa trong vừa đục
tiếng sầu Kiều nương
không cần chuyển vận nhớ
thương
cũng thành câu chữ phả
hương vào ngày
tôi ngồi lặng lẽ trong này
nhưng ḷng trôi nổi bay bay bên ngoài
ngh́n năm mưa tuyết c̣n hoài
hồn tôi chắc cũng lai rai
đất trời
(Montréal, 9:21 HNE, Samedi, 05 mars 2011, neige fondante &
faible pluie, +5C)
ngày hôm qua tuyết tan gần hết
sáng sớm nay đổ lại tơi bời
muốn ngồi ngắm nhưng ḷng
không nở
vợ quyét dọn nhà, chẳng
lẽ ngồi chơi
đă sắp đến ngày vàng
phụ nữ
tài nịnh đầm đâu dễ phôi phai
em lau nền để ta hút bụi
đề huề không ai chơi ép ai
sẵn có trớn, ta ra dọn
tuyết
từ cửa vào lẫn lối xe ra
tuyết vẫn đổ lai rai kệ
nó
lúc nào vui xúc đẩy tà tà
ta dọn tuyết có phần như giỡn
ngó hai chân cũng đủ mắc
cười
chân trái bọc nilon hai lớp
chân phải giày cao ống đen thui
bước trong tuyết bao trơn,
từng trợt
chụp ếch rồi đứng
dậy ngó quanh
đau không lo, sợ hàng xóm thấy
mắc cở như cô gái nhà lành
té nhiều bận nên giàu kinh nghiệm
mỗi bước đi cẩn thận
tự tin
mỗi đường tuyết
gọn như gươm chém
nền đường đen câm
lạnh nh́n lên
trong khoảnh khắc thấy
gần trời đất
cơi trên đầu cơi ở dưới chân
muốn đi lên nhưng rồi
phải xuống
cớ v́ sao, có phải nợ nần
?
nghĩ vớ vẩn, rùng ḿnh, gió
thoảng
mũi lẫn mồm bịt khó hít
hơi
bên ngoài lạnh nhưng thân nhiệt nóng
thật dễ dàng trở thành nhát
chơi
ngày hôm nay đang dương một độ
lao động một hồi toát mồ hôi
nhường việc lại cho em làm
tiếp
trở lại thú quen ngồi ngắm
trời
chuyện mưa tuyết trong mùa đông
giá
đều mỗi ngày đâu có lạ chi
cứ nhắc măi thật là không khá
đời b́nh yên đâu biết ghi ǵ
chẳng lẽ kể ḷng đang
rất muốn
về Việt
nơi thế giới chọn
đầu danh sách
thu hút bước chân kẻ thanh nhàn
nơi ta đă sinh ra ở đó
sẽ chết đi không có ngày
về
ngồi nhắm mắt, lạ kỳ
thấy rơ
cái mái nhà xanh cỏ đứng kề
(Montréal, 13 giờ 11, chủ nhật, 06-3-2011,
tuyết +1C)
Luân Hoán