“anh hùng cứu mỹ nhân”
đang ra đ̣n vơ miệng
vừa đánh vừa bâng khuâng
lợi, hại đang kiểm
nghiệm
có anh than “đáng tiếc...”
có anh dọa “ngưng
ngay...”
có anh đang làm dáng
nhân đạo không gớm tay
“nồi nào úp vung nấy”
mă ngưu t́m đến nhau
khá khen biết nhận diện
cốt cách ḿnh ở đâu
cuộc sống vốn là vậy
thế giới mới muôn màu
chẳng phải là ta bực
nhưng cũng hơi nhức
đầu
hôm nay bắt đầu dạo
ra đường phơi gió trời
tuyết bụi theo dự báo
tám giờ hơn, chưa rơi
vừa đi vừa ngẫm nghĩ
mấy cô nàng vệ binh
mấy hôm nay có tắm
có điều chi bực ḿnh
không biết trận không-kích
có trầy da ai không
mong rằng không trốc vảy
những cô em má hồng
thế giới cần b́nh đẳng
ḥa b́nh và tự do
nhưng nếu thiếu đấm
đánh
xem cũng ra cũng buồn xo
ta chừ đă rớt cẳng
sao như c̣n hung hăng
chuyện người đâu mắc
mớ
sao ḷng cứ băn khoăn
quê nhà đang mất đất
đồng bào mất chủ quyền
những biến động thế
giới
có gợi ḷng rồng tiên ?
hôm nay là ngày giỗ
người cha già thân yêu
ba mươi hai năm vẫn
nhớ măi ngày buồn thiu
mỗi bước đi mỗi
nghĩ
lan man qua bao điều
trời mù không mưa nắng
sao có bóng xiêu xiêu
mười giờ ba hai phút
đă về lại bàn ngồi
tuyết, mưa phối hợp
đổ
đến bao giờ ngưng rơi ?
(Montréal, 09 giờ 07, thứ hai, 21-3-2011, mưa
và tuyét, 0C)
người bạn cũ lâu năm không
gặp
muốn biết ta chừ mặt ra sao
mập hay ốm, trắng, đen,
vậy lăo ?
cũng dễ thôi, có khó chi nào
sau vài phút rửa mày, rửa mũi
chải tóc xong mặc áo đàng hoàng
ta tự bấm chừng mươi tấm
ảnh
phơi rơ ràng mùa đông dung nhan
người bạn cũ ở xa khó gởi
xin phép bạn bè cho dán lên đây
xin đừng hiểu cố t́nh khoe mẻ
cái mặt già đâu có ǵ hay
mặt với mũi mỗi
người đều có
đẹp xấu chi cũng chỉ
một thời
với năm tháng ḷng c̣n nhăn nhó
huống thịt da bụi bặm theo
đời
ta bảy chục đă là ông lăo
có ủi hồ của giẻ rách thôi
chiều ư bạn ta treo mấy tấm
nhan sắc anh thi sĩ yêu đời
tự xưng vậy quả nhiên
lố bịch
nhưng nhiều người gọi
thế đấy thôi
thú chết mẹ, dĩ nhiên là vậy
chẳng thể nào khiêm tốn dở
hơi
xin trở lại những h́nh ảnh chụp
sáng hôm nay: hâm hai tháng ba (22-3)
năm hai ngàn, không trăm
mười một (2011)
lúc chín (9) giờ mười phút... nhẩn nha
vị trí chụp tại nhà Luân Hoán
cái ổ t́nh hơn bụm bàn tay
đứng nhiều chỗ cho màu mè lăng
mạn
mặt dẫu nghiêng ḷng vẫn
thẳng ngay
này bạn cũ, chắc đà măn nhăn
nhớ nhung chi yêu sách th́nh ĺnh
đôi mắt cũ hồn c̣n như
cũ
nhưng rơ ràng tắt nỗi lung linh
mong bạn ngắm với ḷng thương
nhớ
cứ y chang như một
người t́nh
thời hai đứa có cùng nỗi
khổ
ngồi bên nhau vẫn thấy mông mênh
nhan sắc vậy, tấm ḷng không vậy
vẫn thanh xuân rực rỡ mê t́nh
nhớ nhắm mắt trở về
tưởng tượng
ta tin rằng gặp được hiển
linh
và xin lỗi, cảm ơn các bạn
lỡ ḍm qua tha thứ, bỏ đi
hăy xem như đang vào sở thú
không mất tiền, cũng
chẳng hề chi
(Montréal, 09 giờ
37, thứ ba, 22-3-2011, nắng, +1C)
ngày hôm nay có ǵ không ổn
đụng vào đâu chuyện cũng không
thông
rửa cái chén tuột tay rớt
vở
cho chim ăn làm ngă lăn lồng
điện thoại gọi bắt phone
không kịp
đi bộ trong nhà cũng vấp
trầy chân
chuyện lẩm cẩm một ngày
lặp lại
mang ra khoe, quá đổi cù lần
đọc thiên hạ, thấy toàn
việc lớn
bàn văn chương, chính trị, chiến
tranh
ḿnh co cụm ư sơ trí thiển
đành vui chơi những vụn loanh
quanh
sáng hôm nay gọi thăm người bạn
bốn mươi năm chưa
gặp lại nhau
bạn cũ nhắc ngày xưa đôi
mắt
của ḿnh đây như dao cắt cau
nghe khoái quá, tưởng ḿnh con gái
vào soi gương, thấy nản vô cùng
mắt thiếu ngủ luôn luôn sưng
húp
mở đâu dư ứ đọng
quanh vùng
đă bảy chục đâu c̣n trai
trẻ
lạ sao ḷng vẫn cứ trẻ
măng
nhớ vớ vẩn thương vu
vơ từng bữa
tưởng chừng như sẵn sàng
lăng nhăng
chút lư thú sống bằng hoài niệm
cảm ơn người d́u lại
đường xưa
xa ngàn dặm ta đây vẫn thấy
nơi quê nhà chợt nắng chợt
mưa
ai đang đứng nói trên sân thượng
nụ cười vui thanh thoát bay xa
ta hít ấm từng hơi thở ngọt
gió giang hồ vừa mới chuyển qua
t́nh bỗng lớn vội lên một khúc
trái tim đều nhịp đập hân hoan
không hiểu sao vẫn c̣n hồi hộp
y như thời gặp mắt liếc sang
yêu là vậy, h́nh như là vậy
thơ không thơ có vẽ đă nhàm
nhờ có máu có t́nh hổ trợ
viết lăng nhăng cũng khá
dễ dàng
thiên hạ luận muôn điều thời
sự
ta chỉ chơi vớ vẩn mỗi ngày
chuyện thời tiết xen cùng tư
lự
cũng vui thôi, ngày cơng theo ngày
(Montréal, 08 giờ 21, thứ tư, 23-3-2011,
nắng, -7C)
không dám như Bùi Giáng
mê tài tử minh tinh
nhưng thú thật có thuở
vơ vẩn như si t́nh
“nàng” là đại tài tử
tôi ghiền theo nhiều người
ít ra vài thế hệ
biết lăng mạn yêu đời
sinh ra từ Anh quốc
cội nguồn dân Hoa Kỳ
hồi hương năm bảy
tuổi
đóng phim năm lên mười
diễn xuất thật đều
đặn
thành danh năm mười hai
tài năng và sắc đẹp
lớn dần qua nhiều vai
trong thế giới điện ảnh
“nàng” lên ngôi nữ hoàng
làm sống những nhân vật
những cuộc t́nh mạ vàng
năm tṛn hâm hai tuổi
“nàng” đẹp nhất hành
tinh
chỉ một thoáng mắt liếc
đủ run rẩy rùng ḿnh
nhan sắc c̣n trọng vọng
nhất thế kỷ hai mươi
điều hiển nhiên đến với
ḷng ái mộ của đời
tôi không dám ca ngợi
bởi bối rối vụng lời
nếu phải chọn thần
tượng
lá phiếu không đổi ngôi
cuộc đời sau điện
ảnh
“nàng” cũng thật tuyệt
vời
t́nh thương thật bát ngát
chia cho vật, cho người
hôm nay “nàng” nhắm mắt
đi về một cơi xa
tôi vô danh vọng tưởng
bẻ chữ làm nhành hoa
xin đưa “nàng” một chặng
mơ hồ qua không gian
trời xanh mây trắng lắm
thanh thản vút bóng “nàng”
sinh tử chuyện thường nhật
người dưng ḷng vẫn buồn
Liz Taylor không mất
trong ḷng người tiếc thương
riêng tôi vẫn c̣n thấy
Elizabeth Taylor
với cả thời được
sống
c̣n vang vọng đến giờ
(Montréal, 13 giờ
16, thứ tư, 23-3-2011, nắng, -1C)
Song Thao báo ghé thăm, mang quà tặng
tiếp bạn, ta lo dọn dẹp
cửa nhà
chùi cái bàn, sơ sơ vừa ngó
được
quét cái nhà, cũng đại khái qua loa
gắn
airwick cho
bay mùi thuốc lá
treo lồng xa hạn chế giọng chim ca
chừng nấy việc tiêu hao
mười lăm phút
của qủy thời gian hạn
hẹp tuổi già
ngồi chờ bạn nh́n trời
mưa pha tuyết
tai nghe tin buổi sáng đài TVA
thỉnh thoảng liếc màn h́nh full DH
(full HD mới đúng, đó
nha !)
tin chiến sự chưa đến hồi
quyết liệt
chuyện dội bom đụng
độ vẫn tà tà
dân vô tội vẫn lai rai gục ngă
nhớ Việt
tin thương tiếc đại mỹ nhân
mắt tím
bảy đời chồng tám lần
lên xe hoa
tài mệnh này nếu cụ Tiên Điền
biết
chắc bút thần sẽ phải
trải xót xa
tin địa phương linh tinh năm
bảy chuyện
đi liền theo những tin nóng
quốc gia
nghe tai phải bay ngay ra tai trái
cứ y như chuyện riêng của
người ta
tám giờ rưỡi mưa nhường sân
cho tuyết
dẫu như sương,
đường đă trắng như ngà
một chút nắng hừng trong mây
chói mắt
chim hải âu vẫn bay lượn nhẩn nha
mở chai nước uống
nhẹ nhàng vài ngụm
nguồn nước trôi như thể
bàn tay xoa
không huưt sáo cũng nghe vang
điệu hát
ḷng mở ra đựng trời đất bao
la
bạn đă đến ngồi
chơi chừng nửa tiếng
không trà ngon cũng chẳng
thịt gà
gió cũng chẳng có đâu mà ngáp
chỉ đăi nhau vài tiếng
cười x̣a
(Montréal, 13 giờ
33, thứ năm, 24-3-2011, tuyết bụi, -3C)
bỗng dưng chán ngán làm thơ
xem tấm ảnh cũ ngẩn ngơ buồn
buồn
rơ ràng như tái bị thương
máu c̣n rỉ rả nhớ thương mút mùa
lạ lùng tấm ảnh ngày xưa
cất trong túi áo nắng mưa
vẫn c̣n
nguyên đôi mắt đựng mùi
thơm
nguyên vành môi gói tiếng ḷng tinh khôi
bao năm vật đổi sao dời
trái tim vẫn đập nhịp đời
thương yêu
làm thơ đâu tính ít nhiều
nhớ nhiều viết chỉ
bấy nhiêu nhưng mà
bao la trùng điệp bao la
(Montréal, 11 giờ
12, thứ sáu, 25-3-2011, nắng +1C)
bê (b)
ớ (â)
anh nờ (n)
đạp
dấu nặng
rồi th́
xê (c)
hát (h)
a (a)
anh nờ (n)
đội
dấu sắc
tuổi đời ơi ! sắp mất thêm một ngày !
(Montréal, 12 giờ 34, thứ bảy, 26-3-2011,
nắng -3C)
vài câu ghi dấu hôm nay:
gió, lạnh và nắng tràn đầy không gian
chở em chạy chơi lang thang
chưa gặp ngơ đến suối
vàng, cũng hay
biên giới sống chết sát tay
nhưng đợi số phận an bày
tuân theo
năm nay là năm con mèo
sao không nuôi một con mèo cho vui
thật ra, đang có đấy thôi
không chỉ là một, cả đôi lận mà
một con đang ở cùng nhà
một con đang ở quê xa Sài G̣n
con nào cũng c̣n khá ngon
meo meo như tiếng trẻ con ṿi quà
giỡn chơi một chút đấy
mà
thấy chưa ta chẳng đă già bao
nhiêu
lúc nào cũng sẵn sàng yêu
thành ra thơ thẩn dập d́u linh tinh
c̣n hơn là ngồi làm thinh
nhớ nhung quanh quẩn hại ḿnh
nhát chơi
(Montréal, 12 giơ 01, chủ nhật, 27-3-2011, -9C)
đạp xe như món nợ
cần phải trả mỗi ngày
chỉ vỏn vẹn một
tiếng
sao nghe dài quá tay
một ngày hâm bốn tiếng
đâu dành để làm ǵ
nhưng đạp xe một tiếng
tưởng chừng như phí đi
bác sĩ khuyên vận động
chính ta cũng tin rằng
thể dục là tốt nhất
để được sống,
được ăn
thôi th́ v́ lẽ đó
lên xe đạp cho rồi
mở phim ḍm khi đạp
thời gian qua dễ thôi
(Montréal, 10 giờ 11, thứ hai, 28-3-2011, âm u, -
1C)
tuần trước manh manh đạp
mái
hôm qua đẻ một trứng rồi
hôm nay chắc tiếp tục
con so được mấy đôi ?
thấy chim yêu nhau kỷ
ta vui vui trong ḷng
chợt lo lo một chút
lương thực, lồng đủ
không ?
nhớ nhiều năm về
trước
từng nhờ chim lưu vong
nuôi đẻ bán khá tốt
chừ chỉ mong cho không
thây kệ cứ nuôi đă
lấy vui là chính mà
thêm một thú tiêu khiển
nhẹ nhàng để duỡng già
(Montréal, 08 giờ 18, thứ ba, 29-3-2-11, trời
hanh nắng, +3C)
đă gần một tuần lễ
không câu nào ra hồn
chữ nghĩa chừng đă bể
trong cái nồi tâm hồn
cuộc sống th́ vẫn vậy
chưa có ǵ khác đâu
buổi sáng vẫn động
đậy
tập thể dục khởi
đầu
ăn sáng rồi uống thuốc
(thuốc ngăn ngừa máu
cao)
uống thuốc xong đọc báo
luôn tiện ngồi chiêm bao
rất có thể t́m thấy
đâu đó vài ư thơ
gơ vội ra thành chữ
trong tiếng nhạc dạt dào
vẫn đều đều như
vậy
nhưng thơ thẩn đi đâu
hôm qua làm b́a sách
hôm nay đang nhức đầu
có thể gom thơ thẩn
cho Sáng Tạo, Bắc Phong
cái thư viện bỏ túi
xem ra rất rộng ḷng
cảm ơn người bạn quí
vẫn nghĩ đến bạn bè
khi nào về nhớ ghé
xem thử mập ốm nghe !
(Montréal, 08 giờ 02, thứ tư, 30-3-2011,
nắng +3C)
một ngọn nến thắp
muộn
cho con gái của ba
trong ngày vui sinh nhật
đang sinh sống phương xa
nói xa cũng không xa
nhưng gần chỉ đích thực
có trong ḷng thiết tha
trưởng nữ vốn có số
thường sống xa gia đ́nh
nhưng trái tim gần nhất
với mọi người hữu
t́nh
ba má không gởi bánh
cũng chẳng thể tặng hoa
gởi đến con lời chúc
hạnh phúc riêng chan ḥa
trưa nay Will có hát
và Vina có đàn
Bích, Dũng ngồi phụ họa
vỗ tay làm tiếng vang
bây giờ chắc Đắc Chính
cùng Vincent, Kevin
đang phụ con cắt bánh
mừng sinh nhật linh đ́nh
tiệc trà không cần lớn
yêu thương mới tuyệt vời
chiếc bánh ư nghĩa nhất
chắc con thừa hiểu rồi
thay mặt em lẫn cháu
một lần nữa chúc con
sống là nh́n phía trước
nuôi niềm vui trong ḷng
(Montréal, 17 giờ 39, thứ tư, 30-3-2011,
nắng +6C)
đêm qua lo lắng bồn chồn
bách thanh đang hót hết hồn ngưng ngang
chuyện ǵ, dấu hỏi, dấu than
nối đuôi nhau đứng xếp
hàng vào tâm
động đất ? chắc
chắn là không
thời sự vẫn đọc thong
dong mỗi ngày
sẩy tay, chim đứt
đường dây
vỡ tan hộp nhạc đựng
đầy âm thanh ?
hết phin ? hết
thẻ bảo hành?
một ngày đă đủ nối lành
linh tinh
ai la đến nỗi giật ḿnh ?
im luôn vài chục tiếng liền hỡi chim
?
nắng vàng, trời tốt, b́nh yên
mây như sợi khói chiều miền quê xa
năm lần mười lượt
thiết tha
ta lên tiếng gọi, bao la lạnh lùng
càng mong đợi càng nhớ nhung
tiếng yêu thương mở lời
rung cánh vàng
lẽ nào vô cớ dứt ngang
bài thơ chưa kịp xuống hàng nữa
chăng ?
(Montréal, 12 giờ 17 thứ năm, 31-3-2011,
nắng +7C)
Luân Hoán