Tháng 4 năm 2011

 

 

 

Tình Xa

 

đêm qua suy tưởng miên man

yêu và nhớ lội dọc ngang trong đầu

yêu, chẳng mong được ǵ đâu

nhớ, chỉ biết gọi nghe nhau nói cười

 

 

 

 

lạc đâu đó chút ngậm ngùi

bâng khuâng nhận lại cho người trẻ ra

“t́nh yêu không có tuổi già”

thân thể th́ khó gọi là thanh xuân

 

cho dù cay nồng như gừng

dễ ǵ vượt được ngàn trùng nở hoa

t́nh thơm bát ngát bao la

nhờ mây gió hưởng trăng hoa cũng đành

 

hôm nay trời không trong xanh

nhưng vẫn có chút nắng hanh nhẹ nhàng

ḷng ta thoảng hương ngọc lan

một thời em giắt nằm ngang trên đầu

 

mùi hương cặp mắt dao cau

vị ngọt môi ướp thương đau theo t́nh

thơ mươi cánh nở xinh xinh

bỏ trong túi áo chờ ḿnh tặng chơi

 

sáng nay hụt mất tiếng cười

lạc đường, bỗng ngại, nằm vùi bên thơ

loanh quanh như thể dật dờ

đúng là vớ vẩn t́nh cờ tháng tư

(Montréal, 09 giờ 06, thứ sáu, 01-4-2011, nắng hanh +7C)

 

 

Dự Định Bắc Chước Bắc Phong

 

thú vị với t́nh bốn câu

của Bắc Phong viết, thấy đầu nhẹ ra

dự định bắt chước tà tà

xem h́nh thả bóng t́nh ra ngôn từ

 

 

 

 

sẽ không vẽ cá tháng tư

quyết tâm trồng những nụ cười b́nh an

cuộc sống không dễ nhẹ nhàng

xin gắng hít thở hương lan, hương lài

 

mời người tùy hứng lai rai

ghé vào hạ bút họa vài đoạn chơi

sẽ trân trọng tŕnh với đời

cốt nhất là để được cười với nhau

 

cũng xin phép được giáo đầu:

nhiều khi thanh tục đậm màu dân gian

nghĩ hoang một cách nhẹ nhàng

thực thi triết lư sống đàng hoàng thôi

 

có thể mai bắt đầu chơi

trích bớt một ít ngày đời tặng thêm

biết đâu lại được nhân lên

thời gian hưởng thọ lâu bền, khoái chưa

 

sau cùng, nghiêm chỉnh xin thưa

ngắn dài nhất định vẫn đưa đề bài

có tên gọi thêm hẳn hoi

vớ vẩn, ngớ ngẩn vươn vai theo đời

 

(ảnh trên không phải chỗ ngồi

mà là nơi để tôi chơi suốt ngày

co cụm trong một bàn tay

kéo tôi lững thững qua ngày tiếp theo)

(Montréal, 08 h 12, samedi, 02-4-2011, nuageux avec éclaircies, 0C)

 

Nhân Đọc Một Đoạn Hồi Kư Của Khánh Ly

 

 “chuyện kể sau bốn mươi năm”

khơi khơi cơng những thâm trầm vân vi

hết hồn, đọc bài Khánh Ly

phục lăn, thời bé tí ti đă... ĺ

 

 

 

 

thành tích đúng một tay ch́

dám chơi qua mặt nam nhi b́nh thường

ở nội trú, quậy giải buồn

không ngại chi việc leo tường đi chơi

 

đ̣n roi, đ̣n củi tạ... bồi

vừa đủ thương nhớ đời đời mẹ yêu

ham vui trổ những tuyệt chiêu

tâm hồn phóng khoáng ít nhiều phát huy

 

mười bốn tuổi, hổng biết ǵ

chỉ hơi thinh thích cái chi lạ kỳ

mê thơ, ca hát, nhâm nhi

đôi chân đất chợt bước đi vững vàng

 

trời cho cái giọng khàn khàn

nghe như u uất nồng nàn nao nao

ḷng bà nội đă phả vào

trong hơi thở ấy biết bao nhiều t́nh

 

lười học bù lại thông minh

không hoa hậu cũng đủ xinh hơn người

mắt môi văi ngọt hương đời

khuôn mặt, cái cổ tuyệt vời dáng hoa

 

từ áo dài đến bà-ba

đúng là nhan sắc mượt mà Việt Nam

tôi ngợi ca, thật dở ̣m

nhưng rất trung trực, nhẹ nhàng tự nhiên

 

mê giọng hát vừa đủ ghiền

khoái luôn cách nói hữu duyên chân t́nh

ông Sơn, ông Trác tài t́nh

ông Đoan bản lĩnh thành ḿnh bỏ đi

 

hôm kia bỗng nổi chứng ǵ

cùng Song Thao luận mấy d́ danh ca

chọn được giọng hát không già

dù oằn năm tháng ngân nga tặng đời

 

không cần nói, bạn hiểu thôi

o cùng tuổi Ngạn, bạn tôi ấy mà

xin lỗi, nếu thấy ba hoa

vui tay cũng đă như là manh tâm

 

chị Ly ví chẳng vừa ḷng

nhổ toẹt một cái là xong thôi mà

đă là một đại danh ca

nếu trách thính giả ba hoa, hơi... buồn

(Montréal, 07giờ 59, chủ nhật, 03-4-2011, nắng +11C)

 

 

Tưởng Đang Dự Lễ Giao Ḥa Âm Dương

 

hành lễ giao ḥa âm dương

mở ra cánh cửa thiên đường tự nhiên

xa xưa ông bà, tổ tiên

quan niệm cởi mở hồn nhiên vô cùng

 

 

 

 

một lễ hội thật lạ lùng

độc đáo, hiện thực, tưng bừng, trang nghiêm

giàu h́nh ảnh, sắc thái riêng

nhất là lăng mạn hữu duyên tuyệt vời

 

lễ vẫn c̣n giữ được hơi

lung linh cảnh sắc đến thời hôm nay

tôi chưa may được nắm tay

người em xa lạ vào đây nghiêng ḿnh

 

chứng kiến rồi ra quanh đ́nh

giao ḥa cùng với nụ t́nh lấy hên

háo hức khi chợt được xem

h́nh ảnh hành lễ nửa đêm rạng ngời

 

sung sướng như chính tay tôi

cầm dùi ngọc quí rướn người đặt vô

cơi tiên nữ thơm ngạt ngào

sự sống bừng nở xôn xao nhịp nhàng

 

miếu đền sực nức hương lan

ấm mùi tuổi biếc tuổi vàng thăng hoa

vỡ bùng nhịp thở giao ḥa

sảng khoái chờ đón cửa nhà trổ bông

 

...

 

lễ ǵ kỳ cục vậy ông ?

ở đâu ? vào lúc ? khai thông thế nào ?

 

xin thưa, lễ tại Lâm Thao

Miếu Tṛ Làng Trám khởi vào nửa đêm

mười hai tháng giêng êm đềm

quê hương Phú Phọ rạng tên đến giờ

 

ngày xưa tên gọi miếu thờ

giản dị Đụđị ỡm ờ vậy thôi

giai đoạn đầu chế tạo người

quả nhiên thật đáng để đời noi gương

 

diễn tiến cũng khá b́nh thường

lần lượt từng đoạn dễ thương nhẹ nhàng

đuốc, đèn được tắt, tối om

đọc, đốt văn tế đàng hoàng ngân nga

 

thanh xuân phơi phới mượt mà

chen vào mục kích thiết tha chuyện đời

ông từ lên khám rước mời

cặp linh vật gỗ trao người chọn riêng

 

nàng nghiêng cánh cửa động tiên

chàng giương bảo vật an nhiên đợi chờ

mỗi lần ông từ nghiêm hô

“Linh Tinh Tinh Phộc” chàng nhào vô xiên

 

ba lần ăn khớp nghiệp duyên

lễ thành, tháo khoán, tự nhiên ra vườn

t́nh yêu khởi động khai nguồn

tùy nghi ánh mắt mở đường lối hoa

 

cảm ơn trời đất ông bà

tôi chợt mơ ước đang ra miếu đền

“Linh Tinh Tinh Phộc” đọc lên

bốn bên nhan sắc cung nghênh tôi về

 

trong dung tục có chỉnh tề

lứa đôi hạnh phúc đề huề thơm tho

“cái ‘t́nh’ là cái trời cho

dù đói dù no cũng lo...” (1) trọn vẹn

 

(1)                        ca dao

(Montréal, 10 giờ 20 thứ hai, 04-4-2011, mưa, +6C)

 

 

Khỏa Thân

 

khỏa thân có nghĩa ở truồng

ở truồng có nghĩa chẳng buồn mặc chi

không mặc là chẳng có ǵ

ở trên thân thể biết đi, biết cười

 

 

 

 

khỏa thân không riêng ít người

khỏa thân toàn bộ loài người đó thôi

khác nhau tùy lúc, tùy thời

tùy cả mục đích: vui chơi, hay là...

 

đàn ông cũng như đàn bà

theo từng giới tính tinh hoa trưng bày

cách tŕnh diện có dở, hay

nghệ thuật, dung tục kiểu này cách kia

 

khỏa thân đầy đủ râu ria

khỏa thân e ấp mộ bia chập chờn

khỏa thân nào cũng có hồn

giá trị triết lư sống c̣n hiển linh

 

có người xem trọng, coi khinh

(xem trọng có vẽ thật t́nh, hẳn hoi

coi khinh, đóng kịch tùy vai)

quan niệm, đánh giá biết ai ngon lành ?

 

riêng tôi chững chạc, trưởng thành

tà tâm, cởi mở, dữ, lành trộn chung

chính bản thân cũng đă từng

phơi ra mổ xẻ nhiều vùng tự nhiên

 

loại phơi này chẳng có quyền

được dùng chữ nghĩa thánh hiền: khỏa thân ?

và tôi cũng rất ân cần

cung nghinh thân thể nữ thần tẩm hương

 

công tŕnh thượng đế khó lường

giống nhau mà cả triệu đường khác nhau

càng nh́n càng thấy nhiệm mầu

càng cung kính trước cùng hầu hạ sau

 

không phải rào đón giáo đầu

nói linh tinh chỉ thêm màu mè thôi

hôm nay gởi bạn xem chơi

vài nét nghệ thuật thuộc thời chúng ta

 

nhiếp ảnh, hội họa mở ra

nhiều khuynh hướng với thiết tha chân t́nh

câu thơ bỗng thành thủy tinh

bọc quanh thơm ngát ảnh h́nh tinh khôi

(Montréal, 13 giờ 07, thứ ba 05-4-2011, mưa +5C)

 

 

Hỏi Nhỏ

 

hôm qua mấy người mô Phật ?

khi vào Nhật-Kư-trời-ơi

vớ vẩn chợt thành ngớ ngẩn

thật t́nh cũng chỉ vui chơi

 

vài ông cau mày phật ư

vài bà nhíu mắt x́ hơi

lớn đầu vẫn chưa nên nết

đứt gân máu chết mấy hồi

 

trong lúc dân đen trong nước

rục rích tụ tập xuống đường

vụ con ông Cù Huy Cận

vụ con rùa già trị thương

 

thời sự quê nhà ch́m nổi

cơi người, người Việt ê chề

cần sa, bạc bài, thanh toán...

giải độc mời uống cà phê !

 

 

 

 

cà phê không cần thơm đắng

nghĩa lư ǵ chất nồng ngon

miễn sao chập chờn lớn lớn

nóng từ dưới lên vẫn hơn

 

như vậy mới là biết sống

theo thời theo thế hẳn hoi

“có thực mới vực được đạo”

cổ nhân đă dạy, hằn ḥi !

 

chuyện đời ở đâu chẳng vậy

tỉnh bơ, sống tốt, thủ huề

nhắc qua v́ không có chuyện

không hề hàm ư khen chê

 

làm sao mà chê cho nổi

xem qua cũng muốn bay về

cuộc đời đă cai thuốc, rượu

phải nhân lên những mục tê

 

nếu không ích chi mà sống

chẳng lẽ sống để chửi thề

xin mời mấy người mô Phật

tiếp tục mô Phật chĩnh tề

 

hè này quyết đi chuyến nữa

về lại cái xứ Cali

rủ thêm mấy ông có sĩ

chơi cho một trận ra ǵ

 

cũng là chuẩn bị để chết

cho bằng bè bạn anh em

lâu nay tu không xuống tóc

chừ bay bướm chút lấy hên

(Montréal, 10 giờ 17, thứ tư, 06-4-2011, nắng -1C)

 

 

buổi sáng đang đói bụng

bỗng nhận được email

mở thấy đám thục nữ

khá giả ưa thích nghèo

 

 

mấy o đang vào bếp

chưa biết làm món ǵ

có o đang rửa chén

có o đang lau ly

 

tạp dề thật xinh xắn

màu sắc rất đậm đà

bông, xanh, đen, đỏ, trắng

bọc thơm vẽ nết na

 

liếc thấy có bơ, sữa

chocolat, chuối, kem

máy móc ngon lành cả

toàn hàng xịn chắc bền

 

khẩu vị hẳn thích hợp

dầu muối tiêu hành đường

có thể giàu gia vị:

cởi mở và thân thương

 

bếp không bay lửa khói

nhưng ngan ngát mùi thơm

đă đói càng thêm đói

nước miếng ngấm lưỡi mồm

 

trực nhớ vớ vẩn quá

có bữa sáng nào đâu

món ăn mấy o nấu

coi bộ c̣n hơi lâu

 

chẳng lẽ ngồi thiêm thiếp

vuốt bụng chờ giải sầu

nhai đỡ lát bánh Ritz

búng hớp nước lắc đầu

 

nhớ vợ để xôi gấc

cây lạp xưởng hồng hồng

muốn ăn ngại dọn rửa

ngồi hít thở cho xong

 

hôm nay, sáng, như vậy

ngày mai, sáng, thế nào

các bạn có gởi ảnh

nhớ chọn loại siêu sao

 

đô nhè nhẹ một tí

để không quá nhức đầu

đề tài quả đang thiếu

đa tạ đă giúp nhau

(Montréal, 07 giờ 45, thứ năm, 07-4-2011,  nắng +3C)

 

 

Viết Muộn Về Một Tin Buồn

thương tiếc anh Phạm Thành Sơn

 

 

chín năm không qua đường cũ

nhiều năm không ghé nhà xưa

con đường một thời quyến rũ

lang thang qua đủ bốn mùa

 

 

 

ngôi nhà vài ngày chiếm giữ

trong thời tranh đấu phất phơ

ngôi nhà một thời ngồi đứng

đầu đời công chức nhởn nhơ

 

hôm nay t́nh cờ thoáng thấy

đường, nhà vẫn dáng vẻ xưa

lạ chăng có thêm đám cháy

lửa bừng rực rỡ giữa trưa

 

đọc tin ngậm ngùi ngồi sững

dẫu ḷng chẳng mấy ngạc nhiên

chuyện dài của đời mạc quốc

dễ chi đốt cháy chính quyền

 

tiếc thương người kỷ sư trẻ

chịu không nổi những bất công

ngó đời ch́m trong tủi nhục

thắp ḿnh làm đuốc soi, mong

 

tiếng kêu không vang ngôn ngữ

chạm vào người có lương tâm

cường quyền dễ chi xao động

ác nhân khó rớt cọng lông

 

ba mươi mốt năm sống, học

thôi rồi một Phạm Thành Sơn

tâm huyết sáng cùng ư chí

mong không gió thoảng qua sông

 

tôi anh chưa hề quen biết

tuổi đời anh đáng mặt con

nhưng can cường anh quá lớn

tôi xin niệm tạ tấm ḷng

 

dẫu xa vẫn cùng dân Quảng

xót ḷng ruột thịt đồng hương

bất lực nhiều khi mê sảng

ước bao nhiêu chuyện hoang đường

 

một thời, cách không lâu lắm

áo vàng áo lam tự thiêu

tranh đấu quả nhiên hữu hiệu

nhờ có tự do đủ điều

 

bây giờ có không dân chủ ?

biết, nhưng vẫn phải làm liều

chuột chạy cùng sào, sát vách

húc sao bung lồng giáo điều

 

từ ngh́n trùng xa ngửa mặt

lên trời thấy khói đen bay

nhắm mắt sao ḷng vẫn thấy

khói từ nhục thể lan đầy

 

chắp tay thầm xin đức Phật

cho hồn anh nhập vào mây

sống khôn thác thiêng chóng thấy

quê hương sớm vàng cờ bay

(Montréal, 07 giờ 28, thứ sáu, 08-4-2011, nắng, -1C)

 

 

Chia Vui Nhà thơ 16 Vợ

 

làm thơ dễ được đào hoa ? !

chuyện này có vẻ như là ba lơn

thật ra không trật hết trơn

nhiều ông thi sĩ có hơn vài bà

 

 

 

gần đây ở Việt Nam ta

có ông đụng mười sáu bà ngon ơ

quán quân nhờ biết làm thơ ?

hay tài cưa đục phất phơ của chàng ?

 

nhịp cưa chắc chắn nhịp nhàng

sức đục ắt hẳn nội hàm dẻo dai

hành nghề thợ mộc phải tài

lúc khoan lúc nhặt lai rai làm hoài

 

điếu thuốc hút dở giắt tai

cây bút ch́ lụt vót hai ba lần

thời gian thủng thỉnh lê chân

thừa giờ đủ nghĩ xa gần t́m thơ

 

mấy người đọc, mấy kẻ mơ ?

cái vần cái điệu vu vơ lừng khừng

chút tài hoa, chút khật khùng

vừa đủ cởi áo tuột quần liên miên

 

hơn người ở chỗ tự nhiên

thánh hiền từ chối, làm tiên giữa trần

chẳng cần chi phải phân vân

ai cần cái món nợ nần cứ cho

 

biếu tận t́nh chẳng giả đ̣

cho luôn danh phận ra tṛ hẳn hoi

hoa lan, hoa sắn, hoa khoai

hoa nào cũng nụ cũng đài cũng hương

 

nhờ hoa, ngọn bút giải buồn

dồn thành thi tập rất vuông rất tṛn

thơ ông thợ mộc có hồn

chân thành chơi chữ rất hồn nhiên thơ

 

“Thơ Hỏi”, hỏi ǵ bây giờ ?

là thơ hỏi thở  mịt mờ hương hoa

thở thành hơi thở chúng ta

là hơi cuộc sống đậm đà ngát xanh

 

hoan hô ông Nguyễn Đăng Hành

làm thơ cưới vợ loanh quanh vui đời

chúc ông tiếp tục rong chơi

cùng thơ cùng cái sự đời phương phi

 

“... Đăng Hành tức lăo Kinh Thi
Đài nghe công cộng tivi xem nhờ
Gia tài bầu rượu túi thơ
Giang sơn điền sản vẫn chưa thèm đ̣i
Bầu trời trái đất rong chơi
Rượu thơ, thơ rượu mặc đời đảo điên
An nhàn vô sự - Thần tiên.(1)

 

đọc được tin ông ngẫu nhiên

thấy vui vui cũng dă ghiền mấy câu

ông đọc được đừng trách, rầu

tôi cũng rất khoái món hầu mỹ nhân

 

hẹn ông khi nào vui chân

tôi ghé Khoan Tế Gia Lâm sẽ t́m

“hữu duyên” sẽ cùng lim dim

hưởng cái lạc thú cơi tiên không bằng

(Montréal, 12 giờ 56, thứ bảy, 09-4-2011, nắng có mây, +11C)

(1) thơ Nguyễn Đăng Hành

 

 

Gặp Lê Vĩnh Thọ Qua Điện Thoại

 

đêm qua thật thú vị

nửa khuya níu đầu ngày

tán dóc cơng tâm sự

chui gió, luồn lách mây

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

hâm sáu năm chưa gặp

giọng cũ nhận ra liền

sảng khoái cười rổn rảng

lời chen lời liền liền

 

chuyện sinh nhai sức khỏe

lên dàn chào đầu tiên

trong đôi câu gọn nhẹ

nghe thở biết dữ hiền

 

già một giờ c̣n lại

loanh quanh chuyện văn thơ

cả hai cùng mừng rỡ

“c̣n thở là c̣n thơ” (1)

 

sức ta cày không tệ

lấp đầy ngày, đầy giờ

nghe bạn hưởng thú viết

so lại, chẳng ra sao !

 

bạn cũng chơi từng bữa

thơ không tính số ngàn

ngất ngưỡng lên số vạn

đâu hơi đếm lượng trang

 

dĩ nhiên không đáng kể

chuyện sản xuất ít nhiều

phẩm vẫn đạp đầu lượng

đấy mới đúng đô phiêu

 

bạn đă đổi chiến thuật

cho thích hợp nhịp đời

xưa chuyên nă đại bác

chừ láp lá cà thôi

 

đánh nhanh không rút gọn

phơi xác địch lẫn ḿnh

cho ai có duyên nợ

được cơ hội nghiệm t́nh

 

đề tài nhưng mưa trút

hứng không kịp ḥa ḿnh

tiếc những hột vào đất

quí những hạt hiển linh

 

không cần ai đón đọc

nhưng dĩ nhiên rất buồn

“cầu thủ nhớ sân cỏ

nghệ sĩ nhớ kịch trường” (1)

 

bạn cũng than nhớ báo

nhớ trang sách, bạn bè

tiếng máy in lọc cọc

đọt nắng chiều săm se

 

ta san sẻ cùng bạn

bằng bộc trực chân t́nh

rất quí lời bạn nhắc

dù hơi chưa thật t́nh

 

chê ta dùng bút hiệu

quá nhiều, không cần chi

bạn khoái chữ Luân Hoán

nhưng không giải thích ǵ

 

ta, có thể, ngụy biện

nhưng lư do đàng hoàng

mỗi tên cơng khá nặng

những nguyên nhân nhẹ nhàng

 

tính thử từ Cự Hải

dẫn đến Lê Bảo Hoàng

Hà Khánh Quân, Phước Lư

X, Y, Trần Gia Nam...

 

ta đều x́ tên gọi

dành cho thơ đứng kèm

mỗi thể loại một góc

hơi nặng t́nh các em

 

Vuông Chiếu hẹp và tệ

bè bạn khá thờ ơ

bắt chước Tôn Hành Giả

bứt t́nh thổi mời vào

 

bạn chê ta điểm nữa

cứ sợ trốn không về

có về không lộ diện

rồi co gị “dinh tê”

 

điều này bạn nh́n cạn

ta đúng là nhát gan

nhưng rào cản chính yếu

vốn nhẹ bọc hành trang

 

nói ra hơi xấu hổ

xét kỷ cũng không cần

ta c̣n đầy một bụng

mặt mũi t́nh quí thân

 

hâm sáu năm xa cách

lạ thật vẫn rất gần

không nh́n cũng thấy bạn

từ trong ḷng lâng lâng

 

bạn, ta vui chung điểm

lạc thú của cuộc đời

đạp mái, đều c̣n tốt

phải đạp để sống thôi

 

khi biết ta lơi rượu

bạn bảo thế phải rồi

rượu, t́nh hai chân đứng

cẳng rưỡi vừa phải thôi

 

(rất muốn khoe với bạn

ḍng thơ cũ trở về

đang lo bề chấm mực

nhưng c̣n nhiều gồ ghề)

 

một giờ không phải ngắn

huống chi hơn một giờ

thân quen lôi ra cả

ḷng nhau như chạp phô:

 

Phước, Tôn, Tùng, Sa, Thạch

Châu, Sơn, Biền, Bân, Thư,

Thịnh, Vinh, Minh, Thông, Điện,

Mỹ (đă mất),  không từ

 

tất cả đều hiện diện

trong ḷng của hai thằng

hănh diện về đám bạn

lập thân từ tài năng

 

ta cho bạn địa chỉ

bạn hứa gởi kho thơ

vui quá ngủ thẳng giấc

thức dậy thấy chín giờ

 

ngồi gơ liền sợ rối

t́nh vui hát trong ḷng

nắng ửng trong mây xám

trời mù nhưng ḷng trong

(Montréal, 10 giờ 59, chủ nhật, 10-4-2011, hanh nắng, +11C)

(1) chữ của Thọ

 

Luân Hoán