Tháng 4 năm 2011

 

 

 

Mưa Xuân Tháng 4, Montréal

 

 

trời bắt đầu mưa chiều hôm qua

âm thanh nho nhỏ hát quanh nhà

mặt đường trước cửa trời sơn lại

màu hắt ín buồn loáng mở thoa

 

 

 

 

rả rích suốt đêm mưa chở xuân

trải lên mặt kính đóng bịt bùng

tắt đèn đi ngủ mưa c̣n gọi

muốn nói điều chi sao ngập ngừng ?

 

ta thức giấc vào lúc nửa đêm

không nghe mưa hát, vén màn xem

mưa c̣n thút thít như ăn vạ

ta trở lại giường, hôn nhẹ em

 

sáng hôm nay trời vẫn mưa

không to không nhỏ chỉ vừa vừa

lúc bay lúc rớt như đang giỡn

đuổi bắt nhau trong ngọn gió đùa

 

gắng ngó chung quanh thử thế nào

Charleroi c̣n ngái ngủ chiêm bao

bảy giờ chưa thấy người qua lại

chim sóc cũng chưa một bóng nào

 

hai chiếc xe ta ngủ trước đường

đen thui hai cái bóng đọng sương

giữa đường như có ai đang đứng

mở môi cười thật dễ thương

 

chưa biết cách nào viết khá hơn

không gian chưa mở cánh tâm hồn

ta chưa nghe hết lời trời đất

chưa thấm thía từng nỗi nhớ mong

 

sao lạ ḷng ta cứ dập d́u

tưởng chừng như thể mới tập yêu

hay là lững lự lo vơ vẩn

khi trở lại thời tha thiết yêu

 

đọt nắng chợt xuyên tảng mây mờ

vàng nghiêng cửa sổ, rướn ḿnh vô

ghế ngồi phơi trắng hai tờ giấy

như đợi t́nh ta ngă bước vào

 

vừa đợi giờ phone vừa đạp xe

xem phim hoa bướm gió mây kề

nghĩ vơ nghĩ vẩn không ra chữ

đừng nói chi thơ, chẳng chịu về

 

nhưng dễ dầu chi ta thả tay

gắng ươm vài đoạn cho một ngày

thay tin thông báo cùng bè bạn

ta vẫn thở đều, vẫn sống đây

 

càng bạc đầu thêm càng sật sừ

càng không bỏ được cái tật hư

câu thơ thương nhớ nằm ứng chiến

chờ lệnh trái tim để bay vù

 

vần điệu cũ mềm đâu có sao

làm thơ như thể chuyện chiên xào

hôm nay chỉ nghịch chơi chừng nấy

mai tiếp, chừ phone em hôn đă nào

(Montréal, 13 giờ 10, thứ hai, 11-4-2011, mưa , +18C

 

 

Đọc Ké Trí Thượng Của Bạch Cư Dị

Qua Bản Dịch Lại Quảng Nam, từ Sài G̣n

 

 

Hán tôi hẹp, áng Đường Thi mù tịt

bạn hiền thương dịch gởi đọc, cảm ơn

mắt bắt chữ ḷng hân hoan mở hội

vưu vật đời thơm lăng đăng chập chờn

 

Bạch Cư Dị là ai, tên quen lắm

sống thời nào, mà rất giống chúng ta

hạnh phúc thấm vài phút giây hi hữu

thưởng thức xem hoa dẫu khá nhạt nḥa

 

sen đầy hồ sắc hương thơm lừng lựng

cớ sao như không chịu ngộ ra thần

cái thấp thoáng đâu đâu chợt ngấm kỷ

ḷng cùng thơ bừng hí hửng lâng lâng

 

thơ bạn dịch giàu tài hoa quá đỗi

bạn nhắc tôi, thú lẫn thẹn đi cùng

nếu không nhắc, không chừng tôi bạo phổi

bạn rồi, ngồi đọc, khoai chân rung

 

niềm thú vị reo vui trong máu chảy

h́nh ảnh đời lấp lánh sáng trong thơ

chân dung ấy đă là thơ mới phải

thơ trải sẵn rồi, đâu dễ làm thơ

 

trong cao hứng, tôi đành xin phép bạn

dán lên đây đầy đủ cái điện thư

mời bạn xa gần ghé chơi thưởng thức

biết đâu chừng tâm trí cũng phiêu du

 

thơ là vậy, bày mờ mờ ảo ảo

nghiền ngẫm chơi không phải để tay sờ

sờ đụng càng nâng cao thi vị

nhưng xin đừng, hăy để chứa chan thơ

 

bỗng chợt nhớ trong một bài phóng bút

ông Đỗ Qúy Toàn thương quí, ví tôi
Bạch Cư Dị của Montréal đấy chứ

nay hiểu hơn, khoái quá đến ngớ người

 

xin lỗi bạn cùng bá quan đồng điệu

bỏ lỗi cho cái tật xấu ba hoa

mời bạn đọc bản chữ màu bên dưới

ông Lại Quảng Nam mới vừa chuyển qua

 

người hán rộng giúp cho người hẹp hán

hiểu thơ Tàu, thấy cả hồn bạch huê

bạch là trắng huê là hoa có phải

của các em tôi đen trắng đề huề !

 

thật quá tuyệt nét sen hồ ông Bạch

dẫu ngàn năm qua đâu dễ khác nhau

thi hứng thi nhân vẫn đầy huyết mạch

trong thi ca tiếp nối những đời sau

 

 

Gởi các bạn hiền thân mến
Buồn quá ,  đọc thơ đường của ông già  Bạch cư dị,

nghe ông ta nói bậy nè
ông già dịch! .Tại ai, tại ả !

Bạch cư Dị

 

Tŕ  thượng

         

Rất ngộ bài này có ǵ hay đâu ?.Nhà thơ có định thư giản

qua chút nghịch ngượm tả chân ,bởi dấu dưới chiếc quần

không đáy của người phụ nữ Tàu lại có cái ǵ là lạ lập lờ

qua mặt nước .Người  xưa hoang thiệt . Vậy mà được chọn

trong số 49800 bài Đường thi  .Sau 1200 năm , 

ḿnh cũng có nhà thơ Lục Bát Luân Hoán rất siêu sao

trong ẩn ngữ .

 

Nguyên tác

 

池上

小娃撐小艇

偷採白蓮回

不解 藏蹤跡

芙萍一道開

 

Phiên âm 

 

Tŕ thượng

Tiểu oa sanh tiểu đỉnh

Thâu thái bạch liên hồi

Bất giải tàng tung tích

Phù b́nh nhất đạo khai

 

 

 

 

Dịch thơ quốc âm 

 

Tiểu oanh bơi chiếc thuyền con

Hái đầy sen trắng lon ton bơi về

Tích tông chẳng dấu khờ ghê

Giữa gịng một vạch bạch huê ao bèo

Laiquangnam

 

 

Bất giải tàng tung tích,tạm dịch nghĩa:

Chẳng hiểu biết để dấu tung tích

Tiểu oanh là cô gái nhỏ ,tiếng gọi cô gái cưng

trong các gia đ́nh hoàng tộc, “Con chim oanh nhỏ”, 

 

 

kết luận

 

chỉ có giọng qnam dịch thơ BCD mới lọt được cái lấp lánh

của "bạch huê"  mà thôi

không tin bạn thử vào google gỏ từ  khóa

"Tŕ  thượng" +"bạch cư dị"
là biết ngay .
ai dám nói giọng qnam dịch thơ không Chịu chơi

2011/4/12 bshien <ngochien45@gmail.com>

(Montréal, 10 giờ 45, thứ ba, 12-4-2011, nắng +11C)

 

 

Lục Bát T́nh Linh Tinh

 

 

nắng mưa trộn lẫn cả ngày

b́a làm xong, định phủi tay đi nằm

nhớ ra chưa ghé thơ thăm

ngồi lại gơ gơ đại năm mười ḍng

 

 

 

 

thơ t́nh đại khái cho xong

yêu phải rất ḷng tḥng mới ngon

bạn xem, cố gắng thuộc ḷng

biết đâu có lúc trải ḷng tặng em

 

1.

không phải t́nh là linh tinh

đúng ra lục bát th́nh ĺnh nảy ra

búp xanh trên cành cây già

sẽ là xuân sắc nụ hoa b́nh thường

 

2.

dụ ta đang ngoại t́nh

viết chơi vài đoạn linh tinh thế nào

vay mượn hồn xác ca dao

tẩm cho chữ nghĩa tào lao thơm t́nh

 

3.

không rủ cũng tới nữa là

đă rủ, đánh xáp lá cà vô ngay

t́nh yêu nằm trong tầm tay

xin đừng như chiếc lá bay lừng khừng

 

4.

t́nh thơ khởi từ t́nh người

chân chân giả giả vui vui buồn buồn

t́nh yêu dắt đến t́nh thương

t́nh thương mở cánh cửa buồn t́nh yêu

 

5.

tuy không là đại anh hùng

xung phong, đột kích đă từng nhiều năm

nhớ t́nh len lén gọi phôn

em vào bất tử tối tăm mặt mày

 

6.

thất thần giật ḿnh thế thôi

chuyện chi phải sợ em ơi đừng ngờ

mặt mày tái mét bao giờ

hơi run một tí t́nh cờ đấy thôi

 

7.

nói cứng không ghen nhưng mà

dọa chừng, ông dám, tôi ra đi liền

em vốn tin tưởng ta hiền

ai mà rước thứ... cho liền, rảnh tay

 

8.

tôi yêu kkhông phải hai người

yêu luôn ba, bốn, năm người, hoặc hơn

phát đều, chia đủ nụ hôn

chẳng ai bị thiệt, sao c̣n ghét nhau

 

9.

rộng lượng một chút em à

em là bà cả, cổ là bà hai

chia ngôi phân bậc hẳn hoi

em làm chánh thất thật oai vô cùng

 

10.

Hoạn Thư của cụ Tiên Điền

xem ra quả thật c̣n hiền hơn nay

cắt bỏ phứt, chẳng chùng tay

phu thê giao bái đến đây hạ màn

 

11.

cái háy bất hủ của em

cho vào thơ để sống thêm ít đời

mắt t́nh tinh nghịch tuyệt vời

anh mê nét háy khơi khơi quá chừng

 

12.

đang yêu cái dị đi chơi

nghêu ngao miệng hát những lời linh tinh

vui nhưng tụng nhạc thật t́nh

y như sung sướng thấy ḿnh khổ đau

 

13.

đêm nằm nhớ, bấm đèn pin

thả ḷng xuống những đường t́nh quẹo quanh

tội trăm con chữ mong manh

bị t́nh hành hạ biến thành câu thơ

 

14.

ngừng phôn không nói “hôn em”

chỉ v́ anh dị, mong em đừng buồn

nói chuyện không nói yêu thương

chỉ v́ trời đất chung giường với nhau

 

15.

thời trước yêu khác bây giờ

thương thầm liếc trộm nghiêng chào c̣n run

bây giờ thích, chưa kịp thương

gặp nhau vội rủ lên giường thử qua

 

16.

thứ hai làm lễ thượng cờ

thứ sáu hạ xuống cất vào trang thơ

hai ngày xả trại nôn nao

thượng kỳ trở lại đứng chào trang nghiêm

 

17.

mỗi ngày lặng lẽ soi gương

tự ḍm xem thử dễ thương chỗ nào

đôi mắt đa t́nh hao hao

năm xưa em đă ngả vào đời ta

 

18.

soi gương ngày chẳng một lần

ngắm mà không thấy bước chân tuổi già

thời gian từ tốn lướt qua

vết sướt bỏ lại tím da bần thần

 

19.

thơ t́nh dễ viết khó làm

bốn câu lục bát nồng nàn yêu thương

không cần phải gối đầu giuờng

em bỏ trong ngực đi đường b́nh an

 

20.

hôm nay đùa chừng này thôi

mai mốt nếu có rỗi hơi thêm vào

nếu may giống giống ca dao

tặng tám mươi triệu đồng bào đọc chơi

(Montréal, 14 giờ 36, thứ tư, 13-4-2011, mưa +8C)

 

 

Bâng Khuâng

 

lâu nay hít thở bên lề

cuộc đời tạm bợ chờ về cơi xa

chán, buồn nên chẳng thiết tha

chuyện đời diễn biến xảy ra bên ḿnh

 

đương nhiên nh́n vẫn cứ nh́n

đọc nghe đều đặn t́nh h́nh chung chung

trơ trơ bản mặt lạnh lùng

y như thiên hạ không cùng buồn vui

 

hiểu, không hiểu cũng cười cười

ngày qua tháng lại cái lười lớn khôn

tư cho nhẹ tâm hồn

hạnh phúc hơn cả khi c̣n trẻ thơ ?

 

hôm nay, lạ thật, bất ngờ

vài tin thời sự làm nao nao buồn

c̣n không cơi quê hương

sống không ở, chết bát hương có về

 

nương vào đ́nh miếu bờ đề

giấy rách chẳng lẽ cái lề biến luôn

không chừng mất cả t́nh thương

của người cùng một cội nguồn cũng nên

(Montréal, 12 giờ 04, thứ năm, 14-4-2011, âm u, +9C

 

 

Soi Gương

 

hôm qua nh́n thấy trẻ măng

hôm nay soi lại, già khằn ớn chưa !

dưới mắt hai vồng mở thừa

sưng vù như đọng nước mưa lâu ngày

 

mắt lừ đừ, cùn lông mày

nét đa t́nh cũ em vay không lời

đến chừ chưa trả cho tôi

t́nh đi bỏ lại con ngươi lừ đừ

 

cặp môi muôn thuở chần chừ

bỏ lỡ nhiều chiếc lưỡi như đường phèn

hàng ria mỏng không đủ đen

tiêu trộn với muối đang trăn trở ǵ

 

soi gương, đứng ngẩn, lầm ĺ

giấc chiêm bao đến tức th́, mấy giây

c̣n tôi trong xác thịt này ?

vâng c̣n, vẫn chính tôi đây em à

 

già ư ? , ừ, đúng là già

sao lạ thật tâm ma trẻ hoài

chắc nhờ thơ thẩn lai rai

yêu nhớ vớ vẩn sống dai không chừng

(Montréal, 10 giờ 06, thứ sáu 15-4-2011, nắng + 9C)

 

 

Giấc Chiêm Bao Rạng Sáng Ngày 16-4- 2011

 

 

nghĩ ḿnh không nợ t́nh ai

chưa gây nặng tội gái trai hồ đồ

yêu thương tạo hứng làm thơ

gởi cầu may, báo đăng nhờ, hù em

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

dọa đời, sắm sẵn cái tên

nên cần phải đánh bóng lên mỗi ngày

mươi lần nắn nót chép tay

đóng tập trao đổi má, mày, mắt, môi...

 

nhận nụ hôn nhẹ như hơi

gió bay qua ngọn lá hơi hơi oằn

chưa làm chi để ăn năn

chân thành, thánh thiện thói quen tặng đào

 

đêm qua, kỳ lạ, chiêm bao:

chạng vạng, đường vắng, nghêu ngao một ḿnh

vui chân chuyển đổi lộ tŕnh

giữa đường thấy bóng nữ sinh mượt mà

 

hoảng hồn, khi mới nh́n qua

mồ hôi rịn trán da gà mọc ra

dáng mềm thon thả thướt tha

khuôn mặt thanh nhă mượt mà tiểu thư

 

nửa quen nửa lạ, h́nh như

lửng lơ cố ư từ từ bay theo

tôi ngậm hơi tránh hiểm nghèo

chân vấp một cái cổ đeo thân người

 

vùng vẫy la chẳng nên lời

nhớ trực trước ngực Phật ngồi lâu nay

nâng ngài lên giúp một tay

mở ṿng ôm trắng như mây thắc dần

 

h́nh như Phật chẳng hiện thân

mặc tôi cố thoát hồng trần đa đoan

thơ tôi lọt thấu suối vàng

rủ rê được cả hồng nhan ĺa đời ?

 

lẽ chỉ có vậy thôi

chớ hồn thục nữ nào đ̣i nợ tôi ?

yêu nhiều nhưng ít lả lơi

cũng chưa thiếu nợ yêu rồi lơ ngang

 

kính thưa em ở suối vàng

chờ ít năm nữa tôi sang ở cùng

nếu c̣n khoái cái khật khùng

của thơ, tôi sẽ nằm chung viết liên

 

bây giờ xin để tôi yên !

tiếng gào thảm thiết, vợ hiền, tĩnh, la:

làm ǵ như thể gặp ma ?

ngày mơ cho lắm gặp là đúng thôi

 

mở bừng mắt, lau mồ hôi

thở dài ngẫm nghĩ bồi hồi ngẩn ngơ

bấm đèn phin viết vẩn vơ

năm giờ sáng đọng bài thơ tầm xàm

 

thơ tôi lọt thấu suối vàng ?

hay trước khi chết, người, nàng thơ tôi ?

(Montréal, 05 giở 45, thứ bảy,16-4-2011, mây sáng, từ -1C đến +3C)

(ghi chú: vị trí thấy trong chiêm bao: đường Thái Phiên Đà Nẵng,

gần nhà anh ruột Lê Ngọc Hiển, khu vực này không thấy có mỹ nhân)

 

 

Tại Cặp Pinsons

 

đẻ ra không chịu ấp

mải mê đạp mái hoài

cặp chim này đến lạ

ham chơi không giống ai

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

đă ba lần liên tục

sáu quả trứng tṛn tṛn

nằm lạnh trong ổ nhỏ

thật chán vợ chồng son

 

bực ḿnh hạ lồng xuống

lấy trứng, lót cỏ khô

dời đến không gian mới

giảm thiểu bớt ồn ào

 

hôm kia mái đẻ lại

trống tha rác cả ngày

xem bộ rất tha thiết

biết ham con rồi đây

 

khuya qua ta thức giấc

chợt thắp sáng hành lang

chim giật ḿnh bỏ tổ

bay ra nhảy lang thang

 

đứng đợi chim lại ổ

mới có thể tắt đèn

mỏi cả lưng và cổ

hai đứa thủng thỉnh ăn

 

ḷng không giữ được tĩnh

ầm ĩ những sân si

không có chút kiên nhẫn

hạ lồng xuống tức th́

 

mang tuốt xuống pḥng khách

chọn đại một chỗ treo

nối thêm ngọn đèn ngủ

ngồi đợi thêm một lèo

 

chừng như tâm hơi tịnh

lim dim tựa như thiền

ngó lên chim đă ngủ

ḷng thanh thản b́nh yên

(Montréal, 09 giờ 24, chù nhật, 17-4-2011, nắng ui ui, +3C

 

Luân Hoán