đă từng viết những bài
thơ chiến đấu
những bài thơ mang súng, lận dao
những bài thơ kêu gào phản
chiến
những bài thơ có lô cốt, chiến
hào
bày xác chết nằm đầy trên mặt
chữ
có mẻ đầu, vỡ trán, sứt chân tay
có ḷi ruột, tim, gan và phèo phổi
có xác thân phơi xương máu bầy
nhầy
những bài viết nặng ngàn câu
chữ ấy
đă từng theo tôi đột kích,
xung phong
xác nhà cửa, cỏ cây chừng đă ngấm
từ mắt qua tim để
chảy thành ḍng
những bài ấy, một thời tôi tha
thiết
lót vào vườn, xuống ruộng những
ưu tư
dù phù phiếm cũng tin rằng có sức
đủ thở ra đôi giọng nói con
người
từ tham chiến kéo qua thời
bị trị
có ḥa b́nh bị tước đoạt tự
do
có thống nhất bị chia phân, tù ngục
chính nghĩa ǵ tiêu diệt ấm no ?
tôi đă viết với niềm tin, hy vọng
cởi tấm ḷng thành thật
những thương yêu
ḍng phản kháng theo thời gian cạn kiệt
đáng lẽ mừng, nếu dân
tộc đi lên
thơ, đơn giản, theo tôi là
cuộc sống
buồn hay vui vinh nhục của
từng thời
khó có thể tách rời xa thời sự
nếu làm thơ không thuần túy vui
chơi
từ khá lâu, tuy xa hơi dân tộc
ḷng vẫn buồn vẫn xót chuyện quê
hương
nhưng tôi đă lơi tay không viết
được
một đôi ḍng bày trăn trở
b́nh thường
chuyện chiếm đất
đoạt nhà dân đen, giáo xứ
chuyện tham ô, hống hách, cường
quyền
chuyện luồn cuí, bán đất
trời biển đảo...
chuyện ăn chơi trên xương
máu dân hiền
mỗi cảnh sống vạn lời
bày chưa đủ
thơ mang guơm, lên đạn
đă đi đâu ?
xa sông núi có ĺa ḷng dân tộc ?
thiếu dấn thân không lẽ chỉ
cúi đầu ?
không là vậy, nhưng tại sao tệ quá
buồn, bây giờ, chỉ để
viết ba lơn
tôi yêu nước ? xin
thưa, không dám vậy
nhưng luôn luôn thức tỉnh
những bồn chồn
xin lỗi bạn, đă đọc tôi, và
thất vọng
xin cảm ơn những ngọn bút lửa
thiêng
chẳng v́ già, mà v́ tôi tin tưởng
giao thanh gươm cho thế hệ thanh niên
trong, ngoài nước, các bạn ơi, chân
thật
là nhát gươm cần phải luyện
đầu tiên...
xin bỏ ngang chút ǵ định bày tỏ
ngày hôm nay mưa nắng chẳng làm phiền
em yêu dấu, hăy mở giùm cánh cửa
như có ai đang đứng
đợi ngoài hiên
Luân Hoán
(Montréal,
thứ hai, 25-4-2011, trời có mây, +7C)
em nghỉ lễ bốn ngày liền
định đi một chuyến ra
miền ngoại ô
không cần định
trước chỗ mô
lên xe tùy hứng hướng nào cũng xong
có thể là Carillon
thăm đàn cá bạc dưới
ḍng sông xưa
cái thời ít ngại nắng mưa
tuần nào cũng đợi gió
đưa bồng bềnh
không xem hoa Saint Hélène
th́ Long Saut chạy lênh đênh mây trời
ghé Lac Saint Jean ngồi cười
em ngă rồi đạp xe bơi ṿng ṿng
hay mang hết cả tấm ḷng
vào Safari thăm con cọp già
thăm lại con rắn mai hoa
một thời Tiên Phước trôi
qua ngậm ngùi
hôm nay, nổ máy xe ngồi
ngó đường hờ hững, ngó trời
bâng khuâng
đi chơi, không vui trong ḷng
bởi vài món nợ c̣n nằm trong tâm
tập thơ, Thư in chưa xong
bài viết về Phụng chưa ḍng nào ra
con mắt vẫn c̣n nḥa nḥa
v́ nhỏ lộn thuốc (đúng là u mê)
giữ cho xe chạy rề rề
bốn mươi cây số/giờ lê
trên đường
bầu trời đang ảm
đạm buồn
nắng không ra nắng, mây
dường chờ mưa
em ngồi lẳng lặng như chưa
chịu rời xúc cảm mới
vừa đêm qua
tin vui buồn ở quê nhà
vẫn c̣n nuôi tiếng thở ra
mỗi ngày
xe chạy về hướng sân bay
Trudeau, chợt cho quay đầu về
quẹo ẩu chữ U, chửi
thề
vẫy tay xin lỗi là huề thế
thôi
bây giờ đang chỉnh tề ngồi
gơ lại mấy chữ cuộc chơi
dở chừng
nghỉ lễ, chừ, thường
chung chung
dọn dẹp nhà cửa sau cùng ra “mo”
hai đứa như mới ra ḷ
tập yêu giống thuở học tṛ
xa xưa
đi đâu chắc chắn cũng
thua
ở nhà hú hí c̣n chưa đủ
giờ
Luân Hoán
(Montréal, chủ
nhật, 24-4-2011, âm u, +11C ->+16C)
1.
mỗi ngày tôi nhắc chừng tôi
này anh bạn quí, tỉnh người ra nghe
bỏ bớt đi cái lè phè
đừng vờ say chữ lè nhè tội
thơ
hạn chế cà lơ phất phơ
dông dài tùy hứng vẩn vơ bụi
đời
ham chơi có chừng mực thôi
tay đừng vung quá trán rồi thở ra
chỉ giữ chút xíu ba hoa
để vừa đủ tán mấy bà
hồi xuân
đừng lưỡng lự,
đừng ngập ngừng
yêu là nhận chớ đừng vội cho
nhưng không được phép
giả đ̣
mang thơ ra để mong đo t́nh
người
2.
mỗi ngày tôi nhắc nhở tôi
này anh bạn quí, tỉnh người ra
chưa
bạn đừng tưởng
bở như xưa
thời chim mở mắt, thời
vừa biết yêu
thời c̣n xuân sắc ph́ nhiêu
đông tây nam bắc cứ liều
lĩnh cho
trái tim như cái nhà kho
quơ hết nhan sắc thơm tho
của trời
làm con mọi giữ nợ đời
mất bao nhiêu vốn kiếm lời
bao nhiêu
h́nh như chẳng có chi nhiều
hồng nhan một đoa sớm
chiều đến nay
mộng du tư tưởng có ngày
bể mánh phá sản trắng tay hết đời
3.
mỗi ngày tôi nhắc chừng tôi
ông bạn đă bảy chục rồi
đấy nha
răng chưa rụng mắt chưa nḥa
nhưng mà các cái khác ra thế nào
c̣n đủ dầu mở chiên xào
món dê bảy món ướp đào tửu không
?
cho dù ngọn bút hóa rồng
bài thơ ṃn vận dần dần mất linh
trái tim c̣n máu c̣n t́nh
coi chừng nghẽn mạch th́nh ĺnh biết
đâu
dưới cằm không chịu nuôi râu
nhưng không phải trẻ ǵ đâu
bạn à
cái lưng cái bụng chính là
tuyên ngôn, biểu tượng cái
già đến nơi
4.
mỗi ngày tôi nhắc chừng tôi
bảy mươi không phải hai
mươi, bạn hiền
nếu không nhắc là quên liền
vẫn tưởng tim, óc dính liền
thanh xuân
nhất cử nhất động
trẻ trung
không thấy bóng dáng vi trùng thời
gian
cứ ngao du cứ mơ màng
yêu vơ yêu vẩn yêu càng yêu suông
yêu quên hết cả u buồn
yêu xóa sạch hết vết thương
cuộc đời
vốn
là hơi thở đấy thôi
hết vốn thanh thản nghỉ
chơi là vừa
nhắc chừng nhưng chẳng ăn thua
tôi thường trực tưởng tôi
vừa hai mươi
Luân Hoán
(Montréal, thứ bảy, 23-4-2011, mưa, +4C - 11C)
Nhận Quà Phục
Sinh
một bất ngờ thú vị
một thú vị bất ngờ
quà trên trời rớt xuống
quà xuống từ trời cao
mùa Phục Sinh của Chúa
mùa thọ lộc của người
tôi chưa vịn thánh giá
đă hưởng ké niềm vui
xin tuân lệnh cô bạn
Diễm My của
dâng lên đấng cứu thế
lời thâm tạ chân thành
và dĩ nhiên cũng gởi
đến cô bà con gần
trong cái xóm nhân loại
ấm áp t́nh tương thân
gởi ǵ ? hẳn
cô biết
thuần túy lời cảm ơn ?
có thể là như vậy
cũng có thể nhiều hơn
riêng tặng các huynh trưởng
bác sĩ Chánh, Nguyễn Phương,
ông Song-Thao-vua-phiếm
một nụ... cười b́nh
thường
“chỉ tấm ḷng là quí...”
lời thư của Diễm My
quả đúng là như vậy
tôi ba hoa hơi kỳ
“cung kính bất như tùng
mệnh”
thôi th́ mở quà ăn
nhẩn nha nuốt hương ngọt
thoáng nụ cười bên trăng
(Montréal, 06 giờ 01, thứ sáu,22-4-2011)
Luân Hoán
tặng
Song Thao, Vơ Kỳ Điền
cuối đời đi chưa
đến đâu
vào ra một chỗ tóc râu rối bời
dự định bán nhà đi
chơi
tiếc chi cái ổ quạ hôi giữ
hoài
khuyên em chẳng nghe lọt tai
ngậm câm hai đứa nằm dài
với nhau
đói ḷng ăn thịt thế rau
gắng vài năm nữa về
chầu diêm vương
từ b́nh thường đến
tầm thường
chẳng ǵ phải chán, phải
buồn làm chi
đời dù chưa đáng bỏ đi
chẳng quan trọng hoá làm ǵ, mất
vui
nghĩ th́ dễ, sao ngậm ngùi
mỗi khi nghe bạn ngược xuôi
giang hồ
h́nh như ḷng dạ hồ đồ
thành ra thơ thẩn bất
ngờ đổi tông
hết mơ mộng, thiếu phong
trần
chữ nghĩa dung tục phơi
trần vô tư
ước chi buồn như ruột
dư
ta đi giải phẩu dễ như ăn
quà
mỗi ngày thanh thản tà tà
yêu em chẳng phải đi xa làm ǵ
chưa vào đảng Cộng, lo chi
trên bảo dưới chẳng thực thi
đàng hoàng
tự an ủi ḿnh để ham
viết thêm một ít thơ tàm xàm
chơi
bạn ta đi, nhớ giữ hơi
thở vào tất cả những
nơi tuyệt vời
cảnh sắc cũng như con
người
đừng đạo mạo bỏ qua
đời đáng yêu
khi về nhớ gói ít nhiều
hương cho ta ké t́nh yêu đất
trời
đơn giản chỉ có vậy thôi !
(Montréal,
06 giờ 32, thứ năm, 21-4-2011, nắng
+mưa + tuyết bụi, +6)
hôm nay mưa, tuyết lẫn verla
gió lớn rung cây đứng trước nhà
tuyết rơi từng hạt như
hột gạo
mưa khẻ chừng như ngại
thướt tha
thời tiết năm nay khá lạ lùng
già nửa tháng tư c̣n bùng nhùng
y như miếng thịt dai và nhăo
một phút buồn tay vất tứ
tung
không lạnh nhưng mà vẫn phải run
lơ mơ khăn áo chẳng ra
tuồng
vi trùng cảm cúm đang phục kích
ta vốn lo xa khóa cửa buồng
em vẫn đi làm để kiếm ăn
nuôi chồng, một trách nhiệm thân quen
nh́n em mở cửa xe, nghèn nghẹn
cục buồn đang dính ở
kẻ răng
con cũng vội đi trong sớm mai
nỗi sầu đâu chỉ vắt
trên vai
thở than đâm ngượng,
ngậm than thở
ngó bóng ḿnh qua khoảng đời dài
tay chắp tay, không cầu nguyện ǵ
nhin theo mưa, tuyết, gió đang đi
đứng lên, mở cửa, ra sau bếp
khựng hỏi ḿnh đang suy nghĩ ǵ
chẳng có điều chi ở trong
đầu
sao nghe c̣n nặng nợ đâu đâu
mấy bài chưa viết cần
phải viết
vớ vẩn nằm cùng ngớ
ngẩn thôi
(Montréal, 07 giờ 39, thứ tư, 20-4-2011,
trời xấu, +4C)
năm ngoái năm kia làm P.P.S
dựa vào Ca Dao để ăn theo
hôm nay hơi mệt, lười không viết
lục chép vào đây thẳng một
lèo
phần lớn như là câu đối
đáp
hơi hơi bỡn cợt lẫn
hoang hoang
tục thanh, thanh tục tùy ngẫm
nghĩ
coi vậy nhưng mà rất đàng hoàng
tạ ơn thi hứng dân gian nở
những nụ ca dao thật tuyệt
vời
tôi vịn từng chùm đi vớ vẩn
nghe ḿnh c̣n thở rất dài hơi
dư giờ mời bạn vào
thư giăn
để chọn cho ḿnh một kiểu
cười
cười mỉa, cười khà,
cười tủm tỉm,
cười khảy, cười khan
hoặc cười ruồi
từng thái độ cười
đều vui cả
một phần thưởng lớn
đến cùng tôi
xin chú: chữ nghiêng từ quần chúng
chữ thẳng, tôi theo, c̣n khá tồi
có ngắn có dài tùy duyên cả
chung qui đọng hai chữ vui
chơi !
1.
“trúc
xinh trúc mọc đầu đ́nh
em
xinh em đứng một ḿnh cũng xinh”
chữ “cũng” có vẻ gập gh́nh
nghĩa là chưa chắc một ḿnh
đă xinh
tội chi em đứng một ḿnh
theo tôi, em đứng hai ḿnh xinh hơn
nhất là với gă c̣n son
như tôi, em sẽ thơm ngon ra
liền
một ḿnh em, chỉ nàng tiên
với tôi, em sẽ hiện nguyên Eva
dĩ nhiên tôi sẽ tặng hoa
tặng luôn chiếc lá đậm
đà t́nh yêu
lời tôi thành thật bấy nhiêu
người khôn nghe ít hiểu nhiều
đúng không
giỏi chưa, em đă bằng ḷng
thanh
mai trúc mă (1) vào ṿng tay nhau
(1)điển
cố từ thơ Lư Bạch - Trường Can Hành:
lang
kỵ trúc mă lai nhiễu
sàng lộng thanh mai
2.
“gió
sao gió mát sau lưng
bụng
sao bụng nhớ người dưng thế này ?”
nhớ người dưng lạ
lắm thay
y như sôi ruột quắt quay lạ lùng
chỉ một người, nhớ
lung tung
con hẻm, cánh cửa, cái mùng, hàng cây
nhớ luôn buổi sáng đầy mây
buổi chiều sẫm nắng loay
hoay trông chờ
nhớ không thể nào làm thơ
cầm bút chỉ viết vẩn
vơ tên người
chữ nằm lộn ngược
lộn xuôi
y như gân máu trong người nôn nao
hết nh́n mây, đến ngó sao
ngó cho có ngó chớ nào thấy chi
người dưng quả thật lạ
kỳ
giống như da thịt ḿnh đi
khỏi ḿnh
3.
“ước
ǵ sông rộng một gang
bắt
cầu dải yếm để chàng sang chơi”
ví dầu sông rộng bằng trời
yếm em làm chiếc phao bơi
nhẹ nhàng
sá chi sông rộng dềnh dàng
hít hơi yếm thắm dễ dàng sang
chơi
chỉ mong em đừng nuốt
lời
bông đùa mà tội đất trời nghe em
4.
“yêu
nhau con mắt liếc qua
kẻo
chúng bạn biết, kẻo cha mẹ ngờ”
yêu nhau không nắm cũng sờ
một chút đụng chạm
đủ mơ cả ngày
yêu nhau không muốn ai hay
lại thích người biết ta
đây với ḿnh
yêu nhau ngoài mặt làm thinh
trong bụng lại nói linh tinh không ngừng
yêu nhau chỉ nh́n sau lưng
đủ thấy mặt mũi tay chân
rộn ràng
yêu nhau đi đứng đàng hoàng
vẫn tin chắc có người
đang nghi ngờ
5.
chuồn
chuồn đậu ngọn mía mưng
em
đà có chốn anh đừng văng lai
anh đâu cần phải văng lai
chỉ ghé để xỏ lổ tai
mang về
6.
ai
ai cũng tưởng bậu hiền
vừa
sờ tay bậu, bậu nghiền nát tay
dại ǵ mà sờ bàn tay
sờ đại chỗ này, bậu
thử nghiền coi
7.
ai
đời vợ chồng thấp vợ cao
rờ
vú không tới, lấy sào mà quơ
tội ǵ nhón gót rờ cao
vừa tầm tay thấp chạm sao
trăng rồi
8.
ai
đừng tệ bạc ai ơi
không
thương sao lại thả lời bướm ong
không thương nhưng đă
phải ḷng
bụi hoa hồng búp ẩn trong mái
t́nh
9.
ai
làm cái phận tôi nghèo
kém
ăn kém nói kém phần khôn ngoan
không sao đâu hỡi bạn vàng
miễn là có cái nghĩa trang ngon lành
10.
ai
lên nhắn chị hàng cau
chiếu
buồm rấp nước giữ màu cho tươi
thây kệ tôi, mắc chi người
buồm càng rấp nước bốc
mùi càng thơm
11.
chữ
rằng phi hữu phi vô
có
đi Đông Độ mới đồ Tây Phương
không gặp biết đâu mà
lường
không nằm đâu biết
chiếu giường ra sao
12.
ai
nhứt th́ tôi thứ nh́
ai
mà hơn nữa, tôi th́ thứ ba
nhưng mà tôi khác người ta
biết sinh quí tử, thử qua
biết liền
13.
ai
ơi đừng phụ mụt măng
mụt
măng có nhỏ cũng bằng loại tre
cho dù chỉ một chiếc que
miễn cứng là đủ ngo ngoe
với đời
14.
ai
về Cổ Lũy Cô Thôn
nước
sông Trà Khúc sóng dồn tung tăng
đă từng lượm
được vầng trăng
vụng tay đánh rớt hương
sen khỏi ḷng
15.
ai
về nhắn chị em nhà
muốn
cho hoa tốt liệu mà bón phân
phân người đủ tốt hay không
nếu ai chịu bón tôi lần ra cho
16.
ai
về tôi gởi bức thư
cô
Tám thủ tiết, cô Tư lấy chồng
lấy chồng, chuyện có, dễ
không
thủ tiết mà vẫn trổ bông
mới tài
17.
anh
đi bầu rượu gói nem
mảng
vui quên hết lời em dặn ḍ
quên th́ quên, em đừng lo
cái khúc chả gị anh vẫn giữ nguyên
18.
lá
lót mà nấu canh cà
ăn
vào th́ mặn, nhả ra th́ thèm
vô t́nh thấy cái hồn em
dùng dằng toan tính liệu xem thế nào
19.
lá
này gọi lá soan đào
tương
tư gọi nó thế nào hở em
anh cứ gọi lá không tên
bởi gọi tên tục không nên anh à
20.
lang
thang đón bạn truông mây
ai
đem giếng ngọc tới đây bạn t́m
tôi t́m cái miệng trái tim
để xin chút nước thần tiên
về dùng
21.
lăng
xăng bước tới cây chanh
tḥ
tay muốn bẻ sợ nhành có gai
thẩn thờ đứng gải
lỗ tai
không ngứa vẫn đă như ai
đưa t́nh
22.
làng
anh rặt thợ kim hoàn
để
anh đánh nhẫn cho nàng đeo tay
nhẫn anh ngâm suối nước
đầy
đeo thường chắc chắn
có ngày thụ hoa
23.
lẳng
lơ chết cũng ra ma
chính
chuyên chết cũng khiêng ra ngoài đồng
tội ǵ em cứ bỏ không
để mày râu nhớ cỏ
đồng hoang vu
24.
lênh
đênh qua cửa Thần Phù
khéo
tu th́ nổi vụng tu th́ ch́m
nếu em tu đạo trái tim
cả đời nghe được
tiếng chim an lành
25.
ta
về ta sắm cần câu
câu
con cá bống nấu rau tập tàng
đăi em một bữa thật sang
ăn xong sẽ đánh vài bàn cờ
chơi
26.
thân
em như cúc bờ rào
kẻ
qua ngắt nhụy người vào bẻ bông
thương em không nở cầm ḷng
anh bứng cả gốc về trồng trong
sân
27.
thân
em như giếng giữa đàng
người
khôn rửa mặt, người phàm rửa chân
ta đây thi sĩ chỉ cần
rửa cây bút để thổi
phồng em lên
28.
thân
em như thể cau khô
kẻ
thanh tham mỏng người thô tham dày
mỏng dày cũng bằng bụm tay
khéo nhai giữ nước ngấm ngày sang
đêm
29.
vàng
mười, bạc bảy, thau ba
đem
so với gạo hẳn là phải thua
tôm he, cá diếc, mu rùa
món nào nhường bước chào thua món nào
30.
vàng
mười vô lửa nào phai
anh
nằm đêm nghĩ coi ai bạn t́nh
bề ngoài ai cũng mới tinh
đi sâu tiến sát t́nh h́nh mới
hay
31.
ví
dầu ví dẫu ví dâu
ăn
trộm bẻ bầu tôi chẳng dám la
c̣n anh dám chạm đến hoa
th́ tôi cũng chỉ xuưt xoa thôi à
32.
vú
em đáng giá ngàn tiền
cho
anh bóp cái anh đền năm quan
hay là anh trả công làm
cho em bay bổng lên ngàn non xanh
33.
vàng
thời thử lửa thử than
chuông
kêu thử tiếng, người ngoan thử lời
thử t́nh không thể khơi khơi
phải dùng huyết máu tim đời
thử nhau
34.
lá
đa rụng xuống sân đ́nh
không
ai tưởng bạn, th́ ḿnh tưởng cho
đêm ngủ bạn chớ nằm
co
để vừa một khoảng
trăng ṃ vào thăm
35.
lập
đông gió lạnh như đồng
lạnh
th́ chịu lạnh lấy chồng th́ không
lạ đời, ai dại vậy
không
lấy chồng như thể cởi
rồng lên mây
nhất là được lấy anh
đây
em như trăng mọc đông tây sáng
ngời
(Montréal, 09 giờ 07, thứ ba, 19-4-2011, nắng +8C)
chiều qua bạn gọi, tôi đi
vắng
chẳng phải ra ngoài hóng nắng
đâu
mây mù, gió lớn, trời c̣n lạnh
lạng quạng không may dễ nhức
đầu
tôi đi vui ké cùng cháu ngoại
lănh thưởng dương cầm mùa năm
nay
(một ba, hai nh́ và ba nhất)
con cháu ngoại tôi khá khéo tay
sau đó ra về liền một mạch
ăn củ khoai lang thật ấm
ḷng
có thấy số phone mà lười gọi
ngồi nghe yến hót thật thong dong
hóa ra tôi sướng hơn ai cả
suy đi ngẫm lại thật thanh nhàn
chỉ tiếc thú vui c̣n nhiều
lắm
mà ḿnh chừng sắp hết thời gian
thật ra đời đă ngon lành quá
sống quá bảy mươi đă quí
rồi
lại được đi Tây đi
Mỹ nữa
sống ngoài tổ quốc cũng vui
vui
vui thật hay không th́ cũng vậy
đất ở dưới chân trời
trên đầu
c̣n thấy mây bay, nghe chim hót
là c̣n thủng thỉnh bước về sau
bạn chỉ gọi thăm hay
nhắn rủ
chắc là cũng để tán tào lao
hôm nay trời vẫn chưa chịu
đẹp
có lẽ tôi cũng không đi mô
c̣n một vài tṛ làm dang dở
hoàn toàn những thứ chỉ vui chơi
bỏ đi cũng chẳng làm sao
cả
nhưng cứ ôm vào, khá dỡ hơi
bạn có chi vui bày tôi với
nhưng đừng tốn kém quỉ
tiền già
muốn chơi nhưng chỉ toàn
chơi chịu
tôi quả là tôi, khác người ta
(Montréal, 07 giờ 39, thứ hai, 18-4-2011, âm u, +3C
Luân Hoán