Tháng 4 năm 2011

 

 

 

B́nh Tâm

 

 

hôm qua xem lễ cưới

từ Anh quốc, Hoàng Gia

vừa xem vừa liếc mắt

thấy em đi ngang nhà

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

chân dẫm nghiêng vạt nắng

mặt đường nhổm xuưt xao

gót giày em bụi lấm

cũng như tuồng ậm à

 

cô dâu trên màn ảnh

trắng nuốt như thiên nga

em chao trong nắng sớm

vàng dải lụa ngọc ngà

 

chú rể của hoàng tộc

uy nghiêm nhánh cỏ thi

ta tay cần ngọn bút

quệt thơ theo bước đi

 

sẽ vô cùng khập khễnh

nếu so sánh vô duyên

sang hèn ǵ cũng có

những phút giây thần tiên

 

em đi đă khuất dạng

trên đường Charleroi

thơ ta un mấy ngọn

vẫn bay t́m tà tà

 

cô dâu Kete thật đẹp

đâu được vào thơ ta

em đương nhiên cũng đẹp

vào thơ, không vào ta

 

thêm một ngày vớ vẩn

một hạnh phúc tuyệt vời

đâu dễ ǵ ngớ ngẩn

để có một tṛ chơi

(Montréal, thứ bảy, 30-4-2011, nắng +17C)

 

Chuyện Tháng Tư

 

1.

hôm nay kể chuyện tháng tư

những chuyện cũ rích hầu như thuộc ḷng

trong nước hành lễ múa long

ngoài nước tưởng niệm đặt ṿng tiếc thương

trong không vui, ngoài chẳng buồn

kéo lên hạ xuống vở tuồng tháng tư

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

2.

đất nước thống nhất hai miền

không ḥa hợp được kẻ hiền người gian

bọn tham tàn nhảy lên bàn

người hiền đích thực: dân oan quê nhà

 

3.

kiểm điểm nhiều tháng tư qua

riêng tôi cũng đă can qua lắm tṛ

biểu t́nh đă đảo hoan hô

trùm chăn nằm viết đống thơ hận thù

giờ chưa xuống tóc, đă tu

nguyện cầu đất nước dân tôi an lành

tà ma rụng hết móng, nanh

chỉ c̣n lại trái tim lành hơn tôi

 

4.

hôm nay gặp lại bạn vàng

Phan Ni Tấn với cây đàn guitar

Trần Gia Phụng xách cặp da

nặng hồn sử địa quê nhà bên hông

cuối pḥng họp của cộng đồng

Song Thao, tôi với đám đông chỉnh tề

nghe và tay vỗ đề huề

tán dương, đồng ư sẽ về Việt Nam

mang luôn theo ngọn cờ vàng

treo khắp đất nước lật trang sử vàng

có nói chắn chắn sẽ làm

không nói dễ chỉ mơ màng giải khuây

 

5.

thánh tư một tháng b́nh thường

như những tháng khác, bỗng buồn, vui hơn

buồn th́ không thể ba lơn

mà vui chắc chắn ngậm hờn nuốt cay

bao giờ xóa trạng thái này

cho dân tôi có những ngày yên vui

hỏi người là đă hỏi tôi

xin hẹn có câu trả lời ngày mai

 

 (Montréal, thứ sáu, 29-4-2011, có nắng +8C > 11C)

 

 

 

C̣n Tiếp Tục Nhớ Tháng Ba

 

tháng tư buồn, nhớ tháng ba

ở Gia Nă Đại nhớ nhà Việt Nam

nhớ hồi ngồi giữa sân làng
Hải Châu làm đám da vàng bại binh

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

ơ ḱa sao chợt rùng ḿnh

khóc không ra tiếng làm thinh nên là

t́nh cảnh ngày đó hiện qua

ngũ ngôn mấy ngọn thật thà đơn sơ:

 

“chúng tôi ngồi chồm hỗm

trong sân chùa Hải Châu

mắt lập ḷe đôm đốm

nắng đổ lửa trên đầu

đă bảy ngày như vậy

chúng tôi lo lắng chờ

miệng khô mồ hôi chảy

vạn người mà bơ vơ...”

 

chúng tôi ngồi đó làm thơ ?

thưa không, ngồi đó đợi giờ... cúng cơm

đổi chung một họ xanh dờn

“Ngụy”

           là ngụy tặc ?

                             ngon hơn “chó vàng”

 

chúng tôi ngồi thật thẳng hàng

như tâm ngay thật đàng hoàng chính danh

 

lâu lâu ngước nh́n trời xanh

tiếng máy bay gọi buồn quanh quẩn buồn

im nghe rừng rú diễn tuồng

lên lớp cố ư trét bùn thị oai:

“các anh là súc vật

nhân dân hằng căm hờn

nhưng cách mạng sáng suốt

bao dung và khoan hồng

hăy thật thà khai báo

tố cáo thật rơ ràng....”

 

dễ ǵ sụp hố rớt hang

cúi đầu nhưng muốn đầu hàng, c̣n lâu

lư lịch thật giả trộn nhau

khí khái phí phách đi đầu đă quen

 

ḷng buồn bă lót ánh trăng

phơi thơm tâm huyết ẩn trong ngôn từ:

 

“chúng tôi là súc vật

hôm nay học làm người

xin chân thành “đăng kư”:

chúng tôi thừa trái tim !”

 

trái tim vẫn đúng trái tim

đặt tay lên ngực tôi t́m hương xưa

trời c̣n đang ấm ức mưa

buồn nghe gió băo chưa tha quê nhà

 

tháng tư buồn nhớ tháng ba

ở Montréal nhớ quê cha sông Hàn

 

              (Montréal, thứ năm, 28-4-2011, mưa +7C > 12C)

 

Tháng 3 Đau Buồn

 

buồn tôi không ở tháng tư

buồn tôi đích thực khởi từ tháng ba

băo nổi găy cửa trốc nhà

xa nguồn lạc cội tháng ba mở đường

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

trên thân không sẹo vết thương

trong tâm máu dồn cục buồn quyện nhau

hồn tê liệt, hết biết đau

chỉ c̣n trơ những tiếng sầu âm vang

 

nói như cường điệu huênh hoang

ḷng buồn có thể ngửa bàn tay xem

tháng ba súng chất bên thềm

áo giáp vất chật trên nền nhà tôi

 

một h́nh ảnh thật buồn cười

ẩm ướt nước mắt ngậm ngùi bi thương

ai từng qua đường Hùng Vương

số năm mươi tám, không dương mắt nh́n

 

một chiếc jeep lùn nhà binh

dính trong cửa sắt ch́nh ́nh nằm trơ

trong nhà truyện trộn với thơ

đứng trong tủ sách ngu ngơ nh́n đời

 

Ngôn Ngữ vẫn nằm khơi khơi

trên đầu cánh cửa bạc màu thời gian

tháng ba thảng thốt hạ màn

không hoa không bánh tan hàng lặng câm

 

tôi thầm thủ ngọn dao găm

vốn là phản xạ từ tâm t́nh cờ

tím ḷng vẽ một ngôi sao

giữa nền xanh đỏ dán vào trước hiên

 

lá bùa ếm quỉ vô duyên

giúp nhà tôi bớt đảo điên ra vào

hôi của chẳng được là bao

của hôi trơ mặt ngôi sao vàng vàng

 

lén chất súng, áo gọn gàng

giày sô nón sắt thành hàng hẳn hoi

giật ḿnh nghe xoáy trong tai

“nhà này ngụy gộc, chạy dài đă lâu”

 

tôi bước xớ rớ, cúi đầu

nón che sụp trán lâu lâu ngẩng nh́n

thành phố vô chủ, thót tim

bóng thần chết bước rập ŕnh khắp nơi

 

trốn về nhà cha vợ ngồi

đợi chạng vạng lén bồi hồi trở qua

quyết tâm giữ lại cái nhà

đêm từng đêm đă bước qua nặng nề

 

tháng ba thật đáng chửi thề

chửi tôi mới đúng mắc ǵ tháng ba

(Montréal, thứ tư, 27-4-2011, mưa, +11C)

 

 

Những Ngày Cuối Một Tháng Ba

 

 

1.

bắt đầu 21 tháng ba

thị dân Đà Nẵng lo xa, bàng hoàng

đua nhau lấn vào ngân hàng

rút tiền dằn túi lo toan bôn đào

tôi hết xin lỗi, đến chào

tạm gác kế toán nhảy vào phát ngân

vừa làm vừa lo phập phồng

chuyện đi hay ở phân vân cồn cào

 

 

 

 

 

2.

Việt Nam Thương Tín trung ương

hứa ghé vào bốc trên đường ra đi

chúng tôi tin đến chai ĺ

làm việc hy vọng nhiều khi cợt đùa

thật ra tôi không tin thua

đánh đâu thắng đó thua là làm sao

cuối cùng hớt hải đi vào

ngồi trong thánh thất đạo Cao Đài buồn

 

 

3.

hâm sáu, hâm bảy tháng ba

đạn pháo Việt cộng đưa ma lắm người

thành phố người chen chúc người

đông đen như một đống ruồi vô danh

 

4.

bồng bế lên nhà ông-gia

giao cô giúp việc trông nhà qua đêm

nửa khuya cô báo hung tin

cửa sập v́ chiếc xe điên tông vào

biết làm sao, c̣n làm sao

tạm để yên vậy rúc vào chui ra

 

5.

trưa ngày hâm tám tháng ba

tướng Trưởng lùa bọn lâu la nhốt rồi

tướng Điềm, quân trấn trưởng ngồi

xe, rao: nhất định văn hồi trị an

tôi vẫn c̣n ở ngân hàng

cùng Phan Minh Khóa dẹp bàn, rửa tay

hồi hộp nghĩ đêm nay bay

buồn vui lẫn lộn bụng đầy, no hơi

 

6.

ban hành lệnh rồi rút êm

tướng Trưởng bay mất từ đêm qua rồi

lư tưởng như một tṛ chơi

thế trận như đám đất nhồi gặp mưa

có đánh đâu mang tiếng thua

cuộc chơi đă văn đong đưa tiếng đời

 

7.

chẳng qua chó táp nhằm ruồi

thằng hèn bỏ chạy thằng đười ươi lên

đắc ư lời bắn như tên

nằm trên chiến thắng miệng rên lu bù

 

8.

suốt ngày hâm chín, trời mưa

ba mươi tiếp tục ḍng mưa sụt sùi

trời đất có chi ngậm ngùi

thương người sắp chuyển cuộc đời sang trang ?

 

9.

giết ở kho gạo Đống Đa

ở hảng nước ngọt, ngă ba, lề đường

thây nằm hong nắng ngấm sương

cả thành phố lạnh thấu xương hăi hùng

 

10.

thương anh lính chiến bủng vàng

thơ ngây như thể cô nàng mười hai

lá rừng vài chiếc vắt vai

mắt ngơ ngác khuất mũ tai bèo buồn

anh hiền hay anh đóng tuồng

dù ǵ cũng rất dễ thương quá chừng

chỉ tại họng súng sau lưng

thành ra thương mến lạ lùng mến thương

 

11.

cả ngàn h́nh ảnh quá buồn

nhắc lại nghe xốn vết thương trong ḷng

lâu rồi đă im lặng chôn

đành chôn tiếp tục nỗi buồn tháng ba

lỡ lời mấy nhánh xót xa

xem như lễ cúng hồn ma năm nào

 

Luân Hoán

(Montréal, thứ ba,26-4-2011, mưa + 11C)