Fête de la Reine
ou
fête de dollard ?
lễ ǵ cũng được
miễn
là nghỉ thôi
một ngày em được dạo
chơi
vào siêu thị ngó chia vui cùng người
ta tháp tùng, chẳng nói cười
nhưng cũng lượm
được chất tươi khá nhiều
đi dạo cũng là cách yêu
cuộc đời lành mạnh mỹ
miều b́nh an
mỗi tuần thêm một ngày vàng
nghỉ có lương thật thanh nhàn
hẳn ra
riêng ta dẫu chỉ ngồi nhà
em nghỉ được dắt tay hoa
tuyệt vời
hai người thi vị cuộc chơi
một người cùng lắm chỉ
ngồi nhớ nhung
lễ hôm nay ta theo cùng
chân em lên cửa Phật mừng Đản Sinh
muộn nhưng vẫn sáng chân t́nh
ngọn hương thơm ngát ảnh
h́nh Thích Ca
ra về c̣n ngấm trong ta
giọng chuông tiếng mơ ngân nga bềnh
bồng
tự nhiên nhẹ nhơm trong ḷng
trái tim đă hóa sen hồng an nhiên
mỗi bước chân tĩnh như
thiền
một phần nhờ được
ngẫu nhiên tà tà
cảm ơn Queen
cảm ơn ngày lễ Dollard tuyệt
vời
Luân Hoán
(Montreál, thứ hai, 23-5-3011, mây mù, mưa nhẹ,
+21C))
36% dân Québecois
gọi Fête de la Reine, 26% gọi fête de dollard)
vườn sau vàng rực màu hoa dại
cỏ gặp mưa xuân phơi
phới xanh
không hẳn v́ lười chưa cắt bỏ
tội hoa, thương cỏ ḷng
chưa đành
suốt mấy tháng dài nằm
dưới tuyết
vừa nhú đầu lên ngóng lộc trời
chuồn chuồn chưa qua bướm
ong chưa lại
chẳng nở nào vội cắt
bớt hơi
hoa dại cũng là hoa đấy chứ
màu mè vóc dáng kém chi ai
gọi “dại” v́ tự ḿnh
vươn sống ?
đâu cần chờ đợi bàn
tay ai
cỏ nhờ nguồn gió luôn sờ
soạng
nhổ gị đứng thẳng rất
nghênh ngang
chở che cả đám con trùn
đất
cả kiến vui chân lạc xa hàng
đứng ngắm cỏ hoa ḷng êm ả
suy tưởng linh tinh chẳng đáng ǵ
ḷng chưa dồn được câu thơ
vụn
tiếng gió bay ngang điệu cổ
thi
Luân Hoán
(Montréal, chủ nhật, 22-5-2011, hanh nắng,
nhiều mây +22C)
21-5-2011,
Ngày Tận Thế
?!
sáu giờ chiều tận thế
theo Harold Camping
dẫu dựa kinh Cựu Ước
ta gật gù, không tin
sáu giờ chiều tận thế
thêm vài người tiên tri
ừ, th́ xảy ra thật
ta đây chẳng hề chi
là người hai thế kỷ
ta sống đă hơi nhiều
chết sớm nửa thế kỷ
đâu có mất bao nhiêu
nhưng chắc chắn không có
ngày tận thế bao giờ
chẳng cần chi tiên đoán
để trở thành hồ đồ
thiên tai và khủng bố
chuyện đương nhiên, b́nh
thường
đời sống giàu tai họa
càng dễ nhớ dễ thương
nếu có đấng tạo hóa
đă sinh ra muôn loài
không lẽ thiếu đạo đức
hủy diệt để thị oai
thật ra chuyện tận thế
đă, đang có từng giờ
cho khá nhiều số phận
cáo chung về hư vô
dẫu có ngày phán xét
ngày trừng phạt răn đe
thế giới sau hồng thủy
vẫn ấm áp màu mè
chẳng ai tin tận thế
nhưng lắm người giả
đ̣
phát động những chiến dịch
khủng bố người âu lo
hay nhiều người lo sợ
ông trời thương hại chăng ?
rút lại lệnh “chuộc tội”
cho tiếp tục nhọc nhằn
sáu giờ chiều tận thế
lẽ ra làm nhiều thơ
bù lúc nát thi thể
không c̣n được dật dờ
cầm bút ư không đến
ngó quanh chữ không ra
tiếng đời thở nhộn
nhịp
đang ca hát quanh ta
sáu giờ chiều tận thế
hôm nay là tháng 5
năm hai ngàn mười một
ngày hâm mốt, trời trong
ta khỏe hơn mọi bữa
khi hôm đă trả bài
có chết không tiếc lắm
cái trần thế, trần ai !
Luân Hoán
(Montréal, thứ bảy, 21-5-2011, nắng, +23C)
tạm thời xuôi ngược
tới lui mỗi ngày
t́nh h́nh đường xá đông tây
ta ở hướng bắc có hay
được ǵ
sáng ra ḍm đỡ ti-vi
lưu thông xa lộ hôm ni thế nào
barrer. close. ra sao
đoạn nào chạy chậm, đi vào...
“tiểu tu”
khúc nào đào xới “đại tu”
chặng nào dựng những chuồng
cu, chóp hồng
mấy chiều xe chạy thong dong
mấy lối ḅ giữa đám
đông sốt ḷng
ta chỉ hai hướng bềnh bồng
Est và Ouest của ḍng bốn mươi
cả tuần Ouest chưa xuôi
chạy làm thơ được
cũng vui thôi mà
phone khi lái , phạt rát da
làm thơ đố có con ma nào ngờ
police ngó cũng tỉnh bơ
dù làm thơ dễ dật dờ hơn phone
chiếc Matrix chạy bon bon
ḍng thơ chồng chất núi non trong
đầu
câu trước khuất dưới câu sau
mười câu c̣n lại sáu câu là nhiều
trí nhớ quả đă về chiều
dù sao cũng đỡ dập d́u về không
xe vào lại phố ṿng ṿng
lượn chơi mấy ngă xem hông
ngắm đùi
ngày nào cũng vậy đủ vui
lương tài xế được lănh
chui khoản này
những ông thơ sởi thật hay
rảnh tay một chút là bày ra chơi
tôi bắt chước khá lâu rồi
nhuyễn th́ tạm được
nhưng hơi hồ đồ
hôm nay không có bất ngờ
nghĩa là không có em nào liếc ngang
Luân Hoán
(Montréal, thứ sáu, 20-5-2011,nắng
trong mây, +20C)
ngày xưa ông cũng sún răng
vài ba cái đủ cho rằng có duyên
bây giờ hai cháu hồn nhiên
chơi luôn cả đám, hơi
phiền đó nha !
tháng trước cô chị Vina
chừ Benny cũng tà tà đi theo
vào nằm trong lượng thuốc mê
ông nh́n, nghe chính ông ê cả hàm
thời ông, răng hư, dễ ̣m
cột sợi dây chỉ nhẹ nhàng
giật ra
răng hàm trên quăng mái nhà
hàm dưới liệng đại cho gà tha
chơi
nhưng chỉ vài lần vậy thôi
răng ông sau đó theo đời già
ra
năm th́ mười họa rầy
rà
khoan lấy gân máu thế là khỏe re
dẫu hơi khập khễnh so le
nhưng răng ông đáng lấy le
với đời
“răng, tóc là góc con
người”
con người mấy góc, hên xui góc nào ?
ơ ḱa, ông thật tào lao
cháu mổ răng, ông làm thơ chi kỳ
thấy cháu đau, biết làm chi
muốn đau thay cháu, dễ ǵ
được đau
Luân Hoán
(Montréal, thứ năm, 19-5-2011, mưa lớn,
+16C)
liên miên mưa suốt cả tuần
đi, về ướt áo, lai
quần ướt luôn
hắt hơi mấy cái, buồn
buồn
bâng khuâng nằm ngă xuống giường
thở ra
bỗng thèm nghe một bài ca
vói tay mở máy chan ḥa âm thanh
nhạc như viên thuốc thật lành
đầu óc chẳng mấy chốc thành
ca dao
giọng ca Ánh Tuyết ngọt ngào
mang hương hồn nhạc Văn Cao bay vù
đang xuân mà ngỡ mùa thu
khói sương từ tiếng ca ru giấc
đời
ngập ngừng, sâu lắng, chơi
vơi
đong đưa từng giọt
nhạc phơi giữa ḷng
lung linh giữa khoảng thinh không
nhánh cành vàng lá trổ bông thơm lừng
người viết người hát
ngồi chung
một đường tơ biếc
ngân rung mượt mà
t́nh buồn gói giữa nụ hoa
an nhiên hạnh phúc mở ra dịu dàng
tôi nằm xế bóng chiều sang
nghe ông nhạc sĩ miên man tự t́nh
bằng môi trong suốt thủy tinh
tự nhiên tôi chợt thấy ḿnh
thành thơ
mưa bay bay đẹp như tơ
h́nh như mưa ướm sợi t́nh vào trong
tôi
cảm ơn âm nhạc, ông trời
cảm ơn ca nhạc sĩ phơi
chân t́nh
Luân Hoán
(Montréal, thứ
tư, 18-5-2011, mù. mưa +22C)
hôm nay ngày Phật Đản
ngày đám giỗ Mẹ tôi
53 năm khất bóng
53 năm xa đời
Mẹ tôi mất buổi sáng
vào khoảng mười giờ mười
ngơ nhà vàng ánh nắng
mưa giăng ướt ḷng tôi
đám tang thật đơn giản
vào vài ngày hôm sau
chiếc xe đ̣ ảm đạm
chầm chậm chạy về đâu
cái ḥm thiêm thiếp đỏ
khăn áo trắng bồi hồi
trầm hương theo mây trắng
giấy vàng bạc im phơi
huyệt đào sâu mấy thước
âm dương gần quá thôi
qú chân buông nắm đất
tôi xa Mẹ đời đời
ba ngày, mở cửa mả
bịn rịn ngồi bên mồ
hương đồng xanh cỏ lạ
nỗi buồn đầy hư vô
một năm qua nặng nhọc
hai năm qua vội vàng
mười năm rồi ở măi
trong tôi ngày thọ tang
không cần biết xa xứ
không cần hay trẻ già
mỗi năm một lần giỗ
chẳng phai nhạt xót xa
hôm nay ngày Phật Đản
trầm hương thơm nóc chùa
ḷng tôi sợi khói mỏng
bất ngờ đọng giọt
mưa
Luân Hoán
(Montréal, thứ ba, 17-5-2011, mưa, +14C