THÁNG 6 NĂM 2011

 

 

 

Sinh Nht Lyna Le Nguyen

 

 

sinh nhật nối sinh nhật

mỗi năm trên mươi lần

hết con tiếp đến cháu

hết vợ đến bản thân

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

lẩn quẩn theo cuộc sống

chúc mừng rồi chúc mừng

đời muốn buồn cũng khó

bốn mùa đầy hương xuân

 

giản dị cũng ngọn nến

một ổ bánh thơm lừng

vị ngọt cùng chất béo

kết hợp thật thủy chung

 

nhiên là chụp ảnh

với đủ thế, kiểu ngồi

một ḿnh rồi cả đám

đến thân mật từng đôi

 

x́ một thủ tục

gần gần như “tiền đâu”

nhưng không “đầu tiên” vội

thường thường gần về sau

 

hôm nay giữa tháng sáu

đúng sinh nhật Lyna

cháu ngoại 10 tuổi

sao cao lớn quá ta !

 

lẽ ra ông bà ngoại

đàn hát tặng một bài

nhưng ngón nghề lụn bại

nên cháu phải nhập vai

 

bốn năm liền ưu hạng

chơi dương cầm tuổi thơ

đâu dễ chi làm khó

cháu tôi bây giờ

 

gia đ́nh ḿnh vốn ít

nhân mạng sống xứ người

nên cuộc vui rậm đám

cũng mấy mống tới lui

 

năm nay ông bà chúc

mỗi ngày cháu mỗi ngoan

học đủ thứ cháu thích

mai sau sống thanh nhàn

 

này bà ngoại, có muốn

nói ǵ nữa hay không ?

à lời nhắn B́nh, Chính

Kenvin và Vincent

 

cảm ơn cháu Will hát

bài happy birthday

tặng chị thật tuyệt quá

thôi ông chuẩn bị về

 

cuộc vui nào cũng vậy

thời gian vốn có chừng

nhưng trong ḷng gắng giữ

niềm vui thơm luôn luôn

(Montréal, 12 giờ 02, thứ tư, 15-6-2011, nắng, + 28C)

 
Qun 6 Túi

 

thích mặc quần sáu túi

mỗi ngày chơi mỗi màu

trừ thứ bảy, chủ nhật

thường ở nhà phơi râu

 

 

 

 

thay ra rồi mặc lại

hai tuần giặt một lần

càng giàu có bụi bặm

càng ngầu, càng phong trần

 

thích mặc quần sáu túi

không lancer mode đâu

cũng chẳng là hoài cổ

nhớ tiếc thời chăn trâu

 

(trâu này đi hai cẳng

viết và nói tiếng người

yêu và giữ tổ quốc

bằng chính giọt máu tươi)

 

thích mặc quần sáu túi

hợp bản tính lè phè

áo không cần nhốt rọ

tha hồ bay le te

 

đựng ǵ trong sáu túi ?

đương nhiên thường tùy nghi

vật ǵ thấy cần thiết

của ǵ ngại phân ly

 

túi quần dưới hai ống

ngày xưa nhét bản đồ

địa bàn cùng ống nhắm

giấy trắng để làm thơ

 

túi hai hông lủng củng

ch́a khóa, kẹo cao su

một đôi khi cũng có

áo mưa để nhảy dù

 

hai túi sau dành đựng

cái ví thường không tiền

trong ví có các ảnh

em gái và vợ hiền

 

ngày nay dĩ nhiên khác

những thứ quấn theo ḿnh

thường thường rất nhếch nhác

những vật dụng linh tinh:

 

máy ảnh kỹ thuật số

điện thoại Ferrari

ch́a khóa xe, bốn loại

ch́a khóa nhà, valise

 

lỉnh kỉnh những thứ đó

nằm trong túi ống chân

hai bên hông đă có

vài loại thuốc thường cần

 

Ventolin chẳng hạn

hay là Tylenol

tuyệt nhiên không có loại

cho quí ông sồn sồn

 

túi sau vẫn đựng ví

vẫn tiếp tục không tiền

lần này không cả ảnh

ngoài các thẻ ưu tiên:

 

bằng lái xe, carte vert

giấy bảo hiểm, công dân

một vài vuông giấy vụn

bút, lúc có lúc không

 

tất cả những thứ đó

đều là bạn bè tôi

nhiên c̣n vài thứ

tùy ngày đi theo đời

 

với cái quần sáu túi

tiện dụng biết bao nhiêu

hơi bê bôi chút xíu

nhưng ngon ra rất nhiều

 

bạn có tin không đó

tôi đựng cả t́nh yêu

cả em tôi trong đó

qua  thơ thẩn phiêu diêu

 

hoan hô quần sáu túi

thu nhỏ góc đời tôi

nếu cần, tôi chẳng ngán

đựng luôn cả bầu trời

(Montréal, thứ ba, 14-6-2011, nắng có mây, +22C)

 

Nhân Đc Thơ Lê Đc Vy T Đà Nng

 

 

ngày xưa phản chiến làm thơ

bây chừ quyết chiến êm rơ, thở dài

vẫn là tôi đây chớ ai

c̣n mắt c̣n miệng c̣n tai... đủ mà !

 

 

 

chắc tại đang ở xa nhà

một nơi yên ổn, hét la cũng kỳ

ngậm câm giống như thằng ĺ

trong cái bụng nước ǵ cứ sôi

 

không soi gương cũng biết tồi

làm thơ nịnh gái cho trôi qua ngày

nhớ nhà thương nước loay hoay

chờ mong dân chúng ra tay cứu đời

 

mỗi người tự thương cái tôi

tự hào, tự ái, tự vui, tự cường...

góp chung chắc chắn thành nguồn

lực xô đẩy ngă bạo cuồng gian manh

 

tự do khởi từ đấu tranh

điều ai cũng biết loanh quanh làm ǵ

cảm ơn bạn Lê Đức Vy

gởi cho đọc đoạn thơ chi quá buồn

 

càng tức, càng giận, càng thương

thu tay đấm gió nhói xương da ḿnh

muốn lặng yên, khó làm thinh

đóng cửa hét một tiếng inh tai rồi

 

tiếp tục bất lực ngó tôi

mùi hương tổ quốc trong tôi thơm dần

chợt tin c̣n núi c̣n sông

đồng bào tôi chắc một ḷng xông pha

 

đánh thẳng từ trong đánh ra

kẻ thù đích thực chính là cộng nô

Việt cộng phải sớm yên mồ

Tàu cộng tức khắc ngă nhào tiếp theo

 

khởi từ biểu t́nh bột bèo

đóm lửa leo lắt cháy vèo gian tham

Việt Nam vốn rất Việt Nam

đời đời truyền thống sói lang tan tành

 

cảm ơn ngọn lửa đấu tranh

đă bắt đầu bén ngọn xanh lên rồi

từ ngoài tổ quốc xa xôi

tha thiết giữ lửa t́nh người bên trong

 

thắp niền tin lên chờ mong

(Montréal, 09 giờ 09, thứ hai, 13-6-2011, âm u gió, muốn mưa +13C)

 

Thơ Đến T Đc “Meo”

 

đă buồn lại gặp trời mưa

quay lui quay tới sắp trưa mất rồi

vụng tay gơ mấy đoạn chơi

không ra chi, bỏ, lặng ngồi ngó ra

 

 

 

 

trời mù mây đặc bao la

không chim nào bén mảng qua, càng buồn

kiểm thư, có vẻ bất thường

meo vài ba cái như tuồng giỡn chơi

 

thư nhưng chẳng có lời

trống trơn như một khoảnh trời b́nh yên

rất may toàn meo thứ hiền

yên tâm delete liền liền cho xong

 

chợt vui nhận thư của ông

Tạ Trung Sơn gởi hoa hồng tắm sông

(thật ra không phải là sông

hồ tắm cở lớn ngồi nằm tự nhiên)

 

sống đời, khoái nhất hồn nhiên

sao không bắt chước thần tiên thử hè ?

xưa nay sẵn tính lè phè

chơi trội một chút, lấy le với đời

 

nhớ ra, c̣n đất c̣n trời

c̣n ta hủ lậu, đành thôi co ṿi

chuyện này để tính lại coi

ít ra phải rủ được ai với ḿnh

 

xem thư chỉ gặp toàn h́nh

diễn lại thành đoạn thơ linh tinh này

một ngày đời nữa sắp bay

không mừng chẳng lẽ đắng cay chuyện ǵ

 

chuyện ǵ cũng chẳng có chi

cuối cùng, tệ lắm là đi, thôi mà

cảm ơn ông bạn hiền ta

gởi cho cả gói cười x̣a hồn nhiên

 

ta không cần làm thánh hiền

chỉ cần làm một ông tiên đủ rồi

vui mỗi ngày, mỗi ngày vui

mời Vơ Tấn Phước cùng cười với ta

(Montréal, 11 giờ 33, chủ nhật, 12-6-2011, mưa + 16C)

 

Tm Cui Tun

 

 

hôm nay hơi khác hôm qua

sáng dậy súc miệng tà tà đánh răng

đêm qua tắm không kỷ chăng

cảm thấy rít rít cởi phăng nhảy vào

 

 

 

 

bồn tắm như chứa sẵn thơ

vốc lên từng nắm thoa vào thịt da

thoa từ đầu tóc thoa qua

hai vai, vồng ngực dần dà xuống chân

 

thoa thong thả, thoa dần dần

từng vuông thịt, từng đường gân ngọt ngào

chỗ này là gốc ca dao

chỗ này là ngọn suối đào thần tiên

 

c̣n là chỗ để nối liền

cội hoa nhánh cỏ an nhiên vào đời

chỗ này mẹ dưỡng nuôi tôi

từ khi mới tượng thành người từ tâm

 

chỗ này hụt mất một phần

tôi phải trả nợ nần làm trai

toàn thân kỳ cọ lai rai

không viết cũng có một bài ngẩu thi

 

em gơ cửa ? chờ chút đi

đang tắm đừng có vội ǵ nghe em

lau khô anh sẽ ra liền

đi ăn, được lắm, xem tiền đủ chưa ?

 

loay hoay mà cũng đă trưa !

(Montréal, 12 giờ 02 thứ sáu, 11-2-2011, âm u, gió + 21C)

 

Chi Th

 

lại nhức, rơ khốn nạn

cái chân cụt thật tồi

ta làm ǵ nên tội

hành phạt suốt đời

 

 

 

 

mẹ kiếp đời bỉ ổi

hành xác ta làm ǵ

giỏi vật chết tốt

ta thề không tiếc chi

 

thời tiết ǵ kỳ cục

mưa nắng gió lộn phèo

đă như muốn tận thế

sao không làm cái vèo

 

ông nào muốn văng tục

chửi đổng hay hàm hồ

dẫu có nổi cáu

cũng chẳng giảm chút nào

 

cả đêm trắng con mắt

nốc thuốc phờ mặt mày

sáng ra c̣n phải chạy

như tên, như gió bay

 

chạy tṛn trăm cây số

c̣n có thằng bám đuôi

điên tiết ông thẳng cẳng

chơi một trăm hai mươi

 

dễ ǵ ăn ông nổi

xe bốn bánh cùng lăn

không sợ về nghĩa địa

bỗng chợt lo treo bằng

 

anh hùng rơm chốc lác

xe vồng chợt tỉnh người

nắng chói nhức con mắt

tôi rơi tỏm vào tôi

 

ngày nào cũng đáng nhớ

cho dù vui hay buồn

mỗi khắc là sự sống

đâu thể nào dễ buông

 

về đến nhà b́nh thản

cởi chân ngă lên giường

nhớ c̣n cái cục nợ

thơ thẩn cho đời thường

 

đành ngồi lên gơ gơ

thỉnh thoảng ngó ra đường

trời nắng lên rực rỡ

đời trở lại dễ thương

(Montréal, 10 giờ 45, thứ sáu, 10-6-2011, nắng +27C)

 

Tiếp Lưu Nguyn

 

 

thời xưa Lưu Nguyễn hai chàng

thời nay chỉ một, lang thang tối ngày

hai bàn chân như đạp mây

không xe, không ngựa râu mày rong chơi

 

 

 

 

hôm nay chàng ghé tới tôi

không bia, không rượu, không mồi, nhậu suông...

nhậu ǵ ? hương bốn bức tường !

cùng chai nước lọc b́nh thường trong veo

 

đăi bạn, tôi cũng ăn theo

vài nụ cười chờ chực treo bên mồm

chàng đến mục đích thăm, quan

cái bàn, cây viết, máy c̣m của tôi

 

mọi thứ đều thuộc loại tồi

đước cái chúng rất ấm hơi tôi và

không phiền, không lẫy, không la

tôi xài chí tử vẫn là của tôi

 

dịp khoe với bạn chơi

tṛ internet tuyệt vời  ra sao

ngón nghề chẳng có là bao

tôi làm khôn vặc tào lao một hồi

 

chuyển thơ của bạn lên trời

cho Bắc Phong nhận thả trôi vào đời

mày ṃ rồi cũng xong thôi

anh chàng Lưu Nguyễn tươi cười rút lui

 

lúc này, c̣n lại ḿnh tôi

cái bàn, cái ghế, nỗi lười biếng riêng

mấy câu để làm duyên

ngày nắng có gió theo liền giọt mưa

 

Luân Hoán

(Montréal, 12 giờ 5, thứ năm, 09-6-2011, +27C)