THÁNG 7 NĂM 2011

 

 

 

 

Đón Cháu Ngoi

 

 

hai cháu ở Mỹ về chơi

mang cho ngoại một khoảnh trời ấu thơ

thời bằng tuổi cháu bây giờ

ngoại là thằng bé khù khờ ngu ngơ

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

sống trên lưng núi thật cao

ngày mây cùng nắng, đêm sao với trời

ngoại không hề có đồ chơi

vọc đất sờ đá bẻ chồi... làm vui

 

con chim, con sóc, con ruồi

thân quen đến độ giỡn cười với nhau

thời chừ các cháu đến đâu

thú vui như lấn nhau hầu hạ theo

 

Kevin khoái nhảy, leo trèo

xuống thang bằng bụng vèo vèo ớn chưa

đồ chơi nào cũng ít ưa

cầm qua một chặp quăng bừa tứ tung

 

cặp chân lủn củn chạy cùng

như con sóc thuở trên rừng của ông

bập bẹ tiếng rơ tiếng không

Anh Việt xen trộn như con chim lồng

 

Vincent không phải thần đồng

giống như một cụ non quá chừng

học hành không thể lừng khừng

chuyên đứng đầu lớp mới ưng bụng cười

 

đọc sách, thuyết tŕnh thông xuôi

đă biết nuôi mộng thành người tài hoa

chơi game chút đỉnh gọi là

thích đi du lịch thăm bà ngoại luôn

 

được đám cháu dễ thương

cũng là cái phước giảm buồn bớt đau

mừng hai cháu, nói đâu đâu

ngoại thật lẩm cẩm già rồi thật sao ?

 

h́nh như chưa đến nỗi nào

ngoại c̣n minh mẩn hồng hào lắm đây

để nhớ thử ngày hôm nay

trong ngoại c̣n nhớ đến nay chuyện nào

 

xa xưa Nhất Linh văn hào

tự đem thân xác ḿnh vào núi sông

một chuyện gần đây hơn

hôm nay cậu Bách các con ra đời

 

sinh nhật cậu út ? đúng rồi

đi ăn một bữa cho vui cửa nhà

mừng hai cháu ngoại vừa qua

thăm ngoại thăm Canada năm này

 

hôm nay nắng đẹp lắm đây

gió bay phơn phớt và mây trắng trời

đông đủ cả sáu cháu tôi

vui ứa nước mắt lạ đời ghê chưa

 

mừng ḿnh không đến nỗi thừa

(Montréal, 10 giờ 09, thứ năm, nắng +27C)

 

 

T Bch

 

già rồi, khó tính thật sao ?

nhận xét này hơi tào lao ít nhiều

suy từ tôi, thấy đôi điều

hoàn toàn khệnh khạng trái chiều với nhau

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

cái thời chưa biết nuôi râu

tôi thường cau có không đâu, rất là...

hách x́ xằng như quan ṭa

ai làm trái ư rầy la liền liền

 

cái thời chải chuốt làm duyên

yêu ai thường nắm trọn quyền trong tay

thường rủ đi đó đi đây

không nghe giận lẫy tẩy chay không chừng

 

cái thời làm dáng lừng khừng

làm thơ vớ vẩn cái lưng bỗng dài

không khoe nhưng thấy ḿnh tài

hơi hỉnh mũi gặp ai, hững hờ

 

cái thời làm lính phất phơ

đeo lon chuẩn úy ngu ngơ núi đồi

tự nhiên bớt chướng, ham chơi

h́nh như đă biết yêu đời hẳn ra

 

rồi từ đó cứ tà tà

theo ngày theo tháng cái già ngoài thân

khi rụng mất nửa chân

tự nhiên dễ tính, dần dần b́nh tâm

 

bây giờ thuộc loại già gân

già ngoài h́nh dạng sợi lông thôi à

trong tim trong bụng trẻ ra

ḿnh vui tính xuề x̣a hơn xưa

(Montréal, 08 giờ 18, thứ tư, 06-7-2011, mưa  +29C)

 

 

 

Đêm 30 Đ C

 

 

say nắng cả ngày người dă dượi

mười một giờ đêm đă ngă lưng

lim dim hóa bướm cùng TrangTử

bỗng tiếng chuông đâu réo tưng bừng

 

 

 

 

mở mắt hoảng hồn chuông báo cháy

pḥng ngoài inh ỏi phát thanh âm

lay em yêu dấu đang ngon giấc

mở cửa pḥng ra, tiếng mất tăm

 

kiểm soát kỹ càng trên lẫn dưới

đi ṿng nhà bếp xuống ga ra

tiện tay đẩy cửa ḷ mặt ngó

trời ba mươi độ, nóng chan ḥa

 

yên tâm trở lại leo lên ổ

vừa một giờ khuya ló mấy giây

định xem một chút phim ǵ đấy

hơi lười mở máy nằm phơi thây

 

quá may, giấc ngủ đang ưu đăi

chừng mươi phút sau đă thăng ngay

h́nh như ta gặp, ta chào hỏi

bạn đi đong đă lâu ngày

 

câu chuyện hàn huyên chưa nở rộ

bên tai hối hả tiếng chuông kêu

lại búng ḿnh lên đi kiểm soát

y như thời ngủ ở lưng đèo

 

nhà nhỏ ba tầng ba chuông điện

không nấu nướng ǵ sao nổi điên

khói thuốc, khói hương đều không có

chẳng biết cái nào dám xỏ xiên

 

xem đi xem lại hơn pḥng tuyến

bắt ghế đứng lên định gỡ pin

hóa ra chuông sống toàn bằng điện

vẫn nốt ruồi xanh nháy im ĺm

 

lại trở về pḥng làm Trang Tử

anh hùng xa lộ hẹn ngày mai

hai giờ bảy phút chưa đành dậy

đang có trong tay cánh lưng dài

 

được đâu mươi phút trôi yên tỉnh

chuông lại oang oang, quá bực ḿnh

nóng máy vội vàng tung ḿnh xuống

cẳng rưỡi quay lơ ngă ch́nh ́nh

 

chuông câm, đau, giận, buồn ghê lắm

quyết định mở tung cánh cửa pḥng

thả hơi lạnh chạy, chia đều khắp

đặt quạt ngỏng đầu quạt mỗi chuông

 

hóa ra nóng quá chuông điên thật

hơi mát rồi nằm im rơ

ta thiu thiu đến năm giờ sáng

rời cái lưng thơm quay qua thơ

(Montréal, 06 giờ 09, thứ ba, 05-7-2011, nắng, +30C

 

Giang H... Vt

 

 

tưởng xong cái nợ xe thồ

con dâu sáng gọi bất ngờ, đành đi

qua đêm mệt mỏi chi

tội con, thương cháu dễ ǵ làm ngơ

 

 

 

 

chuyến này thêm một chị “lơ”

chung xe làm chuyến giang hồ vặt chơi

ngày nghỉ đầu, thế ngon rồi

c̣n hơn uể oải nằm ngồi xem phim

 

theo chồng cho đủ cặp chim

chung đôi như thuở trái tim bên t́nh

bây giờ có đủ hai ḿnh

lang thang siêu thị thử rinh được ǵ

 

món nào nhẹ địa tức th́

chọn làm kỷ vật chuyến đi bất ngờ

niềm vui thường ở t́nh cờ

khi hôm mưa, chừ ráo khô ngon lành

 

ṿng về có em có anh

chạy thong thả ngắm màu xanh mùa hè

đi đâu mà biết lè phè

cũng thành du lịch... ngo ngoe giang hồ

 

đâu thua ǵ bạn Song thao

(Houston lại sắp đón chào ổng đây)

đi một giờ, đi nhiều ngày

sàn khôn chỉ khác mỏng dày thế thôi

 

nói chung cần biết vui chơi

vào ra khỏi cửa đủ hơi yêu đời

gắng tự an ủi vậy thôi

ngó lên thấy cánh chim trời buồn xo

(Montréal, 13giờ 20, thứ hai, 04-7-2011, nắng, +21 - +28C)

 

 

Ngh

 

 

hôm nay cô vợ đă nghỉ hè

ḿnh cũng đương nhiên được lè phè

mười lăm ngày tiếp không rửa chén

điện đàm lung tung phải im re

 

 

 

 

thơ thẩn b́nh thường nhưng thay đổi

cái giờ tùy hứng, thời gian chơi

khó dán sớm mai liền tới tối

cũng hay, được dưỡng sức, tồn hơi

 

kinh nghiệm cả đời nên biết chắc

được cưng, được chiều, được đi chơi

được mua áo cánh, quần đùi mới

được ngồi siêu thị đợi liên hồi

 

nói chung ḿnh được nghỉ hè tốt

không tốn đồng xu lại được lời

được em săn sóc hơn thường nhật

tóm lại là vô cùng thảnh thơi

 

hôm nay chưa kể ngày thứ nhất

đang là chủ nhật long weekend

mấy ngày rănh rỗi đâm ra mệt

giờ phút này đây đang đắp mền

 

máy lạnh tha hồ ro ro măi

ngày lên nắng yếu bởi mây che

nằm xem hoạt họa phim con nít

rùa nói với người chim lắng nghe

 

thế giới đại đồng vui như tết

đời thường hơn cả đời thần tiên

biết đâu t́m thấy trong cơi chết

hạnh phúc như muôn loài hồn nhiên

 

ngủ thiếp lúc nào, bao nhiêu phút ?

nhờ con yến hót dậy vươn vai

hôm nay có hẹn người thợ đến

chỉnh cái dĩa treo ờ phía ngoài

 

(Montréal, 07 giờ 34, chủ nhật, 03-7-2011, nắng ui ui,+26C)

 

 

 

G Thay Lch Tháng Trên Tường

 

tháng 7, hết ngày đầu tiên

ngày thứ hai đứng trước hiên đợi rồi

nắng vàng mơn mởn gọi tôi

nhích vai một chút đă ngồi thẳng lên

 

 

 

 

đêm nằm ngủ không đắp mền

sáng ra cơ thể cứng mềm khác nhau

đưa tay vuốt tóc trên đầu

chợt thèm ḍng nước nhiệm mầu phủ thân

 

buồng ngủ pḥng tắm nằm gần

thói quen ḷng chẳng bâng khuâng chút nào

lim dim ngâm nước, chiêm bao

ngó quanh gặp những ngôi sao nơn nường

 

cả hai tháng đứng trên tường

em tha hồ ngắm thịt xương ta mà

bây giờ xin lột em ra

nhường cho em khác nh́n ta trong lành

 

gần mươi em đứng vây quanh

vừa tranh vừa lịch thanh thanh dịu dàng

ta b́nh dân nên vốn ham

chẳng kể mỹ thuật treo càng cho vui

 

treo lịch thỉnh thoảng ngắm người

cái ngày cái tháng có vui chi ḍm

vách tường xanh trắng đỏ vàng

đùi thơm má lụa thanh nhàng nở hoa

 

mỗi khi nằm tắm nghĩ ra

vài câu lục bát thế là thảnh thơi

tiếp tục vui vẻ theo đời

y như vừa được nguồn hơi bơm vào

 

gỡ lịch cũng tiếc, biết sao

đời là giai đoạn, thôi nào hăy ngoan

ta sẽ cuốn cất đàng hoàng

nằm sau lưng tủ mơ màng đi nghe

(Montréal, 08 giờ 12, thứ bảy, 02-7-2011, nắng + 28C)

 

 

 

La Fête du Canada Day in Montreal

 

 

nắng nở theo hoa, lá phát hương

mây tan nước đọng, sáng như gương

không nghe ai hát, ḷng ngâm ngấm

lời những bài ca, ngọt yêu thương

 

 

 

 

 

tôi đă làm dân nước lá phong

hâm ba năm, đời trải trong ḷng

t́nh người xa lạ t́nh đất mới

tưởng lạc tôi xưa, nhưng vẫn không

 

tôi chỉ giàu thêm những mến thân

c̣n nguyên đầy đủ những bâng khuâng

tự do dân chủ không h́nh dạng

chẳng nhắc chẳng xin cũng chẳng cần

 

nhân quyền dường như chuyện dĩ nhiên

không cần chi lắm chuyện ưu tiên

tôi ăn tôi ngủ tôi làm việc

thoải mái tha hồ cung cách riêng

 

chính thức chào cờ một lần thôi

ngày mang quốc tịch mới lên người

nhưng theo chào ké th́ nhiều lắm

trong sinh hoạt chung, trong cuộc vui

 

hôm nay quốc khánh Canada

đất nước cưu mang tôi đến già

nhiên không dám gọi tổ quốc

nhưng chẳng vơi đi t́nh thiết tha

 

thỉnh thoảng nhiều năm đă đón xem

đă ḥa ḿnh với đám anh em

từ nhiều vùng đất xa t́m đến

cùng đậu vô cùng một trái tim

 

da đỏ da đen da trắng, vàng

nhịp nhàng ḥa nhập sắc huơng chung

bức tranh lộng lẫy đa văn hóa

ca ngợi bao nhiêu cũng không cùng

 

tôi dẫn cháu xem rước lễ chơi

chúng là thế hệ thứ ba rồi

nhiều câu chúng nói tôi không hiểu

nhưng trái tim chung hướng theo đời

 

không nhớ được nhiều lời quốc ca

ngoài trừ mấy chữ O Canada

đủ rồi, trong máu tôi ghi nhớ

ḿnh có đến hai cánh cửa nhà

(Montréal, 06 giờ 18, thứ sáu, 01-7-2011, nắng +18C)

 

 

Ngày Th Dân Đi Ch

 

 

đă qua thời kư bail

thuê nhà một vài năm

đă mất thú lựa chọn

vật dụng cho vô thùng

 

 

 

 

giường, bàn, ghế... to xác

tám phần mười đi chung

tội nghiệp thứ lỉnh kỉnh

thường bị sự ngại ngùng

 

sách báo bị kỳ thị

vẻ rất rơ ràng

nhưng chẳng làm hơn được

ngoài ánh mắt thầm than

 

mỗi năm một ngày dọn

mỗi năm một ngày dời

mỗi năm thay chỗ mới

cho hơi kha khá người

 

ít tiền quả vất vả

nên gắng tự t́m vui

nằm trong sự thay đổi

cũng có sẵn nụ cười

 

mỗi năm thay chỗ ở

đúng ngày bắn pháo hoa

chào mừng lễ quốc khánh

mừng luôn ngày dọn nhà

 

tôi được ba lần dọn

nhưng tiếc không lần nào

được toàn dân mừng cả

không trùng ngày tốt sao

 

vài năm nữa già yếu

(già đă có sẵn rồi

chỉ cần đợi anh yếu)

tôi lại phải dọn thôi

 

không biết đến lúc đó

chỗ mới như thế nào

nhà già hay ḷ lửa

lần cuối mà, chẳng sao !

 

Luân Hoán

(Montréal, 10 giờ 47, thứ sáu, 01-7-2011, nắng + 22 C)