THÁNG 7 NĂM 2011

 

 

 

 

Quatorze Juillet

 

 

hôm nay quatorze juillet

ngó lịch lẩn thẩn nhớ về thời xưa

cái thời mê nắng, ghiền mưa

cái thời bi đựng đu đưa túi quần

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

cái thời ná giắt thắc lưng

nắp keng bao thuốc lận cùng dây thun

cái thời thỉnh thoảng buồn buồn

ngó quanh ngó quẩn như tuồng chờ ai

 

cái thời Một Chín Năm Hai (1952)

ra đất Hàn ở làm trai Đà thành

cái thời mười-một trẻ ranh

làm thơ bát cú ngon lành lắm nghe

 

cái thời tinh nghịch lăm le

mấy bà đầm ngủ nắng đè lên trên

cái thời nhà gần bordel

thấy tây mũi lơ say mềm, hơi run

 

lính lê dương dám buồn buồn

đánh người chết bỏ chẳng vương tội ǵ

ngày quốc khánh, chúng sợ chi

14 tháng 7 nhiều khi hết hồn

 

hôm nay xa nước xa non

kỷ niệm xưa cũ đă ṃn dư hương

lạ kỳ lại thấy nhớ thương

một giai đoạn ở đầu nguồn đời tôi

 

một đời sắp sửa xong rồi

vẫn c̣n chưa ổn chỗ ngồi hóa thân

(Montréal, 09 giờ 12 thứ năm, 14-7-2011)

 

Vente Trottoir

 

mùa hè ở thành phố

thường vente trottoir

một cách bán hàng hóa

trên lề đường người qua

 

 

 

tất cả các cửa hiệu

nằm hai bên ḷng đường

dài thượt mấy cây số

rạng rỡ khoe sắc hương

 

hàng hóa cả ngàn mặt

từ xịn đến b́nh dân

chưng bày thật gọn mắt

chào đón ngàn gót chân

 

Montréal lắm phố

được lên lịch ra quân ?

thị dân cùng du khách

đón hè trong sắc xuân

 

thời chân ướt chân ráo

tôi đến Montreal

rất chịu khó lội bộ

xem bán mua thế nào

 

vào những năm đầu ấy

thành phố Montréal

tôi c̣n rất bỡ ngỡ

nên chỉ dám loanh quanh:

 

Mont Royal, Masson,

Saint Denis,  Clark,

Peel, Jean Talon,

Saint Hubert... Du Parc...

 

tại đường Saint Laurent

mua Sinh-Tài trồng kiểng

khệ nệ bưng quẹo chân

mệt thở như hen suyễn

 

t́nh cờ gặp Song Thao

ông bạn mới quen mặt

ngượng nghịu bắt tay, chào

đúng điệu nhà quê rặt

 

ông bạn cũng lề mề

xách ôm nhiều bao bọc

vẫn vui vẻ chọc quê

xin tiền, cây cho lộc

 

mới ngộ vài lần

tại nơi chờ phỏng vấn,

tại 1B Duy Tân

xem ra chừng thân lắm

 

ông bà lên xe riêng

chúng tôi lên xe buưt

vợ quên làm duyên

xăn áo bưng chậu kiểng

 

năm nay dự trù xem

vent trottoir trở lại

cùng mùa hè lênh đênh

với sắc màu cuộc sống

 

tiền đi chơi xa

không tiền cũng tùy tiện

biết làm vui cái ta

hạnh phúc vẫn hiện diện

(Montréal, 10 giờ 02, thứ tư, 13-7-2011, sáng nắng, chiều mưa, gió lớn +27C)

 

 

Thăm Khu Ph Thi Mi Qua

 

 

về thăm lại Côte-Des-Neiges

t́nh xuân phơi giữa nắng hè trổ hoa

người treo khúc hát trước nhà

nghe thăm thẳm tiếng mặn mà Việt Nam

 

 

 

 

 

cùng con với cháu một đoàn

hân hoan như thuở về làng xa xưa

trời oi bức như muốn mưa

gió đưa mây đọng nước chưa sẵn sàng

 

dừng xe đậu dọc bên đàng

thả cháu xuống parc nghịch hoang tha hồ

sân chơi tiếng nước xôn xao

từ mưa bụi đến mưa rào luân phiên

 

nước bay từng sợi nghiêng nghiêng

nước bắn tung tóe hồn nhiên như cười

cháu đùa cháu giỡn tươi vui

đứa rượt đứa chạy tới lui ṿng ṿng

 

nh́n đàn cháu thật mát ḷng

tưởng chính ḿnh đứng giữa ḍng nước rơi

mơ thoáng gặp lại thời

tồng ngồng nằm sấp tập bơi giữa đường

 

mũi chợt gặp mùi quê hương

hít sâu, ḷng chợt nhớ thương bồi hồi

vẩn vơ ngẩng mặt nh́n trời

thả ḷng theo vạt mây trồi sụt bay

(Montréal, 13 giờ 02, thứ ba, nhiếu mây 12-7-2011, +27C)

 

 

 

Bt H́nh Gi Bóng

 

 

mỗi ngày ghi lại chân dung

một tuần liên tiếp dễ chừng nhận ra

những chuyển động ở ngoài da

những thay đổi ở trong ta thế nào

 

 

 

 

sẵn dịp khoe với trời cao

cái ông bảy bó v́ sao yêu đời

yêu thật hay đóng kịch thôi

liếc qua nhân dạng có ḷi nội tâm

 

bóng nằm trong h́nh muôn năm

h́nh thả chiếc bóng thong dong chờn vờn

bóng h́nh h́nh bóng lơn tơn

trên đường đời đủ ba lơn, đàng hoàng

 

nội tâm khó bắt dễ dàng

nhưng qua bộ dạng rơ ràng chứng ḿnh

đời đôi khi đẹp th́nh ĺnh

sống là thường gặp bất b́nh, xấu ra

 

soi gương quả thật đă già

soi tâm thấy cả cái ta non người

chẳng thể vịn vào môi cười

khó tin mắt ướt ngậm ngùi thật hư

 

đừng lầm khi ta lừ đừ

đang mệt mỏi chối từ yêu em

đừng tưởng sôi nổi bồng bềnh

đang sung sức khát thèm yêu thương

 

trạng thái biểu thị khó lường

theo h́nh bắt bóng thường thường khá vui

điểm nào tôi nhận diện tôi

quá nhiều, nhưng có buồn vui một phần

 

tôi như con bệnh tâm thần

nghĩ ṿng vo viết ṿng ṿng chơi thôi

bắt h́nh giữ bóng để đời

lâu lâu ngó lại cái tôi ấm ḷng

(Montreál. 08 giờ 05, thứ hai, 11-7-2011, nắng đẹp, từ +23 đến +31C)

 

Thơ Thn Dc Đường

 

dậy sớm không làm ǵ

hùn hục ra đi bộ

giữ cốt lỏi xuân th́

cho đến ngày hạ thổ

 

 

 

quên lững bệnh rườm rà

cặp kè theo bút giấy

cây viết tùy thân ta

thiếu động cơ cựa quậy

 

thơ thẩn đến bất ngờ

câu sau mờ câu trước

năo bộ đă dật dờ

nhận hai, tám từ khước

 

nhưng có là làm sao

thơ không thơ cũng vậy

đời sống vẫn hao hao

như vở kịch bóng bẩy

 

ta diễn hoài chưa xong

kết thúc chắc buồn lắm

kiếp người không thong dong

kiếp ma hẳn lận đận

 

bước. bước. bước bâng khuâng

trời hẹp như căn gác

chợt nản đứng bần thần

bên cạnh một thùng rác

 

không nghĩ một điều ǵ

không nhớ về ai cả

mở máy tự chụp ḿnh

xem lại, ngỡ kẻ lạ

 

ngoài mũ đỏ áo xanh

tóc râu đen chen bạc

cặp mắt kính tinh ranh

chẳng c̣n chi Luân Hoán

 

chưa gặp được em nào

nhờ đánh hơi xem thử

c̣n được bao nhiêu thơ

để mang về địa phủ

(Montréal, 06 giờ 02, chủ nhật, 10-7-2011,nắng nhiều mây +22C)

 

 

Xui Hên Ha Phúc

 

chuyện “Tái Ông Thất Mă”

tận phương bắc bên Tàu

trong sách Hoài Nam Tử

không học cũng thuộc làu

 

 

 

 

thường mang ra áp dụng

tự nhủ ḷng, trấn an

đôi chút hữu hiệu

không quá nhiều bi quan

 

nhiều lần đều ổn cả

lần này sao bực ḿnh

nằm đêm buồn xót ruột

sáng bần thần thinh thinh

 

đi lănh thùng báo tặng

vợ đánh rớt năm trăm

tiền đi thay họa đến ?

em nghe ḷng mắc dằm !

 

thay v́ lên giường ngủ

thương con cháu lại đi

lui xe, đêm sơ ư

góc đít xe bị t́

 

một ngày hai chuyện rủi

hết bà tiếp đến ông

thật vừa đôi xứng cặp

chuyện chi cũng đồng ḷng

 

glaucome cùng lúc

khó thở cùng một lần

mai mốt về âm phủ

mong được cùng bước chân

 

chỉ cầu mong được vậy

rủi may họa phúc ǵ

nh́n nhau lâu một chặp

cũng nghe ḷng nhẹ đi

(Montréal, 07 giờ 15, thứ bảy, 09-7-2011, đêm qua mưa, nắng +26C)

 

Chuyn Hôm Qua

 

hôm qua sinh nhật cậu trai út

vợ lười biếng nấu rủ ăn chay

(ăn chay có nghĩa không vô bếp

đồ mặn nhưng mà không đụng tay)

 

 

 

 

quán ăn này đây mươi năm trước

tôi suưt trở thành một cổ đông

cái thời xa ấy tôi thân thiết

với nhiều người Tàu ở bên hông...

 

bạn Tàu của tôi hiền ghê lắm

ăn, ngủ, ấy và bươi chải thôi

chính trị văn chương không màng tới

nghêu, ṣ, ốc, hến, tôm... đủ rồi

 

tôi cũng xêm xêm như Các-Chú

nghề kế toán rất chính qui

được tín nhiệm vào làm sổ sách

tiền th́ chỉ góp một tí ti

 

chỉ tiếc tí ti cũng trớt quớt

nên đành từ chối cho yên tâm

lâu lâu làm khách xem ra thú

thỉnh thoảng được trừ mấy phần trăm

 

quán trước nằm trong khu phố Tàu

bây giờ đă dời tuốt đi xa

cổ đông cũng đổi thay nhiều lắm

ông Hào, ông Lay như đă ra

 

đến ăn sinh nhật anh con út

quán đông không gặp lại bạn già

vui buồn khẻ gắp nhai và nuốt

rượu chẳng thơm môi cũng cứ khà

 

hôm nay ghi lại chuyện hôm qua

ngượng tay dù đă cố ba hoa

ḷng nghe chán ngấy, vô duyên thật

đinh đóng ngày treo kỷ niệm nḥa

 

 

Luân Hoán

(Montréal, 12 giờ 52, thứ sáu, 08-7-2011, nắng có mây, +25C)