Tắm Gián Tiếp Tại Hồ Cộng Cộng
cái hồ tắm công cộng
của ville dành cho dân
tuy không quá “hoành tráng”
cũng thừa đủ giăn gân
người lớn và con nít
tùy khu vực vẫy vùng
bắt buộc chơi đồ
tắm
nếu không ra khỏi sân
ta đương nhiên lững thững
đứng ngoài ṿng rào thưa
nh́n con cháu hí hửng
nh́n luôn da thịt thừa
Lyna, Will bơi giỏi
Vincent cũng ngon lành
c̣n ba nụ hoa nhỏ
phải bồng nhúng nước xanh
tháng bảy qua quá nửa
nắng nóng hè bắt đầu
ở mức ba hai độ
có gió, chẳng sao đâu
ta cũng thèm tắm lắm
nhưng chẳng lẽ phơi chân
cái chân của chiến cuộc
của một đời phong trần
thôi th́ ngồi hóng mát
hưởng hơi nước bay bay
chẳng cần làm thơ thẩn
đời vẫn đẹp phây phây
mùa hè mùa của lá
mùa hè mùa của cây
mùa hè mùa của nhớ
thời gian đẹp trong đời
tôi yêu hoa cỏ dại
tôi mến mây trên trời
tôi mê người qua lại
nên yêu người yêu đời
tôi tắm, tôi đang tắm
dù không cỡi áo quần
tôi bơi và tôi lặn
dù nước không ướt chân
gián tiếp hay trực tiếp
cũng mát mẻ thảnh thơi
cảm ơn mùa hè đẹp
tôi trẻ lại vài mươi
(Montréal, 11 giờ 09, thứ năm, 21-7-2011,
nắng có mây +32C)
Trúng Số
nhà có thờ Thổ Địa
cùng Thần Tài ngồi chung
vị trí sát mặt đất
chắc đúng cách vô cùng
cũng có thờ Bố Đại
(ông Phật mập phát tiền
bụng tṛn treo bầu rượu
cười tươi thật có duyên)
thờ thêm vài vị nữa
chủ yếu để chưng bày
ngoài một chút nghệ thuật
thêm thánh thần càng hay
Thần Tài đến gơ cửa
trúng (2+) hai cộng = năm đồng
loại Québec 49
một năm thăm vài lần
số “cầm của không
đậu”
của, ǵ chỉ một đồng
cẩn thận nhét vào túi
đổi vé mới là xong
đâu ngờ khi đến dịp
vé trúng lạc mất tăm
bỏ mất cái vốn lớn
gặp hên đến triệu
đồng
số ta nghèo mạt rệp
được cái rất thong dong
số vợ cũng lết bết
được cái rất bềnh bồng
cả hai số gộp lại
luôn luôn là số không
nhưng vốn gịng sang cả
nên thường thường chơi ngông
cảm ơn ông Thổ Địa
cảm tạ bác Thần Tài
hoan hô anh Bố Đại
cùng chúng tôi lai rai
(Montréal, 06 giờ 59, thứ tư 20-7-2-11,
nắng, +32C)
hôm nay không biết làm ǵ
nh́n trời ngó đất chai ĺ mặt hoa
có vào sớm muộn phải ra
đă lên phải xuống vốn là
tự nhiên
ngồi không chán ngán vô duyên
ngắm mỹ nhân măi khó yên trong ḷng
đọc tin thời sự ṿng ṿng
thơ văn măi cũng bềnh
bồng viễn mơ
xem h́nh ảnh chụp vu vơ
từ trong cuộc sống bất
ngờ tươi vui
nụ cười phảng phất
ngậm ngùi
nỗi đau thắp sáng phận
người, bâng khuâng:
chẳng biết đường xa hay
gần
chậm mau xe cũng hơn chân khá
nhiều
một sáng kiến thuộc loai siêu
đẩy con, đưa cháu phẳng phiu
đường dài
sát lưng thỉnh thoảng cụng vai
sáu bánh lớn nhỏ lai rai qua đường
trông ngộ nghĩnh thật dễ thương
cười ư ? đâu
có chi buồn cười đâu
người nh́n trước kẻ ngó sau
tùy nghi hoàn cảnh đưa nhau đè huề
và em bé hẳn chỉnh tề
say trong giấc ngủ gió kề hai bên
đường trưa đứng bóng lênh
đênh
thong dong một cặp trôi bên luống
đời
chiếc xe chỉ hai chỗ ngồi
em và hàng hóa khó rời được nhau
cồng kềnh an vị phía sau
c̣n em mềm mại đặt đâu cũng
t́nh
hai cánh chân xinh thật xinh
dáng thanh cảnh giống minh tinh mượt mà
lưng thẳng và cổ tháp ngà
lim dim mắt ngủ hay là suy tư
mộng gần như thật h́nh
như
yêu thương cuộc sống khởi từ
yêu nhau
tay ga lúc chậm lúc mau
trái tim đồng nhịp về đâu cũng
về
ước ǵ tôi cũng có xe
chở t́nh như bạn lè phè lỏng
ga
hai trăm thước có bao xa
trúng gió hay xỉn mà ra nỗi này
thưa không, bạn là một tay
màn trời chiếu đất lâu nay đây mà
lề đường nắng
trải chan ḥa
tội ǵ không ngă ḿnh ra để
nằm
ngủ một giấc dưới
trời trong
bao nhiêu buồn chán trong ḷng gió bay
nằm co ở khúc khẹo này
cũng là một cách tỏ bày niềm
riêng
không phải khùng chẳng phải điên
chỉ hơi có chút vô duyên với
đời
chẳng phải cố t́nh diễu
chơi
cái nghề chuyên chở gặp thời thế
nên
cái h́nh nộm chẳng phải em
nếu em dễ vậy thành tiên
mất rồi
cái tâm thánh thiện tùy người
nghĩ suy thanh tục buồn
cười tùy nghi
tôi th́ chẳng thấy lạ chi
chỉ sợ anh lái khó đi
đường dài
chắc anh sẽ vác lên vai
thăng bằng trọng lượng
lai rai lên đường
từ h́nh mời cảm ra
hương
để cho đời đẹp khác
thường hơn ra
c̣n nhiều h́nh thật đậm đà
nhưng xin tạm dứt ba hoa dông dài
không dám hẹn tiếp ngày mai
nhưng hứa có dịp lai rai sau này
(Montréal, 12 giờ 47, thứ ba, 19-7-2011, nắng
+28C)
h́nh ảnh trận chung kết
bóng tṛn nữ chiều qua
lâng lâng chừng chưa hết
chấn động trong ḷng ta
hồi hộp nối hồi hộp
nhiều lần thật thót tim
sắc nhan chạm nhan sắc
lo vơ vẩn hơn xem
định gọi bạn đá miệng
chần chờ theo chân hoa
Rapinoe chơi bóng
như trải lụa mượt mà
em Morgan thật tội
Wambach hẳn rất buồn
và cả dàn kiều nữ
chợt bất ngờ thọ
thương
người đẹp Nhật xứng
đáng
hạ ba “thế lực to”
không cần phải vay sức
dâng trả đảo biển cho
nếu ta chơi cá độ
đương nhiên đă thắng rồi
nhưng ngẫm ra thật ngộ
Mỹ thua ḷng bồi hồi
hôm nay định xem lại
ḷng c̣n buồn nên thôi
nghề lái chưa đáo hạn
vùn vụt theo mây trời
Solo vẫn c̣n chỗ
trong ḷng ta một hồi
vàng óng hương mỹ nữ
hẳn nuối tiếc suốt
đời
ta người dưng khán giả
cũng ấm ức lạ kỳ
hên xui vốn có thật
vớ vẩn nghĩ làm chi
chạng vạng qua mưa lớn
hôm nay nằng đầy trời
rủ vợ làm phụ lái
đi làm như đi chơi
hôm nay có hơi mệt
đi về định nằm thôi
khi lưng chạm đến nệm
thốt nhiên lại muốn ngồi
(Montréal, 12 giờ 43, thứ hai, 18-7-2011, nắng
+27C)
Du Lịch Tại Gia
năm ngoái đă quyết định
đi
năm nay dứt khoát phải đi...
buồn
cười
đến giờ lấy vé, lại
hồi
lư do:
hà
tiện và hơi lười lười
đi đâu cũng gặp
đất trời
ở nhà cũng vẫn đất
trời gặp luôn
không cần ra khỏi cửa buồng
vẫn cứ hạnh ngộ suối
nguồn thiên nhiên
chỉ cần nằm yên tâm thiền
thả hồn nhẹ nhơm trăm
miền lướt qua
thấy đang lên ngọn Bà Nà
thấy trôi quanh đảo Tháp Bà Nha
Trang
thấy chân bước động
nắng vàng
trong sân đại nội hành lang cung đ́nh
thấy cầm cục than Quảng Ninh
viết lên tường gạch nụ
t́nh thiên thu
thấy sông Sein chảy lừ đù
thấy thành
thấy từng gốc rễ cội
nguồn
Tàu, Nga, Đức, Áo... thiên đường
chỉ cần đi quanh trong nhà
có thể gặp hết tinh hoa trong
đời
qua chậu lan-đất thấy trời
qua những con cá nhẩn nha
thấy
và qua cái ghế dựa lưng
thấy
xin đừng ngờ tôi dở hơi
đến đâu cũng vẫn
đất trời vậy thôi
bầu trời ở xứ sở
người
có ǵ khác lạ nơi tôi, mùa hè ?
nắng vàng, mây trắng so le
lúc co lúc duỗi lúc khoe dáng nằm
trong mây có triệu thanh âm
vốn là những tiếng nói thầm
yêu thương
đi chơi thường tội cái
giường
vắng hơi ḿnh chắc chắn
buồn rũ ra
c̣n tôi mỗi lúc xa nhà
chưa đi đă nhớ như là
t́nh nhân
từ ngày rụng mất bàn chân
chuyện giang hồ vặt dần
dần thành... xưa
mới vừa rạng sáng đă
trưa
đời c̣n mấy bữa, chỗ
chưa biết nhiều
thôi xin hẹn (sáng hay chiều ?)
đi luôn tàu suốt phiêu diêu mọi
miền
bấy giờ ta đă thành tiên
đi đâu cũng được
b́nh yên trong ḷng
(Montréal, 11 giờ 25, chủ nhật, 17-7-2011,
nắng +24C đến +31C)
Đưa Chân Con Cháu
định qua thăm xứ cờ hoa
nghĩ lui nghĩ tới chẳng qua
làm ǵ
ít nhiều ǵ cũng đă đi
những nơi nổi nhất Hoa
Kỳ, nên thôi
cơi đất Đinh Cường lót trăng
(1)
xuống chân giá vẽ đă mon men vào
cùng chàng Vĩnh Điện dạo hồ xem hoa
đất này trổ những t́nh ca
của ông gốc rễ gần xa cung
đ́nh
nhiều lần ông bạn thân t́nh
đón về Thư Quán nằm ŕnh
trăng chơi (2)
thấy ra sông núi cả thời hành quân
dễ chi sống tận đi cùng
tới đâu mừng đó lừng
khừng đủ vui
kỳ rớt xuống biển đă
xuôi hướng nào
đă từng kéo máy ào ào
Atlantic lộc không vào mà ra
thiếu mê cờ bạc cửa nhà nghèo
khô
nhiều lần chẳng biết đi
mô
qua
mà thơm hương rượu đất
trời Lâm Chương
cái thời bằng lái đường
đường vượt biên
sáng đi chiều đáo về liền
đi để giải bớt cái
ghiền lăng du
kể ra c̣n lắm chỗ ngồi
cà phê cà pháo chuyện đời lai rai
Los của ông Hạp hoạnh tài (3)
chở tôi qua những đêm dài
Hội An
Thành Tôn và đám bạn vàng
tiếng cười c̣n ấm quận
đi đâu cũng giắt bên hông
nụ ca dao chẳng ở không bao
giờ
hôm nay đi, biết đi mô
đưa cháu ra bến xe chào vẩn
vơ
cháu con đi cùng với thơ
khác ǵ ta cũng giang hồ đấy thôi
thật t́nh cũng rất bồi
hồi
buồn đứng đạp
đất đội trời ngó quanh
(Montréal, 05 giờ 19, thứ bảy, 16-7- 2011,
nắng +29C)
1.
Làm Mưa
trời nắng đổ lửa
giữa trưa
cỏ hoa thiêm thiếp chờ mưa
thở dài
hơi buồn thoang thoảng bên tai
đang thiu thiu ngủ vươn vai
trở ḿnh
quơ tay giường nệm
rộng rinh
nụ hương quen thuộc nụ
t́nh đong đưa
bỗng nhiên thèm một trận mưa
thèm gáo nước giếng ngày xưa quê nhà
lật đật ngồi dậy
đi ra
mang giày đội mủ tà tà tưới cây
hướng ṿi sen vói chân mây
cho ngàn giọt nước bay bay từng ḍng
vốn mang bổn mạng con rồng
làm mưa là chuyện thuộc ḷng từ xưa
Đông Hải Long Vương c̣n thua
ngón nghể nghịch nước, quả
thừa nội công
đường thẳng đứng,
đường cầu vồng
nh́n theo gặp Tôn Ngộ Không trên đầu
đàn-tràng ai lập nơi đâu
sơn môn yết bảng nguyện
cầu mưa rơi ?
mưa trời chẳng khác mưa tôi
em nào muốn tắm xin mời tự nhiên
khỏa thân đứng giữa lộ
thiên
cho gần trời đất thánh hiền xa
xưa
nước mưa tôi ngọt nước
dừa
sữa tươi ḥa lẫn
thượng thừa tinh khôi
tuy chưa chịu làm ông trời
ít ra cũng đă giúp đời chút chi
tôi cùng giọt nước vân vi
giọt vào bẹ lá giọt đi thành
ḍng
mùi hơi đất bay nồng nồng
không gian một nhúm treo lồng đèn thơ
lạ kỳ không có hẹn giờ
lúc nào em cũng lượn lờ ngang qua
đúng khi tôi văi mưa sa
ḷng đâm ra nhớ bao la đất trời
Luân Hoán
(Montréal, 11 giờ 32, thứ sáu, 15-7-2011, nắng,
+28C)