Quốc Kỳ
tan hàng không cố gắng
đă ba mươi sáu năm
giai đoạn đầu cay đắng
kéo theo đời thăng trầm
bây giờ tuy chưa bảnh
nhưng kể cũng khá ngon
ngon không từ cơm bánh
ngon vẫn giữ Tiên Rồng
từ tấm ḷng tha thiết
của tất cả cộng
đồng
lưu lạc khắp bốn biển
trong ḷng xanh núi sông
mỗi ngày một lớn mạnh
mỗi năm thêm vững vàng
chắc chắn không lâu nữa
lịch sử lại sang trang
trước mắt thật sung
sướng
nh́n ngọn quốc kỳ vàng
tung bay khắp thế giới
và trong ḷng Việt
với ba ḍng máu đỏ
thắm thiết t́nh ba miền
mọi tầng lớp gắn bó
giữ ǵn đất tổ tiên
với nền vàng cao cả
tượng trưng cho thịt da
sáng chói màu nắng ấm
rực rỡ tỏa chan ḥa
tưởng chẳng cần giải thích
ư nghĩa thật rơ ràng
quốc kỳ luôn cao quư
dù đang gặp gian nan
tôi từng qú tuyên thệ
hy sinh dưới cờ vàng
máu đă ḥa nước mắt
không bao giờ đầu hàng
một mai tôi nhắm mắt
không mong được phủ cờ
một công dân hạng bét
lưu lạc, đâu dám mơ
nhưng măi măi vọng tưởng
thấy cờ bay trên cao
bay trong t́nh kính quí
của tất cả đồng bào
(Montréal, 09 giờ 37, chủ nhật, 14-8-2011, mây
mù, mưa +24C)
Hài Ḥa
cảnh chiếu chăn thường
nhật
nhu cầu của con người
nghệ thuật hay thô tục
tùy nhận định mỗi người
bố cục thật độc
đáo
họa, ảnh rất nhịp nhàng
nếu như thấy bức xúc
cần đến thăm thầy lang
tâm trí chợt căng thẳng
phán đạo đức suy đồi
nên soi gương ḍm lại
vấn đề nằm ở đâu
tôi ghi nhận: lột tả
thật độc đáo, nhẹ nhàng
sau giây phút vội vă
chợt thảm bại đầu hàng
dư âm từ dư vị
hạnh phúc ở tuyệt vời
tất cả v́ thiên chức
nào phải là tṛ chơi
thanh tục không tùy mắt
tùy con ngươi trong ḷng
“nghệ thuật vị
nghệ thuật”
nhân cách, ừ, như bông
(Montréal, thứ bảy, 13-8-2011, nắng,
chiều mưa nhẹ +26C)
Hôn
trưng bày vài h́nh ảnh
làm ví dụ điển h́nh
không dựa vào chi tiết
để tán hoảng linh tinh
ta đă gần xuống lỗ
vẫn chưa hề biết hôn
em nào giàu nhân đạo
ghé dạy ta được hông ?
thơ thẩn thật nham nhở
nhưng tâm sự thật ḷng
bởi chẳng lẽ ai cũng
biết hôn thật ra hồn ?
hôn là một động tác
cần phải nhúc nhích luôn ?
giống tiết tấu âm nhạc
nhanh chậm trầm bổng vươn
hôn : trừ bị
cánh lưỡi
chủ lực quân : cặp môi
c̣n những chi tăng viện
hổn hợp cho thơm đời ?
thật t́nh ta chưa biết
đúng hơn chưa mấy rành
điều khiển môi miệng
lưỡi
cho đúng một tay sành
buổi sáng chờ em lại
buổi chiều đợi em qua
cặp môi vẫn thất nghiệp
đành hít vào thở ra
ngậm bậy một viên kẹo
nghe chất ngọt lan dần
ngấm sâu quá cuống cổ
ḷng không ngớt bâng khuâng
em thục nữ miệng lưỡi
ba hoa măi, phí đi
nhín cười nói một chút
dạy ta đâu hại ǵ
người biết hôn sành sơi
sẽ yêu đời hẳn ra
người yêu đời chắc chắn
sẽ sống v́ người ta
lư luận ta như vậy
có chặc chẽ hay không
ta xin tŕnh luận án
lên quí vị má hồng
(Montréal, 07 giờ 09, thứ sáu, 12-8-2011, nắng
có nmay, cao nhất +25C)
Ảnh
hoạt cảnh bị bắt nhốt
dậm chân tại chỗ chơi
cảnh chết cho ảnh sống
sinh tử sẽ tùy người
mỗi ảnh một tác phẩm
chí t́nh hoặc khơi khơi
nghệ thuật lẫn tài liệu
tùy quan niệm, sống đời
tất cả tạo kỷ niệm
sinh động từ không gian
trung thực với thời khắc
bấm máy thật nhẹ nhàng
tôi đương nhiên trân quí
loại gói ghém chân t́nh
ấm áp những kỷ niệm
có hơi hám của ḿnh
dĩ nhiên cũng thích thú
loại nghệ thuật tuyệt
vời
từ trái tim đôi mắt
nắm bắt một giây đời
và thật t́nh rất ngộ
khoái luôn loại sần sùi
nôm na là dung tục
không phản cảm với tôi
hàng ngày tôi xem ảnh
đă thành h́nh hoặc chưa
mỗi ngày ngộ nhiều cảnh
nhưng chẳng hề dư thừa
ngồi buồn xin mượn
đỡ
ảnh chụp của nhiều
người
thưởng thức nếu gặp hứng
phụ đề mươi câu
chơi
ảnh nghệ thuật dễ nói
ảnh trần trụi khó khoe
ảnh riêng giàu kỷ niệm
có hát không ai nghe
mấy ngày qua đă dựa
vào đôi ba tấm h́nh
viết chơi nhưng tỏ thật
cảm nhận của riêng ḿnh
không hẳn chỉ nghệ thuật
mới trồng ké ḍng thơ
có nét vui, vẻ lạ
thả thơ mọc tha hồ
tôi c̣n lăng nhăng tiếp
với ảnh chụp cuộc
đời
đang lưỡng lự suy tính
nên đụng cái em phơi ?
mong có được góp ư
của bạn bè khắp nơi
cũng là một h́nh thức
mời bạn vào cuộc chơi
(Montréal, 09 giơ 00, thứ năm 11-8-2011,
nhiều mây có nắng, nóng nhất +21C)
Vách
Đất Con Mèo Chiếc Ghế Và Em
nắng ghé thăm t́nh cờ
làm phai nét ngây thơ
em nghiêng vai níu giữ
khép nép chừng hững hờ
cánh vơng, dăi khăn lưới
đựng, che khối sáp nồng
tay khép cùng tay gối
ngập ngừng đóng càn khôn
cánh chân co thanh thản
đầu gối thơm dấu qú
đong đưa nhịp vơng
động
giữa cơi đời từ bi
em là trung tâm điểm
dù ngự góc nhỏ nhoi
trong không gian huyền nhiệm
tĩnh, động vật săm soi
làm sao có thể ngủ
dù mi khép dịu dàng
hơi thở đang lan tỏa
giấc mộng đầy không gian
ḷng em đang thức nhớ
tiếng tim đập mơ hồ
tưởng chừng như tiếp máu
vào cơ thể hư vô
vách đất nứt ngàn mắt
nẹp tre ửng gân rơm
dấu chân năm tháng đọng
đang cùng em lặng nằm
linh miêu cúi đầu ngắm
suy tính ǵ trong tâm ?
dáng thành kính thưởng ngoạn
bước nhảy sẽ có không ?
mặt ghế buồn nám bụi
đang chờ đợi ai về
ḷng tôi vừa lướt tới
thay em vào cơn mê
tuyệt vời thay ánh sáng
đen trắng hai màu đời
thể hiện thật trung trực
giấc mơ sâu trong người
tiếng thở con mèo nhỏ
ch́m vào nhịp tim em
và hồn tôi trên ghế
thoảng nhẹ nhành lênh đênh
(Montréal, 10 giờ 39, thứ tư, 10-8-2011,
mưa, +23C)
Tắm Ánh Sáng
ngờ ngợ như ḍng thác
chảy ra từ tấm ḷng
hiện hữu dải lụa trắng
chao nghiêng mặt hồ trong
ḍng lụa buông vô giác
lây hương người, có hồn
nắng chiều hay ánh nguyệt ?
vuốt ve ngọc thể nằm
đất trời chừng thu hẹp
một góc đầy bâng khuâng
tĩnh, động cùng một lúc
cây đá thở đồng tâm
hồn lọc thơm ánh sáng
t́nh ngát hương nhiệm mầu
người cảnh hợp nhất thể
tồn tại ngh́n năm sau
thịt da rời thế tục
thanh thoát cảnh giới tiên
trái tim vừa đắc đạo
xa gần cùng vô biên
động vật lẫn thảo mộc
không gian cùng thời gian
níu nhau ngưng sinh diệt
hấp thụ tinh khiết nàng
và ta chợt hiện diện
muộn màng lăng du qua
nụ t́nh không dám đậu
trân trọng bay lân la
em nằm thiêm thiếp tắm
ánh sáng tỏa chan ḥa
dù trăng hay là nắng
cũng một cơi ta bà
(Montréal, 09 giờ 08, thứ ba, 09-8-2011, nắng
+27C
tác
phẩm Rừng Mơ của nhiếp ảnh gia Thái Phiên)
Nhánh
T́nh Trôi Sông
chiếc lá của cụ Tản Đà
từ thu năm ấy bay qua năm
này
gió đuối hơi, hụt đường
bay
thả rơi lá xuống ḍng
đầy nước trong
ḍng sông mở rộng cơi ḷng
cưu mang một kiếp tang bồng
nổi trôi
mặt trời treo ngọn
đỉnh trời
giúp thân xác lá soi chơi bóng ḿnh
ơ con chuồn chuồn thất
t́nh
lang thang ai khiến th́nh ĺnh bỏ neo ?
hẳn thương phận lá rong bèo
muốn cùng phiêu lăng xuôi theo gió đùa ?
đời mênh mông ngă vào trưa
hồn thinh không phủ hương
xưa ngập ngừng:
“chuồn
chuồn đậu ngọn miá mưng
em
đà có chốn, anh đừng vảng lai”(ca dao)
lá buồn lững thững sông dài
đưa t́nh đồng điệu sát
vai chung ḷng
ơi em dù đă có chồng
ngày thương đêm nhớ long đong
ngọn t́nh
mông mênh buồn gối lênh đênh
đời mong manh đậu chênh vênh bên
trời
h́nh như tôi cũng đang trôi
trong ḍng thương nhớ khơi khơi
bất ngờ
Luân Hoán
(Montréal, 07 giờ 00, thứ
hai, 08-8-2011, nhiều mây, +26C)