THÁNG 8 NĂM 2011

 

 

 

 

“Chiu Mt Ḿnh Qua Ph

 

chiều một ḿnh qua phố”

nhớ nhạc Trịnh Công Sơn ?

định nghêu ngao vài đoạn ?

sợ phạm thượng, ngậm câm !

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

phố ông Sơn phố Việt

thuộc xứ Huế chắc buồn

nhạc sĩ chắc đang khổ

mạn t́nh vấn vương ?

 

ông níu những đám bụi

những sợi mây vô thường

ḷng ông thật bát ngát

thả triệu ḍng nhớ thương

 

phố tôi qua, phố Pháp

chính hiệu cơi Paris

trời lạnh trong ánh nắng

phố như bài thánh thi

 

tôi không hề chơi trội

giữ đúng tự nhiên thôi

hiện thực trong thánh thiện

như lúc bước vào đời

 

tôi dạo chơi giữa phố

tươi vui trước mọi người

đâu có ǵ quá lố

chẳng có chi đáng cười

 

tôi là tấm gương sáng

cho đồng giới cùng soi

thể nào ám tối

khi khác phái săm soi

 

tôi biết ai cũng ngó

một thoáng qua rồi thôi

ai cũng đă học hiểu

thể học cả rồi

 

tôi không gởi thông điệp

chuyên chở một điều ǵ

không biểu t́nh phản đối

bất cứ ai, điều chi

 

phạm thuần phong mỹ tục ?

làm đạo đức suy đồi ?

cả trăm câu buội tội

đúng hay không tùy người

 

riêng tôi rất thoải mái

không thấy chi tàm xàm

khi vui vẻ sống lại

thời Eve Adam

 

chiều một ḿnh qua phố”

đời đẹp lên vô cùng

tuy không là nhạc sĩ

tôi và nhạc sống chung

(Montréal, thứ tư, 31-8-2011, nắng +23C)

 

 

Thin Đêm

 

hắt hơi mười mấy bận

mỗi bận liền mươi hơi

xưa: bảo có ai rủa

chừ: cúm sắp đến rồi !

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

rhinaris mấy phát

allergy nguyên viên

không muốn ta nằm ngửa

sợ ǵ không nằm nghiêng

 

em nằm bên ái ngại

xin lỗi đă làm phiền

thôi, ta đi xuống dưới

gắng giả bộ tọa thiền

 

ngồi yên được một phút

nghe trong bụng kiến ḅ

ăn tạm một trái mận

tiếp tục ngồi lơ mơ

 

chợt nghe bàn tay ngứa

lấy giấy bút làm thơ

thơ chính hiệu đồ dơm

nhưng vơi nhiều vẩn vơ

(Montréal, 03 giờ 29, thứ ba. 30-8-2011, sáng nắng, chiều mưa +23C )

 

 

Ngày Khai Trường 2011

 

không có giọt sương thu

chỉ hơi gió lành lạnh

chở cháu chạy từ từ

đến một ngôi trường lạ

 

 

 

 

à la materrelle

Saint-Noel-Chabanel

đường hâm-bốn thanh vắng

cháu sẽ dễ ǵ quên

 

hôm nay ngày khai giảng

năm học mới bắt đầu

cháu bước vào mẫu giáo

ông ḍm chừng phía sau

 

tuần trước mua sách bút

hôm kia sắm áo quần

ghé từ giă nhà trẻ

h́nh như cháu buồn buồn

 

hôm nay thật hớn hở

nói hoài... à l’école

đôi mắt thật óng ánh

ông xoa đầu thay hôn

 

bước đầu cháu đang bước

cố gắng giữa vững chân

cứ nh́n thẳng phía trước

cho dù hơi bềnh bồng

 

cháu đứng trong hàng thẳng

với áo trắng quần xanh

sao giống ông ngày trước

cũng ngượng ngập, hiền lành

 

chiếc cặp trên lưng cháu

vẻ hơi khá to

mắt ngơ ngơ nh́n ngó

h́nh như có vẻ lo

 

ông không theo cháu được

vào đến tận lớp đâu

đầu tóc ông đă bạc

dưới cằm lại có râu

 

thôi hăy theo chúng bạn

quay lại nh́n làm ǵ

nhiên ông đón đến

cháu về như mọi khi

 

cháu vào ông đứng ngó

sân trường chợt lạnh tanh

chợt thấy cả thời nhỏ

chập chờn hiện chung quanh

 

hết rồi, hết thật sự

tuổi thơ ơi tuổi thơ

dẫu thèm theo Thanh Tịnh

biết t́m đâu bây giờ ?

(Montréal, 09 giờ 52, thứ hai, 29-8-2011, nắng , +17C)

 

 

Hơi Hám Băo Đi Dương

 

 

mùa băo Đại Tây Dương

vừa bắt đầu trở lại

cách đây nhiều dặm đường

gió vẫn thừa, giật măi

 

 

 

 

 

hàng hoa vẫn đầy bông

mây đen kèm chân nắng

cần mẫn vài con ong

tuyệt nhiên không thấy bướm

 

mặc đôc chiếc chemise

nhiều người lên áo khoác

chẳng phải ta mạnh chi

thịt da chịu man mát

 

một điều lạ vô cùng

ta mê hương gió lắm

nhưng h́nh như kỵ nhau

chạm mặt là ta khổ

 

năm nay xem ra chừng

thời tiết không mấy tốt

biết có qua nổi không

nếu đi mong thật ngọt

(Montréal, 06 giờ 02, chủ nhật, 28-8-2011)

 

 

mười mấy ngày vớ vẩn

xem tranh ảnh đề thơ

đêm qua nằm mộng thấy

người mắng hồ đồ

 

 

 

kẻ lạ c̣n hăm dọa

nếu không chừa phơ ngay

đêm tối không nhận rơ

ai khủng bố ḿnh đây ?

 

chắc mấy ngài họa sĩ

hoặc là nhiếp ảnh gia

những ông bà tác giả

bị ḿnh dựa hơi mà

 

thật giả cũng thấy sợ

nể mặt xin lỗi thôi

tạm thời sẽ thỉnh thoảng

đề tài dựa hơi

 

hôm nay đành trở lại

chuyện thường nhật riêng tư

khổ thay không ǵ nói

thôi hôm nay xin xù

 

lại chưng tấm ảnh

tự bấm máy, tức th́

buồn quá ngồi trước cửa

vác mặt nh́n đường đi

(Montréal, 08 giờ 00 thứ bảy, 27-8-2011, nắng, có mây +26C)

 

 

Cú Đp

 

dân Việt Nam mỗi người là thi sĩ

từ lâu rồi, điều đó dễ tin

chừ có thêm một h́nh ảnh quí

số lượng nhà thơ bỗng được nhân lên

 

 

 

tôi săm soi tấm h́nh bất tử

người đánh người chuyện đă hơi xưa

sự khác lạ khởi đi từ trọng điểm

đối tượng, nguyên nhân, mục đích, thắng thua

 

tôi đă đọc thơ Trần Mạnh Hảo

thơ Đỗ Trung Quân, thơ của nhiều người

uất nghẹn, có mỉa mai, miệt thị

phẩm b́nh, lên án, ngậm ngùi

 

đạp được đặt nhiều tên gọi

thật thâm trầm, tế nhị, chính danh

tôi nghe rơ triệu ḍng xúc cảm

từ đồng bào bày tỏ chân thành

 

viết ǵ nữa ? mặt người, mặt lịch sử|”

tim nhân dân yêu nước”, “chống ngoại xâm”

mỗi cú đạp là một ḍng thông điệp”

như Phương Anh nhận dạng, tỏ ḷng

 

tôi chợt thấy thương anh chàng đại úy

mang tên Minh đâu dễ vô minh

nhưng đinh ốc làm ǵ khi máy chạy ?

một chút lợi danh đă đủ bán ḿnh

 

sự bi thảm ở anh từ nhận thức

nhân cách làm người, có thể nh́n chung

mắt chưa mù nhưng trí tâm đă chột

anh hiện thân từ chế độ anh hùng

 

dám quả quyết và cố t́nh chà đạp

lên quê hương dân tộc để cầu vinh

anh tưởng thắng khi vung ra cú đạp

hóa ra thua, cả chế độ chông chênh

 

chẳng trách nhiều anh, bởi bàn chân anh rất đẹp

đẹp như bàn tay ngài Phạm Văn Đồng

một cái kư, một cái lạnh lùng đạp

cái loại nào làm rúng động núi sông ?

 

xem ảnh nhiều lần, không định làm thơ con cóc

nhưng lạ kỳ, ngứa ngáy lỡ buồn tay

phải thú thật, tôi đang mừng ghê lắm

xin cảm ơn những đế những gót giày

 

lẽ giản đơn cần chi giải thích

đám cháy nào không từ khói nhóm bay

(Montréal, 07 giờ 16, thứ sáu, 26-8-2011, nắng +27C)

 

 

Con Cà Cung

 

1.

người bạn thơ Thiếu Khanh

hôm qua gởi bè bạn

loại cà cuống lừng danh

tôi xem chưa măn nhăn

 

 

 

 

chắc nhà thơ đang vui

chuyện nước nhà hơi sáng

nhờ những cái dùi cui

khơi tinh thần cách mạng

 

nên ông tḥng thêm câu

cái phần cay cà cuống

(loại ông gởi) nằm đâu ?”

đố hay muốn hướng dẫn ?

 

tôi ngẫm nghĩ xem h́nh

thử có chi khác lạ

ngoài cô gái xinh xinh

nắng, gai tre, bụi, lá...

 

một cánh vơng thân quen

thứ tôi ghiền nằm lắm

tiếng gió trưa mon men

qua cành tre rờ rẫm

 

tôi theo gió vu vơ

ḷn qua từng sợi tóc

không t́m cũng ra thơ

đầy những vùng nắng lọc

 

con cà cuống này đây

bộ cánh có phần giống

nâu, đen, thon và đầy

mặt mũi khá bợm trợn

 

nhưng tính nết chắc không

hung tợn như thứ thiệt

nhất là lúc lên đồng

thú ăn điên tiết

 

2.

để bạn hiểu rơ hơn

xin “cà kê dê ngỗng”

mượn thiên hạ mấy ḍng

tả sơ về cà cuống

 

chúng là loại côn trùng

thủy sinh rất quí hiếm

tên trong sổ vàng

sách đỏ cũng hiện diện

 

thân dài bảy, tám phân

màu nâu đen xám

đầu nhỏ mắt to tṛn

miệng là ṿi chờ hút

 

trứng, thịt con cái ngon

thuộc cao lương mỹ vị

bọc tinh dầu ngát hương

của con đực hết ư

gây hưng phấn cường dưong

tăng khả năng yêu dấu

 

3.

cuống của Thiếu Khanh

sưu tầm và chuyển gởi

nh́n chung giống bức tranh

chân quê nồng gió thổi

 

xin cảm ơn nhà thơ

giúp tôi giàu một chuyện

vớ vẩn để qua ngày

biết ḿnh c̣n hiện diện

 

về cái chuyện ngọt, cay

thật t́nh tôi trớt quớt

chỗ nào thấy cũng hay

chắc cay toàn thân đấy

(Montréal, 05 giờ 30 thứ năm, 25-5-2011, sáng âm u nắng, chiều mưa +27C)

 

 

Đ̣n Thù ?

 

ai đánh em tươm đầy máu tươi

mẹ, cha, anh, chị quá tay ư ?

h́nh như không phải người thân thiết

người đánh hóa ra không phải người !

 

 

 

người đánh, chữ người cần viết hoa !

một đời cách mạng giàu bôn ba

đẻ ra một đám vô nhân tính

h́nh vóc người mang tâm quỉ ma

 

mỗi cú xuống tay nặng mấy mươi

đường roi, đường gậy, đường dùi cui ?

thân người mắt thấy thành bao cát

thú tính tha hồ thỏa cơn vui

 

nghe nói em bầm thấu lỗ tai

nhức đầu, sốt nặng... ngứa chi ai

làm dân lớn bé chung một tội

thân phận c̣n thua cả sâu ḍi

 

lỗi tại đua đ̣i xă hội thôi

đă nghèo c̣n học thói ăn chơi

đánh chưa mất xác c̣n may lắm

đâu có oan chi để hận đời

 

chỉ tội cháu con người xuống tay

nhiễm dần thú tính mà không hay

hoặc ngây thơ nghĩ sao lại thế

vùi dập trẻ thơ đến thế này

 

đôi mắt mẹ hiền thật chứa chan

bàn tay cầm quạt thoáng hoang mang

xót đau cam phận làm chi được

khi lỡ làm dân-hèn Việt Nam

(Montréal, 07 giờ 30, thứ tư 24-8-2011, nắng +26C)

 

Nng Sm Mai

 

mở mắt ra thấy nắng

chẳng lẽ không mỉm cười

trong đầu đang nặng

những chuyện đời không vui

 

 

 

                 

                      ảnh chụp qua cửa sổ

 

 

 

nắng như đă chờ đợi

chào mừng ta lâu rồi

lặng ngắm nắng phơi phới

thả lỏng cho ḷng bơi

 

ḍng sông nắng không sóng

lan rộng khắp bầu trời

càng lúc càng bát ngát

trong êm ả thảnh thơi

 

mắt theo nắng, trầm tĩnh

tâm đi thân vẫn ngồi

trong bao la vũ trụ

đang có ta và tôi

 

cái tôi đang đứng lại ?

thật ra vẫn đổi dời

làm sao thấy từng phút

cái già đến với người ?

 

sáng nay, cảm ơn nắng

chợt cho ḷng ngậm ngùi

trước mặt ngỡ đang mất

nắng xa dần đời tôi !

(Montréal, 07 giờ 12, thứ ba, 23-8-2011, nắng +24C)

 

 

Cây Thiếu N, Naree

 

tṛ đùa photoshop ?

hay tự nhiên tượng h́nh

vạn vật thật đa dạng

thiên nhiên rơ đa t́nh

 

 

 

 

 

từ Thái Lan, Trung Cộng,

Ấn Độ đến Ba Tây

nhiều vùng đất khác

người nhập vào trái cây

 

thể là cậu bé

chắp tay như Phật ngồi

thể cô em trẻ

đu đưa cành xuân chơi

 

ngoài Lạc Tiên dung tục

(đă giới thiệu qua rồi)

hôm nay xin bày ảnh

những cô nàng ham vui

 

nh́n ngắm mọi vật thể

con người thường h́nh dung

đẩy xa sự tưởng tượng

dồn vào chân dung chung

 

tại vùng quê nước Thái

Petchaboon xa xôi

mọc loại cây khá lớn

giống cây mít cây xoài

 

dày màu xanh đậm

thân to vảy sần sùi

cành nhánh khá vững chắc

nắng đọng, gió tới lui

 

cây sinh ra loại quả

giống hệt cơ thể người

nhưng rặt mẫu thiếu nữ

đủ tay chân suối đồi

 

cả ba ṿng đều chuẩn

cở hoa hậu, hoa khôi

ít ra cũng người mẫu

những chân dài bia hơi

 

mặt mũi rất xinh xắn

tưởng chừng cụ Nguyễn Du

nhúng tay uốn nắn

thành Thúy Kiều Hoạn Thư,

 

tôi băn khoăn tự hỏi

nụ hoa như thế nào

mùi hương thơm tinh khiết

phảng phất môi, má đào ?

 

hoa nở được mấy bữa

đủ để chuyển thành h́nh

quả vượt mấy giai đoạn

như tay tạc tài t́nh

 

hoài nghi nhưng hy vọng

thượng đế thật tuyệt vời

luôn đánh trúng nhược điểm

háo sắc của con người

 

Thái Lan có cần thiết

o bế chuyện lạ đời

chuyện giải trí quá đáng

dân quên quyền làm người ?

 

đại khái như có nước

thi hoa hậu bốn mùa

tổ chức phơi người đẹp

trần truồng ngoại nhân mua

 

chuyện của cây của trái

cũng là chuyện thường ngày

tôi vớ vẩn một chút

trám đầy ngày hôm nay

 

Luân Hoán

(Montréal, 07 giờ 11, thứ hai, 22-8-2011, mưa, mây + 25C)