THÁNG 9 NĂM 2011

 

 

 

 

Gi Đu

 

mỗi ngày tắm đều đặn

khi hôm sao ngứa đầu

rận chí không hề có

nguồn gốc ngứa từ đầu ?

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

chưa lần nào nhuộm tóc

tóc trắng bạc hay sâu ?

tóc ta nhiều sợi quắn

căn nguyên ngứa đầu ?

 

hẳn nhiên là không phải

triệu chứng c̣n ẩn sâu ?

hay là thật giản dị

lo nghĩ không đâu ?

 

ai đă ngứa đầu tóc

chỉ v́ chuyện lo rầu ?

bệnh này, tôi thường trực

cũng có thể đầu cầu !

 

thôi mặc kệ nguồn gốc

sáng sớm nay gội đầu

mở cho ṿi nước chảy

nóng lạnh ḥa chung nhau

 

đứng cúi đầu đưa tóc

vào ḍng nước chảy mau

mười ngón tay cào cấu

năm phút đă quá lâu !

 

Vive Pro, Pert Plus...

đổ lên loạn xà ngầu

pḥng nước sền sệt

thơm thơm mùi chanh, dâu

 

bỗng nhiên chợt tưởng tượng

các người đẹp gội đầu

bàn tay nương mái tóc

như trải thơ từng câu

 

phái yểu điệu có khác

ta nam nhi cụ trâu

làm ǵ cũng dữ dội

thanh toán mục tiêu mau

 

gội xong thật sảng khoái

thơ không cần cưỡng cầu

vừa sấy tóc vừa viết

câu trước kéo câu sau

(Montréal, 08 giờ 00, thứ bảy 10-9-2011, nắng +24C)

 

 

Ung Sa

 

hồi chân ướt chân ráo

mới qua Canada

bạn xúm khuyến cáo:

phải uống sữa nghe cha !

 

 

 

 

uống sữa chuyện dễ quá

đâu thể làm khó ta

cả một thời từng uống

sữa dê của Chà Và

 

cùng sữa đặc Ông Thọ

dặm thêm sữa người hoa

ḷng dạ càng thêm tốt

chẳng có chi rầy rà

 

nhưng uống Lait tinh khiết

Thào Táo rượt chạy dài

đành ngưng ngang vài bữa

uống lại... ôi thiện tai !

 

Mạnh Đức (1) bận đuổi đánh

Đổng Trác cùng chư hầu

cửa khẩu cái bao tử

chỉ liên tục x́ hơi

 

trước t́nh trạng bất ổn

đành ḷng dứt sữa luôn

già yếu sợ xương rỗng

cũng lo lo buồn buồn

 

các nghiên cứu khoa học

vinh danh sữa như thần:

tránh nguy cơ đột qụy

bảo vệ tốt xương gân

 

diệt ung thư đường ruột

giảm phát triển tiểu đường

bệnh đau tim khỏi sợ

nhất là... đẹp, dễ thương

 

hôm qua thử uống lại

chỉ hơn hơn nửa ly

cả ngày ngồi chờ đợi

cái bụng phản ứng ǵ

 

buổi sáng khá b́nh thản

đến trưa hơi râm ran

cái bụng muốn làm loạn

sữa ơi, thôi đầu hàng

 

buồn buồn cầm bịch sữa

xem thành phần ḥa chung

dồi dào chất bổ dưỡng

sao cơ thể không dung

 

không có duyên với sữa

uống spring water

không cà phê trà cúc

nhưng cần phải làm thơ

 

thơ cũng nhiều hợp chất

thay sữa rất ngon lành

cái bụng không trái chứng

xương già number one !

(Montréal, 06 giờ 39, thứ sáu 09-9-2011nắng, nhiều mây +25C

Mạnh Đức tên tự của Thào Tháo)

 

Ch Ca Ta Sp Đến

 

giấc mộng mới đêm qua

chẳng có chi khác lạ

vẫn cảnh lạ người xa

đẹp và yên tĩnh quá:

 

 

 

 

vào sớm mai mùa hè

cùng vợ định tản bộ

thả bước xuống nhà xe

giật ḿnh gặp chuyện lạ

 

chiếc xe nằm b́nh an

thêm chiếc xe lạ

nước sơn trắng ố vàng

h́nh dạng hơi cổ quái

 

đứng ngẩn ngơ một hồi

nh́n sau ṿng ra trước

cả xóm c̣n im hơi

mưa đọng vài vũng nước

 

dặn vợ đứng trông chừng

rảo chân qua con gái

định hỏi biết xe ai

của bạn bè mang gởi ?

 

con gái cũng ngẩn ngơ.

xoa đầu hai cháu ngoại

nói vài câu tào lao

rồi ra về thoả mái

 

nhà ta ở nơi kia

vừa đi vừa ngó thấy

sao lạc vào cà phê

người đông. không c̣n ghế

 

lỡ vào, lên lầu cao

tầng hai rồi tầng bốn

vẫn không trống ghế nào

tây đầm im lặng ngó

 

chột dạ xuống cầu thang

mỗi bậc như quyến luyến

tay vịn cũng hỏi han

ta cười cười nửa miệng

 

chân thả bước nhẩn nha

đường chia thành lắm ngă

ngă nào cũng đầy hoa

cảnh đẹp thật khó tả

 

vẫn thấy được nhà ta

cùng vợ ngay trước mặt

sao càng bước càng xa

chợt bực ḿnh mở mắt

 

hóa ra chỉ giấc mơ

hiền ḥa y như thật

mỗi đêm h́nh như

ta một lần được gặp

 

người bảo có cơi tiên

luôn cả địa ngục

cơi vừa gặp hữu duyên

chẳng thể nào vô phúc

 

thể nào kiếp ta

ngày ngày ở dương thế

đêm đêm lên cơi tiên

(lên xuống thật là dễ)

 

hay sắp sửa chuyển nơi

ưu tiên được xem trước

cảnh sắc sẽ sống đời

ta thật là tốt phước

 

thật hay giả thôi

kiếp sau ta khá rơ

sẽ đời đời thảnh thơi

nhưng hơi buồn lắm đó

(Montréal, 08 giờ 18, thứ năm, 08-9-2011, nắng +14C đến 20C)

 

 

Tr Li Nh văn Phan Vit Thy

(giáo sư Phan Văn Giưỡng, Victoria University)

 

 

lâu nay tôi khai báo

đời tôi đều từng ngày

vạch lưng khoe cả sẹo

cưng như là mây bay

 

 

 

không cần thiết nói láo

không cần chi nói thêm

chuyện ở sau vạt áo

chuyện trong bụng lem nhem

 

xin phép không lặp lại

nếu vui anh ghé xem

chuyện vớ vẩn thành kư

đă như bụi lênh đênh

 

về các bạn anh hỏi:

thi sĩ Cao Thoại Châu

viết tới và viết khỏe

“đất riêng” rất ngầu

 

anh ấy vẫn tự tại

miền nam Việt Nam

lẽ người duy nhất

cho thơ thở sử vàng

 

ông thi sĩ cách mạng

từng cho thơ “mang gươm”

từ thời c̣n trung học

vẫn chưa bị cáp-duồn

 

nhưng “niềm đau dưới đất”

vẫn đang “diễn hành”

ông thấy đă trật lất

không đỏ mà lại xanh !

 

ông thi sĩ câu pháo

trường thiên v́ quê nhà

đổi chiến thuật táo bạo

chỉ chơi xáp lá cà

 

nhưng dao găm ông sắm

chỉ thủ một ḿnh chơi

ông lười hay ông sợ

chưa ló ra với đời

 

ông thi sĩ thuyền giấy

vẫn chôn chân cố hương

thành công nhiều thể loại

đời đang ngát mùi hương

 

ông vẫn rất thanh đạm

uống trà xanh mỗi ngày

đuổi hết cả bệnh hoạn

kể cả bệnh xách giày

 

ông nhà thơ hâm chín

tháng ba ở Đà thành

từng chống Mỹ cứu nưóc

bây giờ đă ngon lành

 

con trai nối bút

chuyện đảo đất hôi tanh

ông gạt ngoài tai hết

biết tin đảng mới lành

 

ông nhà thơ Phó sở

giờ cũng tạm yên bề

giữ chức tổng biên tập

nhà xuất bản đề huề

 

ông vốn người mạnh rượu

mạnh cả chuyện thơ t́nh

nên vẫn c̣n thỉnh thoảng

làm thơ và làm thinh

 

bạn bên nhà là vậy

chính xác được bao nhiêu

mấy ổng c̣n chưa rơ

tôi biết có phần phiêu !

 

bạn địa phương anh hỏi

vẫn chừng đó anh em

Song Thao đang vô địch

với ng̣i bút đi lên

 

ông Trang Châu bác sĩ

vẫn khám bệnh, viết văn

làm thơ và ca hát

đánh tennis khá hăng

 

vài người anh chưa biết

đúng hơn là chưa quen

bạn nào cũng đang viết

cùng làm t́nh cân bằng

 

trong số này mạnh nhất

bạn Hoàng Xuân Sơn

Hồ Đ́nh Nghiêm áp sát

tôi, đương nhiên tệ hơn

 

đại khái chuyện bè bạn

của tôi chỉ thế thôi

cảm ơn anh thăm hỏi

dịp quí tôi lắm lời

 

xin lỗi các ông bạn

nếu tôi có ba hoa

hăy đánh chữ đại xá

cho ta c̣n chúng ta

(Montréal, 08 giờ 44, thứ tư, 07-9-2011, trời âm u, gió lạnh + 14C)

 

 

Chưa Tha !

 

 

trước ngày lễ lao động

đi Walmart, Costco

trong ngày lễ lao động

không chỉ đi ra vào

 

 

 

 

đi Kei Phat, Kim Phát

đến Minh Hương, Tây Hồ

nếu trời không mưa lớn

dám lên tận Tong Por

 

(những chợ, những hàng quán

á đông ít khi nào

chịu tuân thủ hội nhập

biết nghỉ lễ bao giờ)

 

hôm qua đại khái vậy

cũng đi đông đi tây

cập kè bên bà xă

la cà suốt cả ngày

 

hôm nay, vẫm ảm đạm

mây sũng đen nước mưa

ngó trời xong ngó đất

ngó lại ta, chưa thừa !

 

không ta th́ ai biết

cái trống rỗng tuổi già

đèo theo cái chân cụt

lững thững xa quê nhà

 

không ta th́ ai nhớ

những thằng bạn gần xa

đang cật lực phóng bút

gắng chạy trước tuổi già

 

c̣n ta c̣n nhiều thứ

kể ra, thiếu văn hoa

nên nuốt trở vào bụng

giàu thêm đóa xót xa

 

hôm nay lỡ viết bậy

ngày mai gắng khá hơn

nhưng nhỡ càng thêm bậy

xin xem như ba lơn

(Montréal, 07 giờ 39, thứ ba, 06-9-2011, mây đen,chiều mưa + 19C)

 

 

 

Nhn Quà Lương Thư Trung

 

bỗng được anh Hai Trầu

Lương Thư Trung tặng sách

lặng mở ra trang đầu

nhâm nhi lời đề tặng

 

 

 

chữ viết anh như cười

ha hả thật mộc mạc

rổn rảng rộ quanh tôi

lời vui chen tiếng hát

 

chuyện, có lạ ǵ đâu

chân t́nh vốn đồng dạng

rất dễ hiểu nhau

khi đều giàu năm tháng

 

ôi “Mùa Màng Ngày Cũ”

chưa kịp đọc chữ nào

ngoài đề bài giản dị

đă nghe ḷng nao nao

 

ba năm gần ruộng

làm cậu ấm nhà quê

tôi thuộc nhiều h́nh ảnh

anh đem ra mân mê

 

từ cái bừa cái cuốc

cái đ́a đến cái lờ

con nhái lẫn con ếch

h́nh ảnh nào cũng thơ

 

anh quan sát tỉ mỉ

sắp xếp đúng theo mùa

giúp tôi nhớ thật rơ

đến từng ngày nắng mưa

 

cảm ơn anh, người bạn

gặp nhau vài ba lần

nhưng xem ra đồng điệu

chân t́nh như người thân

 

hẹn anh vài năm nữa

chúng ta gặp nhau chơi

bất kỳ đâu cũng được

dưới đất hay trên trời

(Montréal, thứ hai, ngày 05-9-2011, nhiều mây, +20C )

 

Ng đt

 

 

tuần trước tháo máy lạnh

khi hôm nóng quá trời

định ḷ ṃ bắt lại

hơi lười biếng nên thôi

 

 

 

chui đỡ vào pḥng tắm

ngủ trên nền gạch hoa

thấy mát được chút xíu

nhưng đau lưng thấy bà

 

hôm nay c̣n ê ẩm

đau nhừ cả hai vai

tội bộ xương cách trí

cái vẹo cái nằm sai

 

thời tiết thật độc đáo

nóng lạnh chẳng chừng đâu

cửa sổ đương nhiên mở

quạt chạy đến nhức đầu

 

đâu c̣n bao lâu nữa

sao than thở cau mày ?

chặng sống cuối c̣n lại

ngắn ngủn hụt mỗi ngày

 

ngày ngủ chừng ba tiếng

vẫn khỏe mạnh sống dai

chỉ hơi mất thể diện

thân thể không hẳn ḥi

 

bạn ta không ai lạ

h́nh thức ta ra sao

chỉ mong xuống âm phủ

diêm vương đừng nao nao

(Montréal, 07 giờ 15, chủ nhật, 04-9-2011, mưa, mù +29C)

 

Mây

 

đậu xe bên đường chờ em

bật ghế, nằm ngửa ngó lên nền trời

lặng yên nh́n đám mây ngồi

trắng non như vạt bông thời trẻ thơ

 

 

 

trời xanh gió hát vu vơ

ḍng mây nhúc nhích cơ hồ như không

nh́n mây tưởng tượng bao đồng

thấy nhiều vóc dáng thú, sông núi đồi

 

mây xê dịch từ chút thôi

thiên biến vạn hóa như chơi sắp h́nh

tôi vừa t́m thấy trái tim

trắng mềm bụ bẫm “c̣n trinh” rơ ràng

 

trái tim không biết của nàng

hay là của một anh chàng trai tơ

đang nằm phơi phới hững hờ

những mạch máu chảy là thơ không lời

 

dần dần tim thành cánh môi

hiện rơ cả những lằn hơi thở t́nh

cặp môi xinh thật là xinh

giống giống như nụ hôn ḿnh lâu nay

 

bỗng nhiên thành vạt áo bay

thành cả đức Phật chắp tay nguyện cầu

bức tranh vân cẩu từ lâu

hẳn là như đám mây ngồi lặng yên ?

 

tôi nằm mơ mộng lim dim

nghe cả tâm thể bay liền lên cao

đạp mây tôi đứng phất phơ

mười phương tám hướng phuơng nào thành tiên ?

(Montréal, 10 giờ 09, thứ bảy, 03-9-2011, nắng +27C)

 

 

02-9, Mt Ngày Không Đáng Nh

 

 

thuốc ngủ, thuốc dị ứng

làm chống mắt không lên

sáu rưỡi vợ đă réo

dậy đổ rác, dời xe

 

 

 

 

hôm nay là thứ sáu

đành nghiêm chỉnh chấp hành

lỡ quên, nhận giấy phạt

cả ngày chắc khó lành

 

thọt xuống thang gác

thu dọn băi chiến trường

đồ ăn, nước uống dở

nằm chờ thật dễ thương

 

vật xong đám chén dĩa

lại xuống thêm cầu thang

hốt đồ sấy, đổ bụi

động tác thật nhịp nhàng

 

rác thừa đâu dữ quá

chỉ trong ṿng hai ngày

một thùng cùng một túi

xách nặng ră cả tay

 

bụi rác hẳn tự có

bám sát theo đời người

tự sinh không tự diệt

chuyên trị là khổ tôi

 

thật ra nếu nghĩ kỷ

rác bụi là may

nếu không có chúng nó

đồng nghĩa đă ăn mày

 

ḿnh đang thời chờ chết

nhờ những việc linh tinh

chân tay và thân thể

giúp giữ nhịp làm t́nh

 

nghĩ thông, vui vẻ lại

không Charlie Chaplin

cũng hoạt náo như máy

c̣n có cả lanh chanh

 

hôm nay c̣n một bữa

đưa cháu đi đến trường

ngày mai chơi thả cửa

chiều tối mới ra đường

 

hôm nay hai tháng chín

một ngày kể như tồi

nhiều người chợt nhớ

ngày buồn dân tộc tôi

(Montréal, 8 giờ 00, thứ sáu, 02-9-2011, nắng +23C)

 

 

Ngày Đu Tháng

 

cuối tháng 8 không vui

đầu tháng 9 gắng tốt

cắn răng nuôi nụ cười

đua cùng con yến hót

 

 

 

 

sáng sớm dậy sạc b́nh

xe bỗng dưng hết điện

máy móc chết th́nh ĺnh

tim ḿnh có tùy tiện ?

 

chỉ c̣n đúng hai ngày

phải chạy vào buổi sáng

rước cháu buổi chiều thôi

mùa thu đă ló dạng

 

mùa đông đến mấy hồi

được ngày nào hay ngày nấy

hương cháu nuôi niềm vui

cầm chừng từng bữa một

 

hôm nay khá đẹp trời

sẽ mang xe đi sửa

cứ coi như đi chơi

bỏ bớt chút vớ vẩn

 

 

Luân Hoán

(Montréal, 07 giờ 22, thứ năm 01-9-2011, nắng +23C)