Nổi Cáu
ngày mù tiếp bước ngày mưa
ngày nắng trờ tới tiễn đưa
ngày mù
đất trời làm lễ đón thu
vô t́nh hành xác tôi từ khi hôm
cắn răng ngồi đợi
đêm tàn
sáng nay gục tiếp mặt bàn mím môi
thuốc uống đă quá đô rồi
mặt mày xây xẩm đứng
ngồi lơ mơ
thật giận mấy ngài đốc
tơ
làm dối hay chỉ tay mơ yếu nghề
bạn đồng cảnh ngộ ê
hề
chẳng ai nhức nhối năo nề
như ta
cũng chỉ xương gân thôi mà
sao ḿnh ta chịu đến già đời luôn
?
đă không thèm hận, thèm buồn
thủ phận thiếu hụt bi
thương một ḿnh
trời ghét ta quá giàu t́nh ?
đất chán ta có ngoại h́nh khó coi ?
không xuống tay, chỉ thị oai
vài tuần lại quất ngọn roi lên
người
chờ chết già, c̣n quá lâu
kiểu này tự định ngày
đầu thai thôi
xuôi tay, yên phận cho rồi
tội vợ đành gắng sống
đời lâu nay
lừng khừng vừa xót vừa cay
thuốc đổ cả bụm ra tay,
ngập ngừng
nh́n em say ngủ, buồn buồn
bỏ cuộc lần nữa hèn
ương chưa chừa
hôm nay nắng, mai mốt mưa
chuyện của trời đất
từ xưa đến giờ
không dám tự quyết phải chờ
trách chi thời tiết tào lao quá chừng
tḥng
thêm:
bè bạn bác sĩ khá đông
anh nào cũng nói như không thôi à
vào bệnh viện rồi vội ra
với thuốc giảm nhức qua loa
xong rồi
đôi khi thêm được mấy
lời:
thuốc này gây nghiện uống lâu
sẽ phiền
tôi gan con thỏ hiền hiền
không dám đụng tới, than phiền khơi
khơi
lỗi này một nửa tại tôi
muốn được mổ lại
khắp nơi lắc đầu
nhức quá hăm dọa ông trời
ông chơi không đẹp, tôi rời thế
gian
nói có nói làm chưa làm !
(Montréal, 10 giờ 07, thứ bảy 17-92011,
nắng, +11 / +1C)
Mê Sách
Thời Tiểu Học
quốc ngữ vừa biết
đọc thông
đă mê đọc truyện viễn
vông bi hài
theo Con Tàu Máu
chạy hoài
mặc kệ buồn ngủ ngáp sai
quai hàm
đến khi gục đụng mặt
bàn
giật ḿnh ngó thấy trăng vàng
vừa lu
đêm sau theo Hiệp Sĩ Mù
luyện nghe gió kiếm đến
từ cuối hiên
vễnh tai nhắm mắt ngồi yên
vo ve âm giọng loạn thiên bềnh bồng
bỗng dưng đau nhói bên hông
một con muỗi đói dám đâm
bất ngờ
ngồi trong lớp ước vẩn
vơ
Đảng
Đầu Lâu Máu
bị phơ cả bầy
Tay Súng Vàng, chính tôi đây
bách phát bách trúng thẳng tay cáp-duồn
Đảng Sọ
Người, xóa
sổ luôn
tôi là hiệp sĩ đường
đường dương danh
tiền ăn sáng nhịn để
dành
mua sách kiếm hiệp giấu quanh chỗ
nằm
ba phát hiện lên tiếng hăm
má làm củi đốt vài lần tiêu tan
bấm bụng tôi lén chuyển sang
từ ba xu đến thẳng vàng
ṛng luôn
rất may có được cái
buồng
khoanh bằng màn kéo khiêm
nhường nhỏ nhoi
truyện từ quán sách Ngày Mai,
Ngày Mới tiếp nối lai rai chồng
đầy
tôi chừ ngồi đọc ban ngày
Mai Hương,
Đ̣n Hẹn, Vết Tay Trên Trần
Lê Phong Phóng Viên rất thân
Kỳ Phát là mẫu người nằm
trong tâm
Lá Huyết Thư Bùi Huy Phồn
cùng bao nhiêu chuyện đường rừng
Lan Khai
sau bao ngày đọc miệt mài
quyết tâm múa bút trổ tài thử xem
từng đêm thao thức trùm mền
ngọn đèn dầu lửa nhá nhem
đợi chờ
những câu văn đến bất
ngờ
những đường gạch xóa
bất ngờ đến luôn
hồ nghi ḿnh thiếu b́nh
thường
trong đầu tưởng tượng hoang
đường biết bao
ngỡ viết ra một cái ào
tay viết không kịp hay sao vụng về ?
cũng may chưa biết chửi
thề
b́nh tâm hẹn lại đêm kề ra tay
cái hẹn dài đến hôm nay
và xin hẹn tiếp có ngày viết thôi
theo ông Thế Lữ không tồi
ông Phạm Cao Củng tuyệt vời, theo luôn
tác phẩm chưa có, lẽ thường
chọn trước tên truyện,
chọn luôn danh người
Kỳ Minh là bút danh tôi
anh em Kỳ Phát một thời lừng danh
tên truyện vốn đă để dành
Đụng Xe Thanh Toán, nghe hoành tráng chưa
?
bạn đặt mua đi là vừa
truyện từ xă hội không đùa
giễu đâu
truyện này chắc chắn về sau
được giải tên của ông bầu
đỏ nghe
(Montréal, 07 giờ 46, thứ sáu 16-9-2011, nắng
+15C)
Bùi Huy Phồn
(1911-1990): Lá Huyết Thư,Gan Dạ
Đàn Bà,
Mối Thù Truyền Kiếp...
Thế Lữ
(1907-1989): Vàng và Náu, Đ̣n Hẹn, Mai Hương,
Lê Phong Phóng Viên...
Phạm Cao Củng
(1913 hiện ở Mỹ): Vết Tay Trên Trần,
Bóng Người Áo Tím, Kỳ
Phát Giết Người, Bàn
Lan
Khai (1906-1945): Tiếng Gọi Của Rừng
Thẳm,
Dấu Ngựa Trên
Sương, Suối Đàn, Chiếc Nỏ Cánh Dâu...
Nói Với Chim Yến
ta đang dị ứng hắt x́ hơi
mày tưởng ta vui lớn tiếng
cười ?
nên vươn thẳng cổ ra mà hót
liên tu bất tận hơi liền hơi
nhảy-mũi mệt nhoài mày biết không ?
âm thanh ma quái cũng phiêu bồng ?
mày vui gắng sức ra ḥa nhịp
ta mệt nhưng nghe thơm ngát ḷng
ta tạm ngừng chơi, mày chẳng
ngưng
hiểu ta không thể chợt nổi
khùng
nuôi mày cốt để nghe giọng hót
ta chẳng phiền đâu, cho tới luôn !
cuộc sống không ǵ thú vị hơn
được cười được nói
được ba lơn
yêu thương khởi sự từ sức
khỏe
mày cũng như ta có tâm hồn
thôi hót tiếp đi ta lắng nghe
tim ta nhịp đúng giọng hát bè
theo mày lên xuống giàu âm điệu
ca ngợi đời chưa quá rách te
mùa lạnh chớm về đă thấy run
thời tiết bắt đầu
hơi khó thương
hôm nay cao nhất mười lăm độ
mày tạm ngưng đi, ta dọn chuồng
lẩn quẩn cả ngày chuyện
linh tinh
đất trời coi bộ chẳng
thương ḿnh
bắt đau bắt nhức quanh thân
thể
ta khó làm sao bớt bực ḿnh
vậy nhé, yến thương, mày
hiểu ta
hai ta lập ban nhạc chơi nha
ta rên mày hót nghe ra tốt
đủ cả buồn vui rất
đậm đà
(Montréal, 08 giờ 08, thứ năm, 15-9-2011,
mưa, +13/+15C)
Văn
Hóa Quần Trễ
tuy không quá bảo thủ
nhưng ngại, không yên tâm
khi chưng những tấm ảnh
phảng phất nét khiêu dâm
bày ảnh cốt minh chứng
phong cách diện thời trang
táo bạo đến chóng mặt
trong thế giới hồng nhan
thời ăn lông ở lỗ
đâu có ǵ che thân
nhưng phù hợp, đúng chỗ
nền văn minh cơi trần
áo quần ngoài bảo vệ
nóng lạnh tác động vào
c̣n giúp tăng vẽ đẹp
giá trị nhân cách cao
chẳng cần luận vớ vẩn
khỏi biện minh tào lao
trang phục của cuộc sống
cần phát triển dồi dào
nhưng đâu là giới hạn
mức tiến của thời trang
đúng hơn là phong cách
người thụ hưởng đa
đoan
suy ra khá chí lư
nếu mục đích: gợi h́nh,
gợi tưởng tượng,
gợi dục
quả thật rất thông minh
bởi trần truồng như
nhộng
sẽ chóng gần b́nh thường
không dẫn được suy diễn
đầy liêu trai hoang đường
chỉ nhẹ nhàng gợi mở
một đường mềm chẻ
mông
ơi văn hóa quần tụt
người khoái người xót ḷng
tôi không dám phê phán
cũng chẳng buồn vỗ tay
chỉ có chút áy náy
đạo đức giả bầy
hầy
Việt
văn minh lên từng ngày
không cần phải nhảy vọt
chuyện ǵ cũng vù bay
tác phong không nhạy cảm
như yêu nước xuống
đường
chẳng qua giàu lăng mạn
lại hợp với chủ
trương
thủ tướng từng quảng
cáo
gái đẹp của nước nhà
chính sách đang đẩy mạnh
đưa dân làm dâu xa
đó chính là phương cách
trồng người của
đảng ta
chẳng bao lâu dân số
Việt
hơi lạc đề rồi
đấy
xin quay lại áo quần
bỗng dưng khựng ngón gơ
muốn nh́n ḿnh sau lưng
em mặc trễ phải đủ
thấy mặt mũi nội y
thứ đắc tiền hàng hiệu
không bày ra phí đi
đó là mốt thời thượng
được thẩm phán Franco
tuyên bố không phạm luật
tùy nghi mà tha hồ
hóa ra tôi ủng hộ ?
hàng hóa là của em
quần chúng không ái ngại ?
tôi ba phải cho êm !
(Montréal, 09 giờ 03 thứ tư, 14-9-2011, âm u +14
/ +19C)
Mừng Hôn Lễ Cháu
Quê Nhà
hôn lễ hinh như đang chững lại
khá lâu nay không được ai mời
tuy đỡ tốn tiên nhưng hơi chán
đời dần dần giảm
những niềm vui
đám trẻ bây giờ ưa sống
thử
(thử y như thiệt
lẽ đương nhiên)
thử đă thèm rồi, dù xấu
tốt
đa phần lặng lẽ sống
lặng yên
mùa cưới xôn xao trong nắng ấm
đă gần chấm hết, ta c̣n
mong
mỗi lúc ra đường nh́n
đợi ngắm
rơ ràng phố vắng những xe bông
đang dài cổ chờ vơ vẩn
vậy
bất ngờ nhận được
ảnh thành hôn
cô dâu là cháu, con em vợ
xem ảnh ḷng như có hương thơm
con bé Tường Vy xưa chút xiú
bây giờ đă đằm thắm cô dâu
tre già măng trổ theo ḍng sống
ta chẳng ngờ ta sống quá lâu
con ở Việt
quà d́ con gởi, dượng th́ không
gởi suông lời chúc hơi hơi
ngượng
ư đẹp nào hơn những tiếng
đồng
nh́n ảnh uyên ương d́ dượng
biết
hai con đang hạnh phúc tuyệt vời
góp cả ngàn lời đời thường
chúc
gởi về cho hai đứa lót nôi
hăy bắt chước như d́ và dượng
sống hoài mà có chán nhau đâu
cuộc sống vui buồn đầy
đủ cả
dùng t́nh yêu bọc trải ḷng nhau
Trung với Tường Vy xinh đôi lắm
d́ dượng gởi lời thăm mẹ
Lan
một nửa trên vai tạm
để xuống
nửa kia rồi cũng sẽ
nhẹ nhàng
thắp hương ba cháu Tường
Vy nhé
thằng bạn cột chèo của
dượng đây
hẳn đang tủm tỉm nơi
nào đấy
chắp hạnh phúc con làm cánh bay
(Montréal, 07 giờ 22, thứ ba, sáng nắng
chiều mưa +18/+25C)
Chọn Giày
hôm nay em chọn giày nào
trắng đen nâu xám gót cao hay bằng
phơi da, bày trọn gót sen
hay giấu mười ngón chân bằng mũi
ôm
móng chân em vẫn cưu mang
h́nh hoa dáng bướm nồng nàn màu tươi
dại chi để chúng ngậm ngùi
trong lớp da bọc sáng ngời trắng
đen
mắt cá chân tṛn như trăng
lộ ra cho gió bụi chen nhau nh́n
giữa hè ḍng nắng mới tinh
mỗi bước chân nở nụ
t́nh thắm hoa
chọn giày thưa dây em nha
hương chân có lối thoát ra dễ dàng
em mang giày nào cũng sang
tuyệt diệu là lộ rơ bàn chân
hơn
gót cao mở bụng dễ ṃn
ṿng eo sớm nở thon thon dáng người
thong dong chừng vài giờ thôi
tháo ra ít phút nghỉ ngơi điều ḥa
cuộc chơi tiếp tục
thướt tha
đạp trên lăng mạn để mà vào
thơ
bước ngoan em nhé, đừng ngờ
ḷng tôi tinh khiết như tờ giấy
thơm
khi nào trời chớm mủa đông
em mang giày ống cho nồng cánh chân
thấp cao thay đổi ḷng ṿng
đôi chân đài các phiêu bồng
thảnh thơi
tôi đi tôi đứng tôi ngồi
nh́n em từng bước nghe đời nở
hoa
(Montréal, 09 giờ 16, thứ hai, 12-9-2011, nắng
+24C)
911
không có quốc tịch Mỹ
lạ kỳ vẫn lo lo
đêm giật ḿnh mấy bận
nỗi sợ như giả đ̣
gác tay lên trán nhớ
chuyện đă mười năm qua
vẫn rơ ràng mạch lạc
y như vừa xảy ra
sáng thứ Ba thật đẹp
nằm dài xem tivi
một bản tin trực tiếp
giụi mắt, ồ chuyện chi ?
chỉ sau chừng năm phút
Nguyễn Quốc Tường gọi phone
ngỡ như có đảo chánh
kinh ngạc trong bồn chồn
mắt dán vào màn ảnh
như đang xem xi nê
bàng hoàng đến vô giác
ngực nặng ai đang đè
những giờ ngày sau đó
mới thất sự sững
chừng
theo dơi từng con số
ớn cuộc sống vô cùng
biến cố thành sự kiện
chín-một-một, c̣n hoài
liên tưởng số điện thoại
không muốn đụng bao giờ
ai khởi đầu bày kế
chơi tṛ cướp máy bay
thí mạng làm không tặc
giết người giữa ban ngày ?
mười chín người khủng
bố
nghĩ ǵ trên đường bay ?
hoàn tất tốt lư tưởng
hay thả hồn phân thây
gần ba ngàn nhân mạng
chết oan cùng một ngày
sự hận thù khó dứt
thua được những ǵ đây ?
tôi chưa hề đốt nến
dâng hoa hay thắp hương
nhưng ḷng luôn cầu nguyện
phúc cho người bi thương
người xấu số đă khuất
ruột thịt măi đau buồn
ước ǵ cả nhân loại
chia nhau nụ t́nh thương
Luân Hoán
(Montréal, 04 giờ 12, chủ
nhật, 11-9-2011, nắng +22C)