Thông
Tin
chào bè bạn gần xa
thân quen cùng xa lạ
tôi thật chưa đi xa
nhưng bỗng dưng chán quá
tạm thời xin nghỉ chơi
một thời gian cái đă
vuông chiếu vẫn nằm phơi
nhưng tạm không nhúc nhích
vài địa chỉ điện thư
vẫn c̣n nhưng ngưng đọc
các bạn tạm ngừng thư
khi cần tôi liên lạc
cảm ơn hết mọi
người
đă có ḷng thương mến
chắc chắn khi tôi vui
sẽ gặp nhau trở lại
xin mọi người yên tâm
sức khỏe tôi khá tốt
nợ các bạn cho bài
sẽ đi khi trở lại
Luân Hoán
chủ nhật 03 giờ 05, 25-9-2011
Đường Lưỡi Ḅ
khi hôm đi tiểu tiện
hơi vội nên đánh rơi
hạt ngọc xuống nền
gạch
tạo một đường chân
trời
sáng dậy vợ phát hiện
bực ḿnh quát khá to:
đứng đái kỳ cục quá
rải như đường
lưỡi ḅ
giật ḿnh tôi hỏi lại
đường lưỡi ḅ ở đâu ?
cầu tiêu hay Trung Quốc ?
chẳng lẽ tôi giống Tàu ?
mạnh miệng cải bướng
vậy
nhưng cũng đi vào xem
đường lưỡi ḅ ḿnh vẽ
có bành trướng ǵ thêm ?
đường lưỡi ḅ trên biển
hoang tưởng của Ba Tàu
có từ năm bốn-bảy (1947)
liền một mạch hai đầu
theo khả năng bắt nạt
lan như nước đái giời
hiện nay dứt chín khúc
tùy ḷng tham đổi dời
đường hạt tôi vô hại
chẳng thể như lưỡi ḅ
khác đường ṃn danh giá
quí như của trời cho
bà xă nhằn một lúc
cúi xuống lau xóa liền
tôi nheo mắt cười nịnh
xin lỗi nghe, nàng tiên !
(Montréal, 07 giờ 00, thứ bảy, 24-9-2011,
mưa mù +16 / +23C)
Bần Thần
sáng sớm làm taxi
chiều tối chạy thay thắng
trời chợt nắng chợt mù
ta một mực thầm lặng
vào xe mặc áo thun
rời xe thêm áo gió
chớm thu trời buồn buồn
hay ta không được khỏe
đă cai bệnh thở than
ḷng vẫn chưa tỉnh rụi
chuyện có vẽ dễ dàng
ngó vậy mà không vậy
sắp sửa quá bảy mươi
chừng hơn trăm ngày nữa
lăo làng cũng đến thôi
ngu ngơ dần từng bữa
chuyện thường nhật linh tinh
chuyện nào cũng quí cả
vớ vẩn trồng lên ḍng
trơ dần vô duyên lạ
bản chất chuyện đời
thường
chẳng đáng ǵ thơ thẩn
viết được những
tầm thường
rơi vào bệnh lẩm cẩm ?
chuyện yêu nước thương dân
ở từ xa tổ quốc
nên dành cho quí nhân
danh gia và trí thức
ḿnh dân ngu cu vàng
làm ǵ chưa biết được
tạm thời cứ bần thần
cùng bảy chết ba sống
(Montréal, 03 giờ 10, thứ sáu, 23-9-2011, nắng
+25C)
Cái
Đồng Hồ
anh là cái đồng hồ
của riêng em buổi sáng
không thuộc loại siêu sao
chạy tốt, chưa đáo hạn
dùng không cần gắn pin
không mất công sạc điện
phụ tùng mới tinh nguyên
tự kích hoạt điêu luyện
đồng hồ có người lái
không có cửa sổ nào
kim dài giỏi cảm nhận
biết truy t́m hồ ao
tuy thuộc loại dai dẳng
cũng trái chứng bất ngờ
hôm nào chuông báo thức
lăng du cùng chiêm bao
như hôm nay chẳng hạn
lơ đễnh gọi trễ
giờ
em lật đật đến sở
mất cả tiếng thù lao
lâu lâu mới trục trặc
vẫn áy náy không yên
thắc mắc chưa giải
được
sao sáng nay lim dim ?
(Montréal, 07 giờ 37 thứ năm, 22-9-2011, mây mù,
mưa nhỏ, +18C / +26C)
Sửa Chân Phong Trần
1.
ghé đến Médicus
nhờ xem lại cái chân
hai năm tha, cọ xát
dây buộc te tua dần
một ḿnh trong pḥng thử
thả mắt ngó lung tung
chân giả treo trang trí
quanh vách như tượng buồn
đoạn tập đi lót ván
nổi trên nền gạch hoa
một đầu tấm kính lớn
người tập soi cái ta
cái ta đă cắt cụt
lạ mắt trước mọi
người
càng nh́n càng bi đát
ḷng soi nỗi ngậm ngùi
hai thanh vin bằng sắt
lạnh, câm nằm dửng dưng
ai lần đầu tập buớc
không đau nhói, rưng rưng ?
2.
ngồi chờ, thấp thoáng nhớ
cái Trung Tâm Chỉnh H́nh
ngày xưa tại Đà Nẵng
ấm áp toàn phe ḿnh
nào những Ḷn, những Xúy,
những Luận, Bưng, Hưởng,
Nôi...
đám đàn em hơn tuổi
nương nhau sống một thời
tay nghề không kém lắm
nhưng rề rà cả ngày
làm cái chân vô địch
xài trên trăm ngàn ngày
3.
t́nh cờ được giới thiệu
... Orthopédique
ghé thử gặp hên thật
được chân mới bất ngờ
bác sĩ không hoa hậu
nhưng nhan sắc tuyệt vời
vừa bén t́nh hôn phối
tươi vui yêu tin đời
được bàn tay ngà ngọc
nắn đo sao buồn buồn
ḷng lững lơ thật lạ
đời ta quả hạ tuồng !
4.
hôm nay chợt ghé lại
bác sĩ nghỉ sinh con
không hẳn là chúc phúc
nhưng vui thầm trong ḷng
nhờ thay sợi dây nịt
đâu ngờ sửa hết trơn
mang vào cái chân mới
chỉ trả lời cảm ơn
và một lần chà thẻ
maladie thông thường
quả thật ḷng tử tế
ra về trời đúng ngọ
ánh nắng ḍm mỉm cười
tới nhà ứa nước mắt
lên giường ngủ một hơi
(Montréal, 12 giờ 19, thứ tư, 21-9-2011,
nắng, +23C)
Nón Lá
sáng sớm ngồi nh́n mưa chớm thu
xóm nhà ươn ướt đứng êm ru
cỏ hoa cây lá c̣n xanh biếc
không gió sao tai vẫn ù ù ?
tả cảnh thế này lănh số
không
cùng lời rộng lượng: viết lông bông !
thầy phê đúng quá, tinh tường
quá
bởi viết ǵ đây ? thật viễn vông
ư định mở ra cảnh chớm thu ?
hay treo tâm sự dưới trời mù
mưa bay phảng phất như
sương khói
nước chỉ là hơi biết phiêu du
xóm vắng, ngày qua chạm xế trưa
người đi chỗ đậu xe c̣n
thừa
lề đường đang
đợi chân ai đấy
quạ, sóc thân thương lặn
trốn mưa
ngóng măi chưa ra một tứ thơ
bầu trời xám ngắt trải im
rơ
mây không h́nh dạng dường tan biến
vũ trụ bao la khối mịt
mờ
bỗng thật tuyệt vời
một dáng đi
mỹ nhân ? không
phải, chỉ nam nhi
khoan thai rảo bước vào khu xóm
lừng lững đẹp như
đoạn cổ thi
không biết v́ sao tôi bỗng dưng
giật ḿnh để mắt suưt
rưng rưng
chao ôi nón lá Việt
lạ thật khi không run quá chừng
nón lá hay hồn của quê hương
nói chơi, nói quá, thật cải lương
quả t́nh ḷng bỗng đang bay
bổng
giữa những hạt mưa mỏng
hơi sương
(Montréal, 09 giờ 12, thứ ba, 20-9-2011, mưa mù,
+16/+21C)
Rác
không lắm tiền nhiều bạc
nhưng giàu rác vô cùng
những thứ rác đích thực
là phế liệu đă dùng
ngay chỗ ngồi nho nhỏ
mỗi ngày một gói to
gồm rất nhiều đồ
bỏ
nếu giữ chóng đầy kho
nhiều nhất giấy viết dở
đến mouchoirs blancs
góc thư vàng gói báo
cùng vụn bánh vân vân...
kể chi thứ lẩm cẩm
loại xịn ngay trên thân
cũng dồi dào đa dạng
loại ra không phân vân
gần đây có loại rác
trên xa lộ thông tin
Nguyễn Văn Minh chỉ điểm
tôi mới thật giật ḿnh
rất may tôi không có
tinh thần yêu nước cao
sống bên ngoài tổ quốc
cảm thương cho đồng bào
t́nh trắc ẩn vớ vẩn
chắc cũng là rác thôi
dưới mắt nh́n bệnh hoạn
của quỉ mang vóc người
thế nào là “bất măn “?
là “hằn học” ! , quí ngài ?
cúi đầu liếm tàu cộng
tâm bẩm sinh quí ngài
từ những loại rác
rưởi
thơm tầm vóc quốc hồn
nhân dân đă nhận rơ
loại rác thối cần chôn
tôi thật t́nh không muốn
xem loại người như phân
nhưng c̣n cách nào khác
tôi mắt thịt người phàm
mỗi ngày khi vứt rác
gắng xướng thầm một tên
thứ buôn dân bán nước
phải trù rủa từng tên
tṛ chơi hơi hắc ám
chẳng phải thù vặt đâu
chưa đánh được trực
tiếp
làm tiểu nhân thế thôi
ơi rác ơi là rác
ta xin lỗi chúng mày
đă xem bọn thối nát
ngang tầm với bọn bây
(Montréal, 10 giờ 48, thứ hai. 19-9-2011, nắng
+14C / +20C)
Cái
Đấm
những tấm ảnh vô cùng ngộ
nghĩnh
thoạt mới nh́n buộc miệng
cười ngay
xem kỹ lại chẳng ǵ vui cả
càng nh́n lâu càng nhíu lông mày
hiểu rất rơ ḷng mấy cô em gái
ngại ngùng ǵ cũng nín thở qua sông
chẳng ai muốn giữa trời
ngồi thắc thỏm
dù cỏ hoa phơi phới mát gió lồng
sư đạo mạo cũng khó
ḷng nín nổi
nguồn cơn chi đang nằng
nặng bên đ́
từng bước nhẹ khó vơi
niềm tức tức
đường không ai thôi lẹ lẹ xả
đi
anh bạn trẻ công an trông chững chạc
tỏ được rằng hành
sự chẳng sợ ai
tội đám cỏ vô tư oằn
ngai ngái
trời đang trưa nắng thắp
chói đường dài
tự nhiên quá cô bạn t́nh
đồng bước
bệnh đái đường không cù
rủ cô em
cây gậy thánh lạ không mê chiêm ngưỡng
nước ṿi rồng có khác nước
ṿi sen ?
cây trụ điện khô từ đời tám
hoánh
đâu cần chi tưới
nước kỹ vậy ta
thế bắn đứng thật vô
cùng tự tại
nhưng h́nh như hơi thô tục
đấy nha
xe nằm đường hay hứng dừng
bất tử
dàn hàng ngang tác xạ thật vô tư
quốc lộ Việt
chắc một phần v́ nước
thải thặng dư
đường trường xa bon bon xe
chuyển bánh
không trạm dừng giải tỏa bớt
được sao
coi trời bằng vung hay cố t́nh tinh
nghịch
bàn tọa thanh xuân mất phơi thả
suối trào
“cấm
đái bậy” quả
là tấm ảnh lạ
độ thâm trầm của hài
hước thật cao
v́ không “bậy” nên có quyền thoải mái
đái cho trôi những rác rưởi
“đỉnh cao”
ngồi xem ảnh chợt nhớ ḿnh
một thuở
đứng sau lưng bọn nhất
quỉ nh́ ma
nơi cấm đái có thể ăn
cái đấm
tinh nghịch t́m tới đó để x̣a x̣a
chẳng thể trách, chẳng trách ai
trong ảnh
bởi nước nghèo thiếu
phương tiện đó thôi
thiếu cả tự do nên vài khe
thả nổi
là con người khoan khoái xả hơi
Luân Hoán
(Montréal, 07 giờ 21, chủ nhật, 18-9-2011,
nắng +6 / +17C)