chào tháng 10 vừa đến
xin nói nhỏ cùng
người
hôm nay là thứ Sáu
ngày có nhiều người
vui
đa số sẽ
được có
hai ngày liền cuối
tuần
làm việc nhà, thư giăn
bớt mỏi mắt cong
lưng
riêng em hơi đặc
biệt
với ngày một tháng
mười
ngày có lễ Do Thái
lương công nhật
tăng đôi
ừ, “tiền vào nhà khó”
không bầu bạn
được lâu
nhà trống có gió thoảng
cũng nhẹ bớt
nhức đầu
ta không nuôi mộng lớn:
một tô phở, bát ḿ
cũng đă ớn tới
họng
siêu thị ngó và đi
nếu được th́
sẽ gắng
cưới vợ cho cặp
chim
sống đồng tính lâu
quá
rao tặng không ai xin
hoặc là nhín mua đại
vàng đỏ hai hộp
sơn
lá cờ vàng trước
cửa
mưa nắng đă phai ṃn
nghĩ vậy không
phải vậy ?
cũng c̣n tùy duyên thôi
rất nhiều điều
định sẵn
rồi cũng hụt đấy thôi
hôm nay là thứ sáu
ngày mùng một tháng mười
nắng mưa đều có đủ
ta cũng đủ buồn
vui
(Montréal,
09 giơ 15, thứ sáu, +12C,
01-10-2010)
cuối tuần rước cháu về
chơi
vừa vui vừa mệt hụt
hơi cả ngày
t́nh ông bà kỳ diệu thay
ngu ngơ chẳng biết giải bày làm sao
thương ḿnh tuổi đă quá cao
c̣n được mấy bữa chạm vào
cháu con
cả hai cháu đều đ̣i
bồng
mỗi tay mỗi đứa
đứng không vững rồi
bước được vài ba
bước thôi
con đường trước mặt xa xôi
vô cùng
ngày mai ngày mốt cáo chung
hôm nay đă thấy ngh́n trùng cách xa
nước mắt lạ thật không già
trong veo ấm áp ứa ra bất
ngờ
ước chi ngă chết bây giờ
ngay trong tiếng gọi ngọt ngào: nội
ơi !
làm sao được kết thúc đời
hai bên hai đứa cháu ngồi sờ ông
(Montréal,
12 giơ 00, thứ bảy, nắng, 02-10-2010)
sáu giờ mười bảy phút
trời vẫn c̣n tối thui
mở đèn lên yến hót
khai mạc một ngày vui
vợ hiền c̣n ngon giấc
đành tắt đèn đi thôi
ḍ dẫm xuống thang gác
t́m cái ǵ ăn chơi
món nào cũng ngọt cả
cao tuổi rồi, ngại xơi
cầm lên biết để xuống
nhớ trực lời dạy
đời...
đứng ḍm ra cửa trước
mây ửng góc chân trời
mặt trời chưa ló mặt
ánh một vùng sáng tươi
hôm nay chắc nắng tốt
hé cửa, hơi lạnh vào
làn gió thiếu thân thiện
bay ngang chẳng thèm chào
trở lên pḥng sách đứng
chăm chú ngó vườn sau
hàng cây già rậm lá
to như tảng màu nâu
gia đ́nh sóc chưa thức
nhánh cành c̣n lạnh tanh
chợt thấy sát mặt cỏ
con chồn hôi nằm khoanh
lật đật lấy máy ảnh
trở lại chồn đi rồi
mỗi loại mỗi cuộc
sống
vẩn vơ nghĩ đâu đâu
hôm nay sẽ cắt cỏ
lần cuối cùng trong mùa ?
nhiều thứ cần dọn cất
mệt, lười c̣n bỏ bừa
vẫn c̣n chưa biết được
những ǵ đến hôm nay
ôi nhật kư vớ vẩn
bỗng dưng mắc nợ mày
gơ bậy vài mươi chữ
cho lấp đầy hôm nay
nếu có ǵ đáng nhớ
ngày mai sẽ múa may
(Montréal,
06 giơ 45, hửng nắng, chủ nhật, 03-10-2010)
“đă nghèo c̣n gặp eo”
sao mà “xui tận mạng”
trốn đâu cũng ṃ theo
nỗi buồn chưa đáo hạn
đâu có thiếu nhẹ nhàng
vẫn nâng niu cẩn thận
cũng chưa đến tuổi vàng
cớ sao vội lâm nạn
đang trên mắt đàng hoàng
chỉ nhẹ tay lấy xuống
vướn vành tai rụng càng
cớ chi mà lạ vậy
hay thấy chủ rụng chân
cố làm cho đồng điệu
cũng đă có mấy lần
vật cận thân làm vậy
bây giờ đến lượt mày
xuất thân từ nước Ư
cũng chơi tṛ phân thây
thật bất ngờ vô cớ
chắc chắn mất vài trăm
c̣n cột dán ǵ được
chẳng lẽ một bên nằm
bên kia nghiêng xệ xuống
hôm nay kể như xù
một vài ba dự định
ngồi chờ chiều vợ về
mang đến tiệm bé Hạnh
dài một ngày ngồi không
bỏ đồ giặt cái đă
rửa dọn mấy cái lồng
cho chim ở thoải mái
với cộng mười độ
C
chưa gọi là đă lạnh
ra dọn tượng mang vào
chờ sang năm lặp lại
biết c̣n được bao lâu
những tṛ chơi lẩm cẩm
rất chán gắng cứ chơi
kéo đời bao lâu nữa
(Montréal, 12 giờ 05, thứ
hai, nắng tốt, +12C, 04-10-2010)
lạng quạng qua xứ người
với đùm đề thê tử
sáu mống đều lừ đừ
không hiền cũng không dữ
thoáng đă hâm lăm năm
nhân khẩu tăng gấp rưỡi
lên chức ông rầm rầm
chưa già, chỉ nhiều tuổi
thú vui từ cháu con
nên thường thăm cháu ngoại
nhà cách trăm thước hơn
thật dễ dàng qua lại
Lyna khoe má ba
vừa sơn pḥng cho cháu
để ngoại lên xem qua
có gọn gàng sạch sẽ ?
ồ pḥng của Lyna
có nhiều cô tiên quá
tiên trên tường thướt tha
tiên chín tuổi, chẳng lạ
vâng ngoại đă phục rồi
ngón dương cầm cháu vững
chỉ ít năm nữa thôi
ngoại thơm lây danh cháu
đây pḥng William
ai phóng xe trên vách
chắc hẳn lớn muốn làm
một chàng Villeneuve ?
giường ngủ cũng màu mè
mùng mền xem thật bănh
tối ngủ có lè nhè
lăn rớt xuống sàn lạnh
thăm hai cháu ở gần
nhớ hai cháu ở xa
hẹn sang năm ngoại ghé
thăm luôn xứ cờ hoa
đời may c̣n mấy cháu
ngoại, nội để nhớ
thương
đời ông được tiếp
nối
đâu có chi đáng buồn
(Montréal, 12 giờ 39, thứ ba,nắng +16C, 05-10-2010)
đă cạn hết việc nhà
chỉ c̣n những đám bụi
quét xong lại trồi ra
tạm thời để dồn
đó
định tiếp Theo Gót Thơ
như Thành Tôn nhắc nhở
mở sách thấy mờ mờ
kính lăo c̣n thiếu gọng
cũng nản đi ra vào
bỗng thèm nằm nghe nhạc
đâu cần t́m nơi nào
vào ... Ocean có đủ
quả thật phục Lê Hân
sưu tập giới thiệu
kỹ
yêu nhạc bằng cái tâm
của t́nh thơ đồng
điệu
có đủ Vũ Thành An
có đầy Từ Công Phụng
cả tác giả Da Vàng
Ngô Thụy Miên, Trần Tiến
Diệu Hương cùng Phú Quang
Trường Sa cùng Đăng
Khánh
Lê Uyên Phương, Vô Thường
Nhật Ngân rồi Vĩnh Điện...
nhạc xếp theo chủ đề
nghiêm trang từng tác giả
cảm xúc từ người nghe
Lê Hân thi vị hóa
đọc thơ hiểu tấm ḷng
của người yêu mến
nhạc
chợt thèm viết đôi ḍng
e dè hơi lệch lạc
ngồi nghe ḷng bồng bềnh
thời gian qua quá lẹ
mưa trưa đă vào thềm
giọt giọt cồn cào bụng
không nghe tiếng thở phào
đă như tuồng nhẹ nợ
mỗi ngày mấy vẩn vơ
để thành một vớ vẩn
cứ kể chuyện bằng
thơ
không,
bằng vần vè tầm bậy
ôi !
miễn là qua ngày
(Montréal, 12 giờ 09,
thứ tư, mưa, +13C, 06-10-2010)
mưa thu rả rích theo
đường dài
kính mờ mở quạt, gạt lai rai
mặt đường loang loáng nâu
vàng đỏ...
phản chiếu đèn xe qua
sớm mai
đă biết vào thu mấy
hôm nay
khi màu lá chớm đổi
trên cây
gió không phá phách nhưng lành
lạnh
áo mỹ nhân nghiêng lệch
gót giày
tôi vẫn thường t́nh
như mỗi ai
thích ṿng tay ấm một
bả vai
trùm chăn không chỉ
nằm nghe gió
nhấm nháp từng mùi hương
khó phai
tôi khác người hơn
một chút thôi
không ưa ǵ mấy lúc
trở trời
mùa thu có quá nhiều thay
đổi
từng phút từng giây
đă khác rồi
sáng nắng trưa mưa
chuyện rất thường
chiều mưa tối gió
vẫn luôn luôn
y như cô gái vừa yêu
ấy
môi cười chưa khép
mắt buồn buồn
tôi với thu chưa duyên
nợ ǵ
một đời thơ
thẩn đă đôi khi
lỡ tay vẽ bậy thu
đôi nét
tất cả đều
không giá trị ǵ
dẫu đă rất giàu nhan
sắc thu
Montréal, Québec... đă cho tôi
và ngay trước cửa nhà
tôi ở
nũng nịu nàng thu vẫn
gọi mời
thử nhớ những mùa
thu đă qua
làm ǵ trên đất
nước Canada
rừng phong đẹp quá
thành bất lực
xác trẻ mà tâm đă quá già
sáng sớm hôm nay chạy ṿng
ṿng
chụp vài tấm ảnh
đang lưu thông
dĩ nhiên không có ǵ nghệ
thuật
bắt ảnh trong khi lái theo ḍng
thu của tôi chừng có vậy thôi
ngoại trừ mai mốt chợt
khơi khơi
cô em nào đó email lại
rũ tôi ra ngoài chụp ảnh
chơi
giỡn vậy, nhưng mà đang
đợi đây
em yêu đừng ngại gió thu bay...
mưa không ướt được
môi em thắm
v́ có môi tôi sẽ lấp đầy
đừng ngại tôi đang thả
bướm ong
thu mềm mại quá chẳng sao nằm
một ḿnh yên chỗ mà không mộng
có một người t́nh chợt đến
thăm
và sẽ biết đâu thu mát tay
giúp tôi có đủ một vài giây
vẽ em lên cả thơ tôi viết
chữ nghĩa yêu thương thả
gió bay
chưa chắc ǵ thua một Văn Cao
mười ông Đoàn Chuẩn cũng không
sao
mùa thu vốn chẳng riêng ai cả
chung của mọi người... biết chiêm
bao
nhớ nhé email hay gọi phone
mùa thu c̣n đó rất bồn chồn
c̣n tôi vẫn chỉ người môi giới
ai thiết tha t́nh mời ghé hôn
(Montréal, 09 giờ
11, thứ năm, mưa bụi, +14C, 07-10-2010)
nghe Song Thao nói bạn nghỉ việc
hưu già chưa đến,
chẳng hưu non
hăng đóng cửa chơi, hoàn cho bạn
một phúc lợi bèo... chẳng
cỏn con
khai sinh của bạn năm 46
c̣n những một năm mới sáu lăm
trẻ măng như vậy hơi
đâu chịu
ṿng ṿng trong thế giới ngồi không
tôi lăng hay là tôi lú lẩn
làm ǵ có chuyện bạn ngồi không
nhạc, thơ kiêm cả biên tự
điển
trả bài nước rút đủ
cành hông
tập thơ mới nhất in
chưa nhỉ ?
tôi lỡ tŕnh bày bià dơm đơ
dễ thôi, delete là xong chuyện
nhờ một tay nghề sẽ
rất thơ
cô nàng họa sĩ tên..., quên mất
Ái Lan, Bạch Lan hay Ư Lan ? (1)
bàn tay con gái thơm ghê lắm
Nẻo Nhà chắc hẳn rộn tiếng vang
tự điển văn
chương bạn độc đáo
ảnh kèm bên chữ, chữ bên h́nh
mươi ḍng tiểu sử thật súc
tích
qua tay p.p.s thật tài t́nh
thú thật nếu không nhờ có bạn
làm sao tôi được biết nhiều
người
văn hay chữ tốt vang danh
vậy
mà bấy lâu nay tôi mù đui
nhân đây xin được tri ân bạn
dùng t́nh, lấy kỷ niệm nhắc tôi
h́nh như bạn có phần thiên vị
cho mấy mống đầu của cuộc
chơi
hôm nay chợt muốn qua thăm bạn
xe tàn ba bốn chiếc nằm đây
đường dài xe tới tôi không tới
mà tấp vào đâu hương khói
đầy
sợ vậy cho nên ngồi
tưởng tượng
đang ăn chực bạn những
món ngon
bàn tay chị Khiếm đa tài quá
thực động vật ǵ cũng
ngát thơm
đă vậy c̣n có tài cạo gió
chị Song Thao và cả hiền thê tôi
đă may mắn được
chị tăng sức
làm chúng tôi đây mệt quá trời
chuyện cũ nhắc hoài không hết
được
thôi th́ mở Khiêng Nước nghe chơi
vẫn rơi nước mắt khi
nghe lại
một khoản đời vui của
cuộc đời
Tấn ơi, đừng giận ǵ nhau nhé
ngay cả những lời vớ vẩn trên
đă là vớ vẩn th́ không kể
dù chúng vẫn từ một trái tim
(Montréal,
08.00, thứ sáu, trời c̣n âm u, + 10C, 08-10-2010)
(1) cả ba
họa sĩ hiện ở VN. Ư Lan chuyên
về tranh cát
mỗi ngày chết một chút
phần nào đó trong ta
êm ái và thầm lặng
nhưng hồ như rất là...
thần chết thật từ tốn
vừa đi vừa ngắm hoa
và tùy theo ngẫu hứng
chọn khẩu phần dần dà
thực phẩm nào ngon nhất
bộ phận nào bỏ qua
tùy thuộc mỗi cơ thể
trẻ vốn dở hơn già ?
ta mỗi ngày quan sát
lượng định và kiểm tra
nhưng “người phàm mắt
thịt”
khó nhận lănh tụ ma
biện pháp nhiều hy vọng
giữ mạng được tà tà
kiêng cử, tập thể dục
biết hít vào thở ra
mỗi người có một số
theo thứ tự nào không
số ta lớn hay nhỏ
c̣n bao lâu phiêu bồng
ai đó không sợ chết
ta đây run quá trời
khi không cho lửa đốt
hồn vía kịp bốc hơi ?
dù sao bổn mạng vững
cũng sắp kề bảy
mươi
về đất cũng đă
được
lên trời càng thêm vui
mỗi ngày ta mỗi chết
một phần nhỏ trong
người
ḷng giả vờ thanh thản
ngày cho đời nụ cười
(Montréal, 23 giờ 00, thứ
bảy, +12, 09-10-2010)
sáng nay dậy định làm thơ
thi hứng vừa đến vợ nhờ
nấu cơm
không sao, chuyện
nhỏ như con...
mất mười lăm phút là xong
ngay mà
vo gạo, bấm nút tà tà
vừa xong thơ bỏ đi xa
mất rồi
khoanh tay ngồi ngó chân trời
thơ đâu no bụng, nuôi
người được đâu
gạo cơm vẫn chuyện
đứng đầu
ngộ ra chân lư nhẹ đầu
khỏe ra
cảm ơn
vợ đă cho ta
mấy câu vè
nữa cho qua một ngày
bài thơ định
viết sáng nay
chắc ǵ
cốt cách đủ đầy tâm linh
lâu nay
viết tặng riêng ḿnh
ai hơi
đâu đọc những śnh ươn xưa
ư đi như những con cua
lời đi như những giọt
mưa buồn buồn
có lồng nỗi nhớ niềm
thương
cũng là giả tạo nỗi
buồn cho oai
lấp sao kín tiếng thở dài
một đời trống rỗng u
hoài lâu nay
đừng nh́n ra men đắng cay
manh nha phục kích đâu đây mà lầm
câu thơ như vỡ kịch câm
vui cười một chút cho ḷng thảnh
thơi
(Montréal, 09 giờ 12, chủ
nhật, nắng, 10-10-2010)
Luân Hoán