thân phụ thời lớn tuổi
chẳng đ̣i hỏi phàn nàn
nệm dày mỏng không thiết
chỉ khoái nồi lửa than
than-hầm-chắc bén lửa
phủ lên lớp tro đầy
giường gỗ, vạt tre, chiếu
giữ lửa ấm đêm dài
ta chừ dùng sưởi điện
nhưng trục trặc khá nhiều
sưởi yếu đương nhiên
lạnh
sưởi mạnh khô mũi mồm
dùng thêm máy độ ẩm
đêm nghe tiếng om ṣm
chú em bày cách mới
xem ra khá nhẹ nhàng
năm ngoái áp dụng tốt
năm nay tiếp tục làm
đâu có ai tiếp sức
đành ra tay một ḿnh
cũng đâu vất vả mấy
chỉ hơi hơi bực ḿnh
đại khái khá giản dị:
mện bọc ra xong rồi
trải lên lớp mền điện
bọc thêm ra lên thôi
tối đến rước khi ngủ
cho mền điện nóng lên
đắp thêm mền lông vịt
đă trải sẳn phía trên
ta ra tay một chặp
đâu vào đó ngon lành
nhớ cha già, than lửa
ngồi sững như không đành
ôi mỗi thời mỗi khác
cha có mùi lửa thơm
cộng thêm mùi chiếu cói
mùi vạt giường tre ngâm
ta hơn cha chưa hẳn
nhưng đêm vẫn qua đêm
lót xong cái ổ ngủ
chợt nghe ḷng ấm lên
tối nay cô vợ quí
hẳn bớt gác chân tay
chiêm bao cùng mộng mị
cũng sẽ bớt quấy rầy ?
(Montréal,
09 giờ 19, thứ hai, ẩm ướt, -2C, 22-11-2010)
c̣n bao nhiêu việc đáng làm
bất tài vô tướng mơ màng
suông thôi
thịt da đang trổ đồi
mồi
tháng cùng năm tận nửa
bơi nửa ḅ
cây viết lủng lẳng trời cho
múa may vung cả vào tṛ vu vơ
nhân danh viết lách làm thơ
chẳng qua làm dáng dật dờ mị
ta
người dưng mặc kệ bỏ
qua
lâu ngày tưởng bở người ta khoái
ḿnh
già đời ôm chuyện linh tinh
dần dà quên cả bóng h́nh uyên nguyên
hữu duyên cùng với vô duyên
dốc ḷng cạn láng bút nghiên khiên
nhường
hôm nay chợt nhớ cội nguồn
dạo quanh pḥng gặp cái buồn
tấp vô
không muốn suy nghĩ tào lao
kiếm chi làm để vẫy chào câu
thơ
vệ sinh pḥng sách xem sao
chỉnh dây dẫn sóng trời vào
cũng hay
ngần ngừ vài phút, ra tay
mưa nhẹ, không độ, đá
vây bên ngoài
dọn ba tủ sách hẳn hoi
c̣n ba tủ nữa coi ṃi mỏi lưng
phone gọi cô con gái cưng
phụ tay một lát
cuối cùng đă xong
c̣n đám dây cable ḷng ṿng
từ từ lắp lại thẳng
cong c̣n tùy
con ra cửa trợt tức th́
ngă xuống sáu bậc chân qú xuưt xoa
cũng may chỉ trầy ngoài da
không ta ân hận, vợ la không
chừng
ngồi chơi không muốn, hay khùng
không làm ǵ mới lùng bùng lỗ tai
ngày không ngắn cũng chẳng dài
làm ǵ cũng thấy nằm ngoài cuộc
chơi
(Montréal
12 giờ 13, thú ba, 0C, 23-11-2010)
dự báo cuối tuần tuyết
rơi
lần này chắc chẳng giỡn
chơi mươi ḍng
26 bắt đầu ḷng tḥng
đến 3 tháng chạp c̣n ḷng ṿng
phơi
lạ ǵ cái chuyện tuyết rơi
mà sao như thể no hơi bần thần
hôm nay mây trắng nằm gần
ḍng nắng xanh biếc bâng khuâng thế nào
vọng tầm mắt lên trời cao
cánh hải âu vẫn c̣n chao giữa trời
tự dưng tôi nhắc nhỏ tôi
gắng làm vài việc cho người
khỏe ra
đem cây mốc cắm trước
nhà
để xe dọn tuyết lại qua
đàng hoàng
mang xẻng dựng ngoài hành lang
không quên bịch muối sẵn sàng chống
băng
tôi đă dở hơi rồi chăng ?
lo xa hay chỉ lăng xăng giả đ̣
chuyện nhỏ cố biến thành to
to thành vĩ đại để cho oai mà
một ngày cứ vậy nhân nha
tôi chừng cũng được việc nhà
đấy thôi
tôi ghi một điểm cho tôi
mỗi ngày một điểm ngon
rồi đó em
(Montréal,
08 giờ 02, thứ tư,nắng, -2C, 24-11-2010)
thuần túy một thói quen
ăn theo từ lâu lắm
nhưng xin nói công bằng:
chơi với ḷng kính trọng
tôi không thuộc Thánh ca
nhưng nghe và hiểu được
những t́nh khúc thiết tha
người dâng lên đức Chúa
mỗi năm tôi lên đèn
trước cửa nhà đơn giản
đỏ xanh trắng lẫn vàng
thay phiên nhau tắt sáng
tôi có cả con nai
kéo cổ xe trên tuyết
tôi cũng có ông già
tóc râu trắng thật tuyệt
riêng với ông Noël
ủng cao đầy quà bánh
tôi không những quen tên
c̣n gần như là bạn
mỗi năm tôi mỗi chưng
đua đ̣i cùng thiên hạ
chẳng phải để chống
lưng
ḿnh thành người đạo đức
tôi nghĩ thật đơn sơ
Chúa không riêng ai cả
dẫu là dân phấp phơ
vẫn dưới chân Thánh giá
nhưng xin thưa thật t́nh
càng lúc càng èo uột
mỗi năm một ít đi
đèn hoa dần thiếu hụt
sự sa sút đi cùng
tuổi đời thêm giàu có
sức khỏe và nỗi buồn
cũng chen chân vào đó
năm nay định giả lơ
giống như thời “phóng dăi”
bởi các cháu không về
các con lặn đâu hết
nhưng sao khó ngồi yên
đành lọ mọ soạn lại
đèn cũ h́nh tượng xưa
dấu đời c̣n ấm măi
Đức Mẹ, Chúa cùng Cha
chẳng ai ḍm tôi cả
chỉ gió tuyết buốt da
không xem tôi xa lạ
bắt ghế đứng dăng
đèn
hơi run run một chút
cho dù ngă, không răng
chắc thiên thần đỡ
được
hôm nay dăng trong nhà
mai mốt chưng trước cửa
gắng thay đổi gọi là
mỗi năm một đóm lửa
đặc biệt trong năm nay
tin Père Noël biết
ngài bận khỏi ghé đây
tôi thay ngài tạm vậy
già quá rồi c̣n ǵ
thử râu áo cho biết
ai muốn chụp ảnh chung
mời gởi về đăng kư
(Montréal,
16 giờ 00, thứ năm, nắng từ -7 đến -2C,
25-11-2010)
1.
mưa phùn giữa không (0) độ
nước co cụm thành băng
mặt đường thoa dầu
mở
bóng như sân patin
Lư không đến xe
được
lớ ngớ định cúi ḅ
dẫu bốn chân chưa chắc
không chụp con ếch to
xe Bảo chưa thay lốp
chưa ra cổng trở vào
mượn xe Bách chạy tạm
- chở má luôn coi nào !
verglaçante thứ nhất
của mùa tuyết năm nay
chỉ sơ sơ một chút
chưa có ǵ quá tay
ta đứng nh́n ra cửa
tuyết bắt đầu bay bay
mưa nhẹ trốn trong tuyết
chợt rùng ḿnh ngây ngây
Lư đi quên đổ rác
cầu thang trơn thế này
cũng phải đành thử sức
chưa chắc có không may
ta thành người thứ nhất
cầm xẻng dọn
đường đi
tuyết băng chưa đủ
cứng
đă đề pḥng, dễ ǵ...
xe ville chạy rải muối
cạo bớt tuyết một ṿng
ta lựng chựng vào lại
bổn phận kể như xong
không lo ai qua lại
sẫy chân ngă trước nhà
có cớ nằm ăn vạ
sinh kiện tụng rầy rà
trời mù mù buồn bă
một con quạ bay qua
có tiếng động trước cửa
facteur đến rồi à ?
2.
lâu ngày nhận được thư
của người bạn thơ
thẩn
tưởng tán chuyện xa gần
hóa ra chưa lẩm cẩm
ông viết đúng ba ḍng
ḍng đầu được bảy chữ
ḍng cuối và ṿng nh́
mỗi ḍng ôm sáu chữ
chỉ vỏn vẹn vậy thôi
nhưng rơ ràng đủ cả
giá ta là mỹ nhân
may ra nhiều hoa lá
mục đích của lá thư
vốn không nặng thăm hỏi
tán gẫu th́ cũng dư
đâu có ǵ đáng nói
ông chỉ chi viện cho
một chút t́nh ấn phí
đến gă Theo Gót Thơ
rất ư là hậu hỉ
cảm ơn tấm ḷng vàng
của ông bạn thi sĩ
chợt hứng ta viết càng
mấy câu tạ tri kỷ
bên này đang tuyết, mưa
nghe đâu trời bên Mỹ
độ này cũng lưa thưa
vài sợi lạnh đấy nhỉ
nhân tiện cũng chúc ông
làm thơ nhiều hơn nữa
cũng đừng quên làm t́nh
cho thơ có nhiều lửa
chỉ đơn giản vậy thôi
để xem, c̣n ǵ nữa
thôi th́ đề: “t́nh thân”
cho gần thêm chút nữa
(Montréal,
10 giờ 53, thứ sáu, 0C, verglaçante, 26-11-2010)
chính xác như dự báo
hôm nay tuyết rơi đầy
cả không gian trắng xóa
mịt mù hoa tuyết bay
chưa phải là băo tuyết
chưa phải là tuyết rào
tuyết chưa tượng h́nh
hạt
chỉ như bụi vẩn vơ
tuyết mềm và mỏng mảnh
xe chưa chịu đi cào
hôm qua verglas nhẹ
hôm nay không làm sao
sáng sớm ngày thứ bảy
chưa có ai đi đâu
Bảo lo thay lốp tuyết
khói thuốc thơm tóc nâu
ta ngó trời ngó đất
vẫn c̣n thấy hải âu
chao ḿnh trong bông tuyết
ḷng buồn buồn đâu đâu
lát nữa sẽ khăn áo
giày mũ đi ra đường
thở hít chút không khí
lành lạnh không phấn hương
cuộc sống vẫn lẩn
thẩn
trong những việc tầm
thường
những việc như mạch máu
nuôi giữ tâm hiền lương
xin mừng một ngày nữa
dù với thời tiết nào
ta vẫn giàu tuổi thọ
giàu t́nh thương từng giờ
(Montréal, 09 giờ 23, thứ
bảy, tuyết,từ 0 đến -4C,
27-11-2010)
bạn ta, Lê Vĩnh Thọ
làm thơ thật dễ dàng
đọc thoáng thấy hơi tục
nghĩ sâu thật đàng hoàng
xin trích dẫn vài đoạn
mời các bạn đọc chơi
cũng là cách tiếp đạn
cùng những người hụt hơi:
“tôi
không tin rằng có
cái
gọi là t́nh nhân
nhưng
chắc chắn em có
cái
ǵ đó trong quần”
cái ǵ đó không hẳn
là linh vật chung chung
cái ǵ đó có thể
là nghĩa trang anh hùng
xin trích thêm đoạn khác
cũng rất là ba lơn
nhưng phản ánh dũng khí
của đa số đàn ông:
“vào
mật khu là dại
vẫn
liều lĩnh dấn thân
tôi
sa cơ thảm bại
rút
quân và mặc quần”
bạn có quyền suy tưởng
đánh giá theo ư ḿnh
hăy hào sảng chân thật
giữa cuộc đời u minh
bạn hẳn là nam tử
vời vợi bậc trượng phu
không khác Lê Vĩnh Thọ
với bản tính đặc thù:
“thà
trần truồng chết đứng
không
qui lụy cường quyền
v́
em mà nằm xuống
vẫn
quen thói nằm trên”
hoa cốt cách hương sắc
người tinh túy sắc hương
t́nh yêu và t́nh dục
cần chân thật b́nh thường:
“trên
môi và trong háng
đừng
giấu gai hoa hường
em
hăy nằm chàng hảng
để
nở hoa hướng dương”
đại khái thơ của Thọ
là “Thơ T́nh Viết Chơi”
không thất t́nh loạn xạ
viết thơ t́nh để
đời
bạn ta, Lê Vĩnh Thọ
ngày ngày vẫn làm thơ
ngôn ngữ đượm khinh bạc
t́nh ư thật đơn sơ
thưởng bạn, không có rượu
chỉ có ḷng mong chờ
bạn “viết chơi” măi măi
không thơ mà có thơ
hôm nay ta nhớ bạn
nhớ luôn cả ngày nào
bạn muốn xem ta hít đất
một chân thử ra sao
th́ cũng giống như bạn
không khác với mọi người
cũng lúc lên lúc xuống
cả khi buồn lúc vui
thơ bạn là vậy vậy
thơ ta th́ vầy vầy
chúng ta là tri kỷ
và vẫn c̣n nhau đây
(Montréal,
09 giờ 45 chủ nhật, -C, 28-11-2010)
năm ta vừa lên ba
mặt mày ra sao nhỉ
có bănh như cháu ta
ngày hôm nay không nhỉ
xem lại ảnh con trai
năm vừa tṛn ba tuổi
mặt mũi lẫn tóc tai
thơm ngon như trái chuối
thằng cháu nội hôm nay
tṛn ba lần sinh nhật
bi bô hát birth day...
vui như con lật đật
ba cháu tuổi con heo
cháu cầm tinh con lợn
tuổi ǵ mới thật ngon
khỏe vui và chóng lớn
săm soi lại ba đời
một trời ba thế hệ
ta không mong gặp ta
cũng may đúng như thế
này cậu bé Benny
phải khác cha, ông nhé
hăy gắng làm những ǵ
cha, ông chưa có thể
ta tặng cháu chữ tâm
để mai sau làm vốn
chớ ngại chi bụi trần
cứ thản nhiên khôn lớn
ta chợt thử h́nh dung
ngày cháu đọc và nghĩ
những vớ vẩn hôm nay
bỗng nhiên cảm thấy dị
thôi gác chuyện ngày mai
để thổi nến ăn bánh
mở quà của cô B́nh
gởi về ḿnh tuổi cháu
quần áo và đồ chơi
t́nh thương trong tấm thiệp
cháu chưa biết chữ ǵ
cũng mở đọc chăm chú
mẹ con cô Bích qua
chung vui cháu thêm tuổi
William, Lyna
cùng Vina hát lớn:
to...một thằng rất
bợm
cháu về hùa vỗ tay
cười phơi hàng răng sún
ba cháu quay vidéo
cho cháu xong, tiếp bạn
ông bà chợt tự hào
có đàn cháu nội ngoại
sinh nhật tiếp sinh nhật
cháu lớn ông bà già
cho dẫu ngày tháng mất
vẫn c̣n hoài thiết tha
(Montréal, 13 giờ 20, thứ
hai,có nắng, từ +1 đến +5, 29-11-2010)
em ở quê nhà email thăm hỏi
“anh chị quê người
đă lạnh lắm chưa ?”
lạnh trời đất đă
bắt đầu em ạ
lạnh trong ḷng, là chuyện đă xa
xưa
lạnh thời tiết đă có
chăn có sưởi
vài kư áo quần ra cửa đă quen
giày tuyết khăn choàng găng tay lỉnh
kỉnh
sáu tháng theo chân chia sớt nhọc nhằn
bản chất lạnh, vốn
mỗi giờ mỗi khác
người chịu đ̣n cũng không
giống ǵ nhau
nhưng cụ thể có thể gom
đại khái
tương đối hơi đông
những cái gật đầu:
khi tuyết lớn trời thường không
lạnh lắm
cả không gian đầy ắp
một màu lam
tuyết trắng toát nhưng thay màu tùy
lúc
tùy địa phương và tùy cả nhăn quan
tuyết lơi bước gió
đồng hành, quá tội
thân thể người đợi buưt
đứng lặng câm
có cử động hay co ro một
đống
thịt da thơm vẫn nhiều
chỗ chín bầm
em đừng tưởng mùa đông không có
nắng
mặt trời tinh khôi vẫn ghé
lại mỗi tuần
đẹp hơn hẳn nắng thủy
tinh của Trịnh
nhưng mang theo cả cái lạnh vô cùng
ở không độ đương
nhiên là khá ấm
âm vài mươi cũng chẳng lạnh chi
nhiều
nếu thiếu nắng và nhất là
không gió
khí hậu dịu dàng một cách đáng yêu
cơ thể riêng anh nghiệm ra
như vậy
lẽ đương nhiên c̣n tùy
thuộc mỗi người
điều quan trọng chắc em biết
đấy
chủ yếu vốn là cuộc
sống an vui
giờ đang nắng ngoài trời âm
hai độ
người thở hay cười chưa
thấy khói bay
gió không động nhưng thân đi nhún
nhảy
lạnh đă đành, nhưng chưa
buốt chân tay
pḥng ngủ anh đang là hâm hai độ
sưởi chưa lên v́ giữ mức
thấp hơn
pḥng vốn ấm bởi có nhiều mạch
điện
từ máy này máy nọ để quanh
pḥng
anh đang mặc áo may ô ngồi gơ
cái vẩn vơ vớ vẩn xuống
từng ḍng
không thấy lạnh và dĩ nhiên không nóng
chỉ hơi buồn chữ nghĩa
thiếu thong dong
ở pḥng sách đang là hai
mươi độ
máy linh tinh đang trong giấc ngủ ngon
những chấm điện sáng xanh trên
mỗi máy
không đủ cho một độ ấm cao
hơn
riêng pḥng khách anh cài ba tốc độ
tối, sớm, trưa thay đổi
nhiệt khác nhau
và hiện tại đang là hâm mốt
độ
như mùa hè mở máy lạnh vậy
thôi
em đừng ngại nóng lạnh ǵ vẫn
tốt
đông xuân thu hè cũng đẹp
như nhau
ngoài tiện nghi c̣n lạc quan b́nh thản
tóc lâu năm như xanh lại trên đầu
(Montréal,
10 giờ 43, đang có nắng -2C, thú ba, 30-11-2010
Luân Hoán