Thơm Dấu Tay Vui Chặng Cuối Đời

 

 

Tháng Mười Hai  Thả Thân Vào Mùi Hương

 

 

 

 

tuyết phủ bên trái con đường

sáng nay xe mới buồn buồn... thực thi

trước tiên xe-câu lầm ĺ

chạy ṿng hú đuổi xe ĺ chưa đi

 

xe cào, xe đẩy... mọi khi

nhịp nhàng hoạt động tức th́ cùng nhau

lần này vào việc trước, sau

thiếu hẳn mạch lạc từ lâu vẫn thường

 

xe chạy đẩy tuyết lề đường

đến muộn, có vẻ như tuồng ngủ quên

xe hút tuyết đợi đă thèm

xe chứa tuyết mới nghênh nghênh ló đầu

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

thay v́ chạy nối đuôi nhau

một đoàn mươi chiếc trước sau thay liền

lần này từng chiếc vào riêng

đầy, chạy... xe hút làm phiền đợi chơi

 

ville thuê với giá bèo rồi ?

hay sao uể oải rạc rời cho qua

thuế sắp tăng nhiều mặt mà

thị dân coi bộ chóng già nhiều hơn

 

tôi cầm sẵn tiếng cảm ơn

thấy không chỗ gởi, bất nhơn cất vào

ḍm ra bầu trời, chẳng cao

chỉ cách mặt đất mấy sào ngắn thôi

 

nếu như c̣n dài cuộc chơi

chắc tôi nghĩ cách lên trời sống luôn

càng già càng thấy bi thương

sống lâu mới rơ bốn phương chật dần

   (Montréal,09 giờ, thứ bảy, nắng và tuyết bụi, - 2C ,11-12-2010)

 

 

thứ bảy và chủ nhật

hai ngày nghỉ cuối tuần

tưởng làm được nhiều việc

ngược lại, mới lạ lùng

 

đống chén không sờ tới

bụi bặm tha hồ nằm

áo quần bên máy giặt

chia nhau những mùi... thơm

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

vài việc làm siêng nhất:

đi xuống và đi lên

sườn đồi như thung lũng

châu thân nhẹ bồng bềnh

 

đương nhiên cũng đến tận

phố chợ lượm tiếng người

thỉnh thoảng cho mượn chỗ

trong bụng đựng phẩm đời

 

cuối tuân này ngưng hết

thân rồng hơi nhát chơi

tylenol, advil

liên tiếp mấy ngày rồi

 

mệt mỏi không nhiều lắm

uể oải có hơi hơi

sổ mũi như con nít

ho như là hát chơi

 

tám giờ ló ánh nắng

vợ sửa soạn ra đi

thu vén lại mái tóc

để giử chút xuân th́

 

nghe em than nho nhỏ

chán quá,đi một minh

lái xe chẳng chi ngại

chán nhất phải làm thinh !”

 

tật cầm ḷng không đậu

thôi để anh đưa đi

thấy vợ cười hí hửng

lời hứa “bất nan truy” !

 

kè ôm theo cái

laptop để làm thơ

làm tóc lâu phải biết

đă từng lao đao chờ

 

bài thơ này đă gơ

mấy đoạn ở ngoài xe

mấy đoạn ở góc tiệm

ráp lại có so le ?

 

thôi được cũng lấp được

hồn vía của một ngày

chủ nhật đời hoan lạc

riêng ta có nhiêu đây

 

trời bỗng dưng xuống tuyết

hai mươi phân hôm nay

kẹt đường vào xa lộ

tuyết mỗi lúc một dày

      (Montréal 12 giờ 56, chủ nhật, tuyết, -2C, 12-12-2010)

 

con quạ trên mái nhà ta

hứng ǵ thong thả bay qua nhà người

trời đang ấm lên chút rồi

chỉ hai độ cộng, tuyết-rời đang tan

 

con quạ chắc gốc Việt Nam

có vẻ quen thói thanh nhàn dửng dưng

nó đang rửa cánh, rửa chưn

ngay cuối máng xối xem chừng thảnh thơi

 

trong lúc ta căm cụi ngồi

đạp xe để kéo cuộc đời dài ra

chân đạp mắt vẫn sa đà

đảo quanh bốn hướng từ xa tới gần

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

tuyết lại rơi, nhẹ bâng khuâng

mưa theo chân tuyết phân vân như là

sợ người lạnh quá nức da

cũng rơi khẻ tựa thở ra dịu dàng

 

trên bệ cửa tuyết đang tan

c̣n ḍng băng đá như màn thủy tinh

một chiếc xe bất th́nh ĺnh

quẹo vào, trợt dính bánh lên lề đường

 

giật ḿnh... nghỉ đạp xe luôn

bài thơ cũng dứt mạch nguồn thong dong

mở máy muốn chụp nỗi ḷng

sao vẫn chỉ long tong ảnh đời

 

chụp tôi đâu để thấy tôi

chụp người có thấy rơ tôi trong đời ?

chụp ǵ cũng chỉ vậy thôi

một ngày đang tới thoáng rồi lại đi

 

ḷng đang đặt ở chỗ ni

ngày mai đọc lại chắc chi đă c̣n

mất c̣n c̣n mất mất c̣n

trong phù du có lưu tồn được chăng ?

    (Montréal, 13 giớ 15, thứ hai, +2C, mưa và tuyết bụi, 13-12-2010

 

cả tháng lười đi bộ

cứ khom lưng đạp xe

trên ba mươi phút

chưa chắc ǵ đủ nghe !

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

càng già càng vận động

không thể cứ lè phè

c̣n nhiều cảnh đáng thấy

c̣n nhiều chuyện cần nghe

 

nếu ngồi im một đống

tưởng tượng ruồi vo ve

h́nh dung suối róc rách

màng gió sau hè

 

chắc chắn sẽ sụp tiệm

chẳng cần đợi ai ve

vào hội Chung-Vô-Diệm

thế là hết ngo ngoe

 

vậy phải gắng một chút

các bác đă kḥ khè

các chú đang lụm khụm

các cậu sắp xanh lè

 

chúng ta cùng đi bộ

chúng ta cùng lắng nghe

trái tim, đúng, vẫn vậy

không hề đập so le

 

thằng em vẫn đứng dậy

bên dáng đứng Bến Tre

truyền thống dân Giao Chỉ

mang cốt rồng đấy nghe

 

hăy siêng lên quí bác

đừng để bị ai đè

c̣n gân nhờ biết đạp

đạp mái cùng đạp xe

 

bảo đảm không sao cả

đảm bảo vẫn ngậm nghe

mùi hương đời kỳ diệu

tiếp tục sống khỏe re

 

hôm nay dậy đạp sớm

để khỏi nghe lè nhè

đạp lâu và đạp mạnh

(dĩ nhiên là đạp xe)

 

trời vẫn đang rơi tuyết

tuy chỉ là loe ngoe

nhưng bốn phân cái chắc

đang trừ hai độ nè

 

vợ con đi làm tuốt

một ḿnh cũng không ke

thả ḷng theo nhịp bước

đă có thơ cặp kè

  (Montréal, 07 giờ 17, thứ ba, tuyết, -2 đến +2C, 14-12-2010)

 

 

1.

đang trừ mười bốn độ C

em trang bị đă chỉnh tề hay chưa

trời hôm nay sẽ không mưa

chỉ có tuyết bụi lưa thưa vài giờ

 

đủ gom thành một đống thơ

bốn centimètre chẳng bao nhiêu mà

hơi lạnh hơn ngày hôm qua

xe mở cao sưởi vậy là ngon ơ

 

em chạy đến sở nửa giờ

thay v́ mười phút phất phơ b́nh thường

đừng mở nhạc nghe trên đường

nhất là ca khúc buồn buồn ngủ quên

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

đa số ca sĩ đều rên

cái hận dân tộc lênh đênh hoài hoài

tuy không chạy khoảng đường dài

chỉ năm cây số mệt nhoài người ra

 

đừng quen chân nhấn lút ga

đường đông, trơn trợt không là giỡn chơi

biết em kinh nghiệm lắm rồi

vẫn lo lo chuyện đâu đâu không à

 

vâng, ta lẩm cẩm thấy bà

nhớ em ngay lúc bước ra khỏi giường

không mùi mà vẫn có hương

cái hương kỳ ảo dễ thương vô cùng

 

em yêu đừng có ngại ngùng

câu thơ làm nhột những vùng cỏ hoa

 

2.

tạm quên em, xem quả da

Việt Nam – Malaysia thế nào

hiệp một như trận mưa rào

lên có xuống, không vào trái mô

 

hiệp hai thế trận ào ào

Mă Lai nóng máy thế nào cũng xơi

nhận xét chưa kịp thành lời

Việt Nam đă thủng lưới rồi, chán chưa

 

lủng trước chắc chắn sẽ thua

yếu bóng vía đá như chưa thuộc bài

nhận thêm thảm bại thứ hai

lượt đi bán kết xa ngai cũ rồi

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

cả hai tai đă bị xâu

lỗ mũi chút nữa cũng mời xơi luôn

mấy con gà mái dễ thương

lặn đâu không gáy vài đường làm tin

 

lượt về thắng đậm để t́m

cái vinh quang cũ đă ch́m quá sâu

mấy ngài cá độ cùng nhau

đang cười hỉ hả, c̣n tôi hơi buồn

 

lượt về phất cờ rung chuông

thắng ba bàn tiếp, chuyện thường, dễ thôi

lăng mạn quả thật tuyệt vời

riêng tôi thắng một, giỏi rồi đó cưng

 

tội nghiệp ông Nguyễn Quốc Hưng

lại đổ nước mắt khóc mừng vinh quang

bóng đá mà, rất khó bàn

thôi th́ xin được mơ màng lấy hên !

   (Montréal, 08 giờ 59, thứ tư, hanh nắng -14C, 15-12-2010)

 

 

lai rai ngă bệnh đă mười ngày nửa tháng

nhưng lần này chưa đến pḥng mạch ai

ngại nhiễm lạnh và quyết tâm thử nghiệm

ḿnh tự chữa ḿnh sẽ đúng hay sai

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

vẫn chứng cũ: thỉnh thoảng ho, khan cổ

mũi dăi ấu thơ thương nhớ về thăm

mỏi bả vai nhói cái đ́ bất chợt

tất cả bắt đầu bằng nguồn nhức chân

 

tự trị liệu bằng thuốc quen có sẵn

Advil viên hồng cộng Tylenol

Theophylline, Bronchial

vài loại bơm cho cuống cổ nở thông

 

bệnh không nặng nhưng lừ đừ thường trực

suốt cả ngày không dám rời khẩu trang

pḥng đóng kín như buồng tù bưng bít

chuyện ra vô phải thật vội vàng

 

mầm gây bệnh trong nhà nhưng bất lực

t́m không ra biện pháp trị khả thi

đă sống gần 70, thôi gắng chịu

dại hay khôn đành bấm bụng ù ĺ

 

chẳng thể trách ai bởi ḿnh nhu nhược

khóc hay cười, hạnh phúc đúng, ra sao ?

mai mốt chết bằng bệnh ung thư phổi

cũng đương nhiên chua chát chi mô

 

vẫn c̣n thở ngày nào hay ngày ấy

làm vu vơ đôi ba chuyện cuối đời

đêm thức ngó trần nhà, không tưởng tượng

cũng đă thấy ra cái nắp ḥm rồi

 

đợi chết bệnh hay là nên tự sát

vẫn băn khoăn nỗi ám ảnh trong đầu

cầu xin Chúa hay Nam Mô Đà Phật

nói vô ơn, c̣n chưa biết về đâu

 

quá bực dọc nhiều khi  hay than thở

cũng như là một cách giỡn cho xong

mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh”

câu nói phim Tàu, như một cảm thông

   (Montréal, 08 giờ 38, thứ năm, nắng -11C, 16-12-2010)

 

 

vài năm qua thường làm PPS

bày tṛ chơi mỗi dịp cuối năm

năm nay hơi chán, không lặp lại

ngồi thấy không yên, cũng khó nằm

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

may quá, sẵn có trang vớ vẩn

vào gởi lời chúc linh tinh

ước mong thế giới c̣n thương mến

đón nhận nơi đây lời tạ t́nh

 

đọc lại những lời vừa nhận được

những lời mừng chúc lẫn hỏi thăm

ràng trẻ lại năm, mười tuổi

muốn xúi vợ nhà sinh thêm con

 

sức khỏe, tinh thần tăng đáng kể

bừng bừng muốn trở lại cầm quân

binh sĩ năm xưa c̣n nguyên cả

tấm ḷng nghĩa khí để xung phong

 

bạn nhạo tôi ư ? không sao cả

đôi khi học chút anh hùng rơm

để cho chữ nhóm đôi ḍng khói

giúp gió giang hồ có cái thơm

 

đă lạc đề rồi, xin quay lại

Giáng Sinh, Năm Mới... chúc sao đây

mọi lời tốt đẹp, đời dùng cả

c̣n biết ǵ hơn viết thế này:

 

xin gom tất cả t́nh mọi người

cung kính gởi tặng cho mỗi người

bao thư không có tem không dán

chỉ có ḷng tôi với nụ cười

 

lời chúc ở đây là lời chung

những ai thấy thích cứ việc dùng

thân t́nh không chỉ trong lời viết

chuyển tiếp đến nhau mới vô cùng

 

thân ái tạ ơn cùng thiên hạ

bên ngoài nắng đă vén mây xanh

quả nhiên có tiếng chân đang tới

Giáng Sinh, Năm Mới...sắp đồng hành

  (Montréal, 11 giờ 31, thứ sáu, nắng -6C, 17-12-2010)

 

Luân Hoán