Thơm Dấu Tay Vui Chặng Cuối Đời

 

 

Tháng Giêng Quảy Nghiệp Vào Đời

 

 

 

 

còn chín bữa, bước lên sáu chín

mỗi một ngày viết bốn câu chơi

mùng một, hôm nay tương đối đẹp

nhờ năm giờ ngủ một hơi

          (Montréal, 9 giờ 02 phút, ngày 01-01-2010)

 

 

dễ lặp lại tối hôm qua

vẫn nệm chăn với thịt da

sức vẫn thanh xuân hồn lão hóa

như tuồng đi ngược đám bạn già

           (Montréal, 7 giờ 42 phút, ngày 02-01-2010)

 

 

trời suốt ba ngày rải tuyết bông

ta miệt mài gom tranh khỏa thân

tuy thua họa vẫn thú

nghệ thuật nào hơn ngắm mỹ nhân

            (Montréal, 6 giờ 15, ngày 03-01-2010)

 

hai tuần nghỉ lễ qua như gió

vợ lái xe đi giữa tuyết bay

yến hót, còn ta ngồi lặng lẽ

sờ mặt mình xem mỏng hay dày

              (Montréal, 5 giờ 45, ngày 04-01-2010)

 

 

những p.p.s làm đã lâu

nhờ Vĩnh Điện đưa lên web chơi

suốt ngày cặm cụi rờ tút lại

tối gác vợ hiền để lấy hơi               

              ( Montréal,  7 giờ 16, ngày 05-01-2010)

 

 

rửa mặt đánh răng soi gương

ngày ba bốn bận chuyện thường

sao không tìm thấy mầm suy diệt

của lão thời gian lén đả thương

               (Montréal, 7 giờ 3, ngày 06-01-2010)

 

 

chẳng biết hôm nay sẽ làm

bệnh lười ngấm nhủn cả tứ chi

cũng may chưa phải Chung Diệm

nên vẫn ngâm hoài khúc cổ thi

                (Montréal, 16 giờ 30, ngày 07-01-2010)

 

 

thương nhớ của con gói cùng quà

săm se chưa dám mở ra

như tuồng sợ mất hương trưởng nữ

từ Mỹ gởi về chúc thọ cha

                 (Montréal, 14 giờ 11, ngày 08-01-2010)

 

 

món quà sinh nhật từ vợ hiền:

chiếc xe, đạp mãi vẫn đứng yên

xe cũ còn ngon cho xe mới

ý giữ gân thêm ít thập niên ?

                 (Montréal, 8 giờ 35, ngày 09-01-2010)

 

 

Luân Hoán