Thơm Dấu Tay Vui Chặng Cuối Đời

 

 

Tháng Hạnh Ngộ Nụ Tình Thế Gian

 

 

 

 

 

mười ngón hoa của bàn tay tám tuổi

uyển chuyển nhẹ nhàng reo tiếng chim ca

ḷng hân hoan sao mi già ướm lệ

cháu nghiêng ḿnh chào khán giả như hoa

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

vẳng tiếng tiền nhân “hậu sinh khả uư”

khấp khởi mừng thầm đàn cháu khá ngoan

trong sáu mần non ba chồi lướt phím

nhắm mắt cũng vui ḷng xuống suối vàng

                   (Montréal, 16 giờ 07, chủ nhật, nắng, 18-4-2010)

 

 

thời tuổi trẻ ta tưởng rằng sáu chục

là xong rồi năm tháng một tṛ chơi

chừ chuẩn bị đến trăng tṛn bảy chục

mới hay t́nh “ở măi tuổi hai mươi”

                     (Montréal,09 ǵờ 11, thứ hai,nắng 19-4-2010)

 

vợ không dặn, làm tài lanh chút đỉnh

sợ thịt thiu, tiện tay vặn nút hâm

mặt bếp phẳng như bàn ăn lót kính

vặn tối đa, không lóe lửa, yên tâm

 

hát nho nhỏ khi cho chim yến tắm

thay đồ ăn luôn tiện vệ sinh lồng

chợt nổi hứng châm nước đầy hồ cá

vốn quen tay lẹ như chớp qua sông

 

môi nhóp nhép t́nh xuân theo chân bước

lên lầu ngồi mở máy đọc điện thư

mũi chợt thấy mùi thơm thơm khét khét

ngó loanh quanh, chuông báo khói gầm gừ

 

bật thân dậy vận nội công cẳng rưởi

lao xuống nhà như thuở chiếm mục tiêu

đóng cửa bếp, mở cửa sau vội vă

x̣e bàn tay làm cánh quạt ba-tiêu

 

quân tiếp viện nào quạt trần, hút khói

mở tối đa đánh trực diện phủ đầu

c̣i báo lửa đă chịu câm cái họng

thật hú hồn, đứng tiu nghỉu sờ râu

 

soong thịt đă thành than ra hiên ngóng

gió trưa vàng chim nghiêng, má vụt bay

nóng ngấp nghé bước lên mười sáu độ

ngửi ra mùi khen khét đọng đôi tay

(Montréal, 12 giờ 12, thứ ba, nắng +16C, 20-4-2010

 

không có chân nhưng thời gian vẫn bước

không có cánh mà năm tháng vẫn bay

tôi ŕnh măi chưa bao giờ bắt gặp

phút thịt da ḿnh chuyển dịch đổi thay

                   (Montréal,10 giờ 10, thứ tư, nắng +18C, 21-4-2010)

 

mặt trời mọc trong mưa phùn thật đẹp

nh́n đồng hồ: sáu giờ mười bốn giây

lời ca khúc “C’est beau la vie” vọng

đời đẹp không cho trọn ngày hôm nay ?

 

đang khởi động bằng chiếc xe không bánh

bắp chân săn khuôn mặt vẫn gầy gầy

mồ hôi rịn thơm thơm hai vùng nách

mặt trời ch́m đang nướng khét cḥm mây

 

lấy xe Bách chạy bỏ thư trả nợ

ṿng volant thấm lạnh lạnh bàn tay

đường sớm mai đă rộn ràng xuôi ngược

tưởng ḿnh đang đến sở, ngon thay !

 

nghĩ dông dông xuưt tuôn luôn đèn đỏ

bạn cùng chiều hạ kính giơ tay “hay !”

như cái máy “salut” cho phải phép

đời cùng tôi đang thong thả vào ngày

                  (Montréal, 07 giớ 11, thứ năm +7C, 22-4-2010)

 

cảnh sát chớp đèn, nhớ ra thứ sáu

thật c̣n may, chỉ mất tiếng “pardon”

vội nổ máy xe dời qua lề trái

xong thở một hơi, nhẹ nhơm tâm hồn

                  (Montréal, 08 giờ 07, thứ sáu, nắng, +13, 23-4-2010)

 

người bạn xưa sáng sớm nay đă lại

trên cành già trắng muốt những nụ hoa

hoa chẳng nói nhưng ta nghe tất cả

những vui buồn mùa trốn tuyết vừa qua

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

vẫn cánh nhỏ nụ vàng e ấp nở

búp mận non thơm tinh khiết mặn mà

muốn bắt chước Tô Thùy Yên cảm tạ

nhưng lại thôi, ngửa mắt vọng trời xa

 

hoa trước mắt mong manh đời sống vội

ta trong đời bóng ngă nhạt nḥa ta

và mai mốt chẳng c̣n ǵ để lại

ngoài một chút t́nh yểu mệnh như hoa

                  (Montréal, 11 giờ 18, thứ sáu, nắng, 23-4-2010)

 

kỳ lạ thật c̣n sân si ghê quá

suy nghĩ chi chuyện  lăng xẹt, bao đồng

gắng để xuống cái xốn tai ngứa mắt

cho nhẹ nhàng khi thân xác chưa chôn

                   (Montréal, 15giờ 13, thứ bảy, nắng, 24-4-2010)

 

 

Luân Hoán