Tháng Năm Nở
Nụ Hoa Vàng
một thời ngày một tháng năm
cùng vài thằng bạn chạy rông ngoài
đường
bây giờ xa cách quê hương
tháng 5 ngày 1, như tuồng dửng
dưng
tháng đi theo ngày không ngừng
năm dù giả bộ lừng
khừng, cũng đi
muốn đời đứng lại,
đôi khi
trải t́nh nhờ giấy bút ghi
đôi ḍng
không chi cũng một chút ḷng
mai sau có một ổ nằm ấm
lưng
(Montréal,11
giờ 22, thứ bảy, hanh nắng, 01-5-2010)
nh́n lại ảnh mộ mẹ
từ đứa em gởi qua
buồn hơn khi mẹ mất
giận lệ không vỡ ̣a
có thể hơi phù phiếm
nhưng theo đời theo người
hạnh phúc sẽ t́m thấy
trong hồn những nụ cười
(Montréal,
08 giờ 10, chủ nhật, nắng 02-5-2010)
muốn bắt
chước Nhă Hương *
lội ngược
về quá khứ
t́m nhặt những
yêu thương
dành tặng
người đến muộn
cảm tạ
những dung nhan
từng chặng
đời đă sống
những tủi
nhục vinh quang
đă làm tôi vụt
lớn
cũng may có tuổi
già
đủ thanh nhàn ôn
cố
mừng giáp mặt ngàn
hoa
dưỡng nuôi ḍng
trí nhớ
tŕu mến cảm
ơn tôi
sống yên đời
sướng khổ
xin tạ
lượng đất trời
chờ ngày lên
thượng thọ
(Montréal, 08 giờ 45, chủ
nhật, nắng, 02-5-2010)
*người dẫn chương tŕnh Theo Ḍng
Thời Gian
đài SaigonTV Hoa Kỳ)
từ nghiêm chỉnh
đến giỡn chơi
từ ba lơn
trở lại thời nghiêm trang
cho dù giả
bộ huênh hoang
thơ vẫn là
gốc cưu mang hồn ḿnh
không thơ đâu
thấu nỗi t́nh
không thơ đâu
biết em xinh thế nào
từ bác học
đến tào lao
thành tâm nền
tảng nuôi thơ sống đời
luận quanh thừa
chữ dư lời
chi bằng đi
đứng nằm ngồi cùng thơ
sáng nay mưa
bụi phất phơ
nh́n mưa tôi
thấy thời thơ ấu và
cái ngày em cởi áo
ra
vắt trên nhánh ổi
gió tha, hương nồng
cái đêm bẻ
trộm nhành bông
tặng em giắt tóc má
hồng thêm ra
nh́n mưa tôi
thấy tôi và
câu thơ trôi
nổi trên tà áo bay
nh́n mưa tôi
nhớ hôm nay
chưa làm thơ
để hương đầy gối em
bây giờ em tha
hồ xem
câu thơ lấp
lánh chờ đem trải giường
mỗi câu mỗi nhánh
xương sườn
mỗi chữ mỗi
nụ yêu thương đậm đà
em ơi hăy mở
t́nh ra
câu thơ
đầy chữ nhưng mà vô ngôn
cũng y như cái tâm
hồn
(Montréal, 11 giờ 05, thứ hai, mưa +21 C , 03-5-2010)
em báo trước “tối cho
ăn Ḿ-Quảng”
để dọn ḷng ta nhịn đói
bữa trưa
ngồi thắc thỏm chờ em như
đợi mẹ
mang quà về sau buổi chợ, ngày
xưa
năm giờ kém đă thấy thèm
rỏ dăi
lần vào thăm ông Táo thử xem sao
thịt và tôm h́nh như đà ướp
sẵn
hổn hợp vị hương thoang
thoảng ngọt ngào
cạnh dĩa ớt màu xanh tươi
đỏ thắm
rổ rau đầy bắp chuối,
giá tinh khôi
khay ḿ vàng mượt mà đang
chờ đợi
bánh tráng thơm cũng chuẩn
bị vào đời
bốc đậu phụng cho vào mồm
nhóp nhép
trở lên pḥng, Tưởng Năng
Tiến* đi theo
bạn hiền ơi sẽ ăn giùm cho
bạn
cùng Hoàng Quy*, mỗi bạn
đă một lèo
nhai để nhớ t́nh gia đ́nh
đầm ấm
nuốt để nghe văn hóa ngấm
thanh cao
Nguyễn Nhật Ánh* và c̣n ai thèm
nữa
mời hết luôn
những bằng hữu, đồng bào
tô Ḿ Quảng
chưa ăn sao đă quá
cảm ơn em mang
t́nh đăi tối nay
ta hái sẵn chùm
thơ t́nh thâm tạ
trái tim em t́nh
thơm ngát bàn tay
(Montréal, 14 giờ 07, thứ
ba, mưa, nắng, 04-5-2010
*
những tác giả có bài viết về M ́ Quảng)
hôm nay chiều
nắng sáng mưa
con vi trùng cúm
chịu thua rơ ràng
kháng sinh* chiến
thắng nhẹ nhàng
mặc quần xà
lỏn đàng hoàng rảo chân
chỉ c̣n đôi chút
bần thần
soi gương
gặp chú cù lần như xưa
(Montréal, 15 giờ 40, thứ
ba, 04-5-2010
*Novo-Azithromycin 250 mg)
thứ tư năm tháng năm
nằm nhớ em nghe nhạc
thoáng Tà Áo Văn Quân
chập chờn chàng Tư Mă
chưa nghe Phượng Cầu Hoàng
đă mê nàng mười bảy
hát nghêu ngao cùng chàng
Tương Như đời nhà Hán
“...hữu diện
thục nữ tại...
thất
nhĩ nhân hà sầu...”
ngộ được nhan sắc
tuyệt
hồn phách xiêu về đâu ?
môi hát mắt theo ḷng
trông vời đôi mắt liếc
tài tử gặp giai nhân
sét đánh đâu cần biết
nàng bỏ đời nhung gấm
lưu lạc theo t́nh nồng
uống rượu cùng bán rượu
vui say đời tang bồng
tấm ḷng cha đau nhói
trải lụa kết hoa hồng
thời vận chợt sáng chói
danh rạng cùng núi sông
quan nghiệp đâu dễ trói
những tấm ḷng thong dong
ta cũng như người vậy
nên chừ vẫn ngồi không
người hồ đồ chút
đỉnh
trong toan tính thay ḷng
cũng may thư giă biệt*
đánh ngă mộng đèo ḅng
ta hơn người một bực
bởi trước sau một ḷng
yêu t́nh đành nhắm mắt
quay đầu lánh mỹ nhân
dẫu đôi chút không thật
dẫu đôi lần bâng khuâng
hai ngàn năm qua vội
vẫn như c̣n Văn Quân
cản ơn Phạm Duy
Nhượng**
cảm ơn Phượng Cầu Hoàng
ta dẫu thua Tư Mă
vẫn trân trọng hồng nhan
(Montréal, 09 giờ 15, thứ tư,
nắng dịu +13, 05-5-2010,mừng sinh nhật Lư
* Giă Biệt Thư, thơ Trác
Văn Quân gởi Tư Mă Tương Như
** tác giả ca khúc Tà Áo
Văn Quân)
cỏ vườn sau hoa vàng đă
lắm
muốn thay giày ra cắt cho xong
nhớ máy cắt c̣n trong kho chứa
nh́n trời mù lưỡng lự nản ḷng
đâu có phải v́ ta lười
biếng
để cỏ hoa phơi phới thanh
xuân
nhụy hay phấn hành người
điêu đứng
ngứa mắt, ho... dị
ứng lung tung
hoa đẹp vậy, không hiền lạ
thật
cũng như em, biết chắc
được đâu
mắt môi biết nói cười,
chuyện nhỏ
ḷng gươm dao đâu phải không đâu
hoa độc lắm hành đôi ngày nửa
tháng
em không hiền người chắc điêu
linh
trị lũ hoa ta đem máy cắt
để trị em chỉ có thơ t́nh
(Montréal, 10 giờ 03, thứ
năm, hanh nắng, +14C, 06-5-2010)
bỗng dưng trời đổ
mưa to
chạy đóng cửa sổ suưt
đo ván nằm
xuống lầu
xuống cả sous sol
sấm sét
đuổi đánh hết hồn mấy giây
cái kính
đang cầm trên tay
mà sao
ngớ ngẩn loay hoay kiếm t́m
trở lại
bàn, muốn đứng tim
nước mưa
tạt rổ lem nhem sàn nhà
hoá ra, ừ
nhỉ... hóa ra...
hóa ra...
lẩm cẩm v́ già thật sao
(Montréal, 12 giờ 12, thứ năm, mưa lớn,06-5-2010)
ông bạn cùng khu đêm qua thiếu
ngủ
lục đục đánh cờ hay thua
độ hockey ?
thứ sáu, sáng nay quên dời xế
hộp
bốn mươi mấy đồng
thả lỏng cho đi
ta muốn tày lay, ngại cho
nhiều chuyện
ngồi lo lắng chờ quả đúng
y bon
th́ cũng có lần chỉ quên chút
xíu
lời được một câu
chưởi đổng trong ḷng
(Montréal
08 giơ 32, thứ sáu, nắng 07-5-2010)
ngồi không đọc
lại Tây Sương Kư
gặp dăi trăng vàng
sáng mái tây
đôi mắt Oanh Oanh
từ thuở ấy
vẫn c̣n xao xuyến
đến hôm nay
ta chợt đă là Trương Quân
Thụy
vào chùa giả hiếu lập đàn
chay
đề thơ lên những ḍng
hương khói
cho mắt nàng Thôi ấm suốt ngày
ta sẽ thả ngay Tôn Phi Hổ
sai y đi dán khắp đó đây
lời t́nh luyến ái nồng
hương núi
gió nắng mười phương
thơm ngát bay
đâu có cần chi
khoa thi hội
để phải xa nhau
đến một ngày
Trịnh
Hằng có dịp xoe tṛn mắt
nhở rớt của
em chiếc lông mày
“ngă tựu thị cá đa sầu... bệnh”
nhưng biết đâu
chừng lại hóa hay
đa tạ ơn sâu
Vương Thực Phủ
cho ta sống
hạnh phúc tṛn đầy
(Montréal, 12 giờ
14, thứ sáu, nắng 07-5-2010)
mưa gió lớn h́nh như đang có
băo
cộng 4 độ C, lạnh
đủ nhớ nhà
em đúc bánh xèo hương bay thoang thoảng
một góc quê hương thấp
thoáng la đà
ta đánh hơi ra, đâu đây Đà
Nẵng
dáng đứng căn nhà đại lộ Hùng
Vương
cây phượng vàng treo lồng chim
đội mũ
những dấu xe qua ṃn láng mặt
đường
ta gặp lại rồi ḍng người qua
lại
thỉnh thoảng ghé vào trả giá mang
đi
và vẫn như xưa ta dường như
tiếc
khi ngắm lưng ai tưởng mất cái ǵ
ta gặp lại rồi mùi hương bánh ú
buổi tối ai rao uể oải
buồn buồn
lóc cóc nhịp tre vẽ tô phở nóng
trứng lộn ủ nồng góc
phố vương hương
ta gặp lại rồi cơn mưa
thuở nọ
ai núp trong hiên vẫn ướt áo dài
đôi mắt ngó lên nụ
cười ở lại
thao thức trong ta suốt mấy năm dài
ta gặp lại rồi ḍng mưa ...
giống hệt
đang rớt trên tay trong phút giây này
Đà Nẵng đang là
Montréal trước mặt
ta vẫn
là ta chẳng khác mảy may
(Montréal, 11 giờ 09, thứ bảy, mưa +4, 08-5-2010)
dẫu không
được gọi bà bằng mẹ
cũng xin qú
dâng tặng nụ hoa
mẹ nhân ái Betty cao cả
mỗi nhịp tim là một mái nhà
xin được phép gởi lời cảm
tạ
thay các em khốn khổ Việt Nam
long từ thiện không phân quốc tịch
biên giới không ngăn trái tim vàng
(Montréal,
12 giờ 39, thứ bảy, mưa08-5-2010
Bà Betty Tisdele, người
đưa 219 cô nhi rời VN ngày 30-4-75
và
nuôi dưỡng nhiều người con trưởng thành)
Luân Hoán