Thơm Dấu Tay Vui Chặng Cuối Đời

 

 

Tháng Năm Nở Nụ Hoa Vàng

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

em lên chùa lễ Phật

thành kính xin phúc lành

mẹ cha về nhà mới

vẫn ấm phúc đất lành

 

ta ngồi chờ sốt ruột

tự chụp ảnh chân dung

gói lại đời thế tục

trong vài câu lừng khừng

 

buồn khóa xe đi dạo

ngoài Tam Bảo bâng khuâng

trầm hương lọt qua cửa

Hoa Nghiêm sáng chân tâm

 

đứng ngoài kinh vẫn ngấm

giọng sư buồn lâng lâng

tưởng ḿnh vừa xuống tóc

ngó lên mây bềnh bồng

         (Montréal, 12 giờ 02, chủ nhật, nắng +29 C, 23-5-2010)

 

 

nhân ngày em nghỉ lễ

tháo bỏ giả sơn

chạy mua hai đường gạch

ghép làm nửa trăng tṛn

 

cặm cụi lượm đá sỏi

đổ đất đen đất tôm

trồng hoa và cấy lá

cho gầm thang có hồn

 

quả thật tṛ vô ích

nhưng không tiền đi chơi

làm bậy cho đỡ rỗng

không cười cũng thấy vui

            (Montréal, 14 giờ 59, thứ hai + 30 C, 24-5-2010

                                                          Le Jour de Victoria)

 

sáu giờ sáng đă hai mươi độ

lưng lửng gần trưa đă cụng ba lăm

hai mươi thước vuông nhốt hai đứa nằm

tối nay chắc cũng diễn màn kịch cũ

 

quạt máy chạy vù vù chưa thấy đủ

đuổi cái phấp phơ nóng dập nóng dồn

thả ḿnh trần đâu khác thuở c̣n son

mồ hôi rịn đêm Việt Nam thuở nọ

 

chỉ có khác đă khỏi nằm trong rọ

cái nóng nồng đủ độ cũng vậy thôi

máy lạnh mỗi năm tháo mở lôi thôi

nhưng có lẽ chiều nay đành lặp lại

 

muốn chơi máy đặt ngoài trời, giữ măi

ngặt vài pḥng cần thả khói thuốc bay

thẩm quyền cũng đành phải bó tay

trước chi nhánh c̣n hơn là khúc ruột

            (Montréal, 06 giớ 12, thứ ba, nắng, nóng, 25-5-2910)

 

khám phân cùng thử máu

chụp vú và đo xương

con mèo tôi làm đủ

kết quả đều b́nh thường

 

để mừng sức khỏe tốt

linh miêu tập làm thơ

ư t́nh xem cũng được

chữ nghĩa c̣n ngu ngơ

 

đương nhiên rồi phải được

làm thơ như ngủ, ăn

trời sinh trời cấp hết

mọi ngón nghề tài năng

 

tôi c̣n mừng hơn ả

chuyện dễ hiểu thôi mà

nghĩa t́nh nồng tay ấp

đâu phải là bướm hoa

             (Montréal, 09 giờ 21. thứ ba, nắng,  25-5-2010)

 

người ra đi thật vô cùng hạnh phúc

tôi cúi đầu trong một phút tiễn đưa

sống gần trăm năm, một đời lưu sử

tôi ngợi ca chi chắc cũng dư thừa

 

nhưng chẳng thể lơ nghĩa t́nh quá đẹp

sống v́ nhau chết đă sánh vai nhau

tôi mai mốt nếu vô t́nh được vậy

xin tạ ḷng người đi trước hôm nay

                (Montréal, 10 giờ 26 thứ tư nắng +32c, 26-5-2010

                 ngày viếng thăm lần cuối ông bà Chí sĩ Trương Bảo Sơn)

 

ngày xưa má thích thịt gà

hầm, chưng cách thủy hoặc là xé phay

hôm nay vía Phật, ăn chay

vẫn xin giỗ má gà quay, bánh ḿ

 

thật ra má có ăn ǵ

hưởng mùi hương khói bay đi mơ hồ

con ngồi tập đọc nam ô

rồi thôi im lặng ngó vào ḷng con

 

h́nh như cái mất vẫn c̣n

cái c̣n đă mất trong hồn từ lâu

khoanh tay im lặng cúi đầu

con chờ má dạy đôi câu ngày nào

 

ngọn đèn như đang chiêm bao

c̣n con vẫn cứ ngồi chao mắt nh́n

            (Montréal, 11 giở 53, thứ năm, gió, nắng +25c, 27-5-2010

              ngày giỗ 52 năm thân mẫu qua đời)

 

cũng lặp lại chuyện mọi năm thực hiện

treo máng ăn bày chậu tắm cho chim

trồng cây mận mong có cành chim đậu

mong có ngày thấy ổ đựng đôi tim

 

chín năm qua năm nào ta cũng đợi

lắm lúc bực ḿnh chim phí của, ham chơi

ăn một nửa bới tung ra một nửa

chưa biết yêu ǵn giữ hạt ngọc trời

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

để trừng phạt nhiều khi treo máng trống

đáng cái đời phải xuống đất lượm thôi

nh́n cái mỏ chờn vờn theo chân nhảy

thấy mà thương đành đổ hạt treo mời

 

ăn rồi tắm tắm rồi bay mất dạng

chỉ gọi nhau mà chẳng hót tiếng nào

đứng ŕnh măi chẳng cặp nào đạp mái

sống bao lâu xuân sắc phí tào lao

 

dẫu ước muốn chim đầy vườn vui hót

cũng bó tay viết bậy mấy ḍng chơi

thơ yêu dấu hăy làm chim biết hót

cho ta nghe ta thở ấm hương đời

              (Montréal 08 giờ 52 thứ sáu, nắng, gió +25C, 28-5-2010

 

sáng sớm trời rải mưa

vừa đủ lên hơi đất

thoang thoảng mùi hương xưa

về vỗ vai thân mật

 

nghiêng mặt nh́n cḥm mây

xám đen xanh đủ cả

làm những ǵ hôm nay

việc mê mê cả đống

 

nhưng chắc cũng ngồi không

như hôm qua, hôm trước

những dự định trong ḷng

hẹn lần hồi lấy được

 

biết đâu trời đặc ân

cho sống lâu làm việc

sao ḷng cứ bần thần

như có ǵ tiếc tiếc

           (Montréal, 10 giờ 57, thứ bảy, nắng ui ui, + 23c,  29-5-2010)

 

trời hanh nắng ui ui

mưa chùm mây lác đác

gió lẩn quẩn vù vù

nh́n trời đâm ra nản

 

cầm viết lên hết ham

mang giày vào thấy chán

mở sách ngó dửng dưng

đời dần vào đáo hạn

 

lại muốn chết cho xong

rùng ḿnh không mồ mả

thân xác đă lưu vong

hồn về đâu cơi lạ

 

nếu may xác được thiêu

tro được về cố quốc

cải táng tốn bao nhiêu

vơi mộ bia lây lất ?

 

sống may mắn có nhà

chết khó ḷng có mộ

chẳng lẽ làm con ma

không tấm-bia-căn-cước

 

một đời vô nghĩa vậy

thôi làm ǵ làm chi

(Montréal, 11 giờ 10, chủ nhật, nắng ui ui, 30-5-2010)

 

ngồi ở nhà nh́n đâu cũng gặp

mặt đồng hồ nhắc, hối, đe, khuyên

bước ra đường nhiều khi áy náy

em hỏi giờ, ngượng nghịu cười duyên

 

em hỏi phải thầy tu mượn lược

chiếc seiko mất đă lâu

giờ giấc lang thang chừ thả nổi

một đôi khi cũng rất nhức đầu

 

dụ chiều qua gặp Bích hỏi

shop đóng chưa, ngó nắng trả lời

bước chân mùa đă làm trật lất

phí nửa giờ lững thững rong chơi

 

chặng cuối đời rụng dần kỷ vật

sắm lại làm chi nặng thịt da

đến ngày nhắm mắt sao cho nhẹ

để gánh theo đôi mắt lệ nḥa

              (Montréal, 07 giờ 39 thứ hai, nắng, 31-5-2010)

 

Luân Hoán