Thơm Dấu Tay Vui Chặng Cuối Đời

 

 

Tháng sáu lót ánh trăng vàng ngồi chơi

 

 

 

 

sáng thức dậy nhảy lên ngựa sắt

đạp vù vù đi khắp Quảng Nam

ghé Thanh Quít ghé qua Vĩnh Điện

Nguyễn Phú Long rủ xuống Hội An

thuận chiều gió đi vào Nam Phước

cầu Câu Lâu nước chảy bần thần

vớt cái bóng của mình thuở trước

đất Tam Kỳ đang hát dưới chân

 

xưa chẳng hôn Thu Thuyền một cái

môi ngậm ngùi đến mãi hôm nay

Chu Lai vẫn nắng nồng bỏng rát

lội loanh quanh đã hết một ngày

 

tối chạng vạng nhảy lên ngựa sắt

đạp thảnh thơi về lại quê nhà

Hồng ghé tạt hai tay bịt mắt

khoái trong lòng giả bộ xuýt xoa

 

thềm nhà cũ góc đời Đà Nẵng

yêu lung tung toàn bộ mỹ nhân

trái tim nhỏ như bầu trời vậy

cầm nhẹ tay kẻo đổ phong trần

 

ngày qua ngày vẫn cùng ngựa sắt

tôi gặp tôi trong nhịp đạp chân

(Montréal, 09 giờ 15, chủ nhật, mưa 06-6-2010)

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Mô Phật con xin phép Ngài

tạm thời tháo xuống cho ngài nghỉ ngơi

vài ngày cổ hết nhát chơi

con xin cung thỉnh Ngài ngồi trở lên

 

cái cổ con vốn rất mềm

liếc ngang nhìn dọc hai bên dễ dàng

bỗng nhiên trái chứng nghiêm trang

đứng sững ngó thẳng đàng hoàng, thiện tai !

 

sự thật, nếu vắng mặt Ngài

đêm nằm khó ngủ như ai đè mình

bọn ma nữ cứ rập rình

rủ con đi xuống cung đình diêm vương

 

chúng khen con rất dễ thương

chịu chơi chơi chịu bốn phương lẫy lừng

nhưng con đâu có điên khùng

sa chân vào chốn thâm cung làm gì

 

đi thủng thẳng hãy đi

cõi trần gian có thiếu chi bóng hồng

ốm đau là chuyện nợ nần

đã vay trả góp dần dần thế thôi

 

nhiều khi buồn miệng than đời

chẳng qua là để nuôi hơi thôi à

Nam mô bổn sư Thích Ca

            (Montréal, 08 giờ 22, thứ hai, nắng +26, 07-6-2010)

 

 

 

hôm nay mới thứ ba

cứ đinh ninh thứ sáu

lên đồ đi quanh nhà

chờ vợ về dạo phố

 

điện thoại bất ngờ reo

vợ nhắn: “mở tủ lạnh

lấy giúp gói thịt heo

để chiều vừa tan đá”

 

bỗng nhiên thông minh ra

hôm nay chưa thứ sáu

lầm lẫn đâu vì già

ngồi không lộn ngày tháng

 

sẵn tươm tất áo quần

ra thả bộ một lát

cỏ lá vói theo chân

đời thơm lừng tiếng hát

 

thứ sáu hay thứ ba

cũng là một ngày cả

ta có khác hôm qua

cũng khó nhận được

 

hai bàn chân cứ bước

hai cánh tay cứ đưa

đôi mắt ngó đàng trước

còn yêu đời, chưa thừa

(Montréal, 08 giờ 24, thứ ba, nắng +20c, 08-6-2010)

 

còn hai bữa đến ngày World Cup

chẳng có bạn nào đá miệng cho vui

lật cuốn sổ ghi danh điện thoại

đọc từng tên cẩn thận chọn người

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

chàng Lưu Nguyễn coi mòi bận bịu

những con cờ lấp lánh domino

ngài Song Thao mải mê viết Phiếm

đâu dễ ngưng tay để tán tào lao

nhà tiên tri Võ Kỳ Điền khó bỏ

cái mu rùa tưởng tượng thanh xuân

Hồ Đình Nghiêm, ông văn sĩ trẻ

chạy máy in đâu dễ chi ngừng

Nguyễn Quốc Tường cũng đâu nhàn nhã

công việc bù đầu mỏi gối đau lưng

 

chẳng lẽ gọi thầy Nam Dao Québec,

tay vẽ mỹ nhân hiển hách Đinh Cường

hay gọi tuốt Nguyễn Sao Mai, Vĩnh Điện,

Phan Xuân Sinh, Phan Ni Tấn, Khánh Trường...

 

bỗng dưng nhớ đến những Hồ Thành Đức,

Phạm Ngọc Niên, Trần Gia Phụng, Châu Văn Tùng

những hảo hớn mê bóng hơn mê gái

mỗi thằng mỗi nơi sắp chống mắt nhìn cùng

 

để chắc ăn, đứng trước gương múa miệng

mình nói với mình coi vậy cũng vui

quả da tròn đã mấy mùa tiếp diễn

sau mùa này còn có tiếp mùa sau ?

             (Montréal, 09 giờ 17, thứ tư, nắng +21c, 09-6-2010)

 

nhìn Maradona

trên màn hình đen trắng

dẫn dắt bóng như là

vẽ hàng trăm con rắn

 

số 10 đang sút banh

bỗng nhà đèn cúp điện

thất vọng nhìn chung quanh

chửi thề liền mấy tiếng

 

lên honda vụt đi

nửa đêm đường hoang vắng

đâu cần quen biết chi

ghé từng nhà còn điện

 

đứng nhấp nhổm ngoài hiên

tỉnh bơ dòm xem ké

tay đập muỗi liên miên

lòng an nhiên vui vẻ

 

đã hâm tám năm qua

bây giờ sắp gặp lại

chàng Maradona

chờn vờn ngoài sân cỏ

 

với màn ảnh năm mươi

cả ba phòng sẵn có

sẽ mở cùng lúc chơi

cho cả nhà rôm rả

 

nhưng ngày mai tìm đâu

một thằng được nhàn nhã

cùng xem cùng nhả châu

bình loạn coi mới đã

(Montréal, 07 giờ 52, thứ năm, trời mù và gió, 10-6-2010)

 

trước giờ quả bóng lăn

Shakira múa hát

ngồi xem mất thăng bằng

thỉnh thoảng che tay ngáp

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

chắc chắn anh Nam Phi

sẽ thủ hòa anh Mễ

còn mấy chú gà ri

đẻ trứng vàng không dễ

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

tôi dự đoán thế thôi

chờ bóng lăn sẽ biết

bóng đã lăn rồi

không chừng y như thiệt

 

trong hiệp đầu bóng đi

phần nhiều trong chân Mễ

đôi cơ hội dễ ghi

không thành bàn... hơi tệ !

 

phút bốn-ba, Nam Phi

cũng hụt một cơ hội

còi thổi bóng ngừng đi

tôi ăn trưa thật vội

 

hiệp hai mười phút trôi

Nam Phi mở tỉ số

cờ xí bay rợp trời

một bàn ăn thật đẹp

 

anh Mễ vẫn dật dờ

suýt thua vài trái nữa

phút bảy-chín bất ngờ

Mexico đòi nợ

 

thế trận vẫn ngang chân

trọng tài biên khá vững

trọng tài chính vài lần

nghiêng về Phi chút đỉnh

 

Phi hụt một bàn ăn

thường được gọi “trông thấy”

không đứng về phe nào

tôi cũng lo ngay ngáy

 

một - một, trận mở đầu

đúng như lòng mong mỏi

tôi sờ mấy sợi râu

nghe chừng hơi đói đói

         (Montréal, 11 giờ 53, thứ sáu, nắng, 11-6-02010)

 

 

từ Haitian TV

giọng tường thuật sinh động

thế trận được dẫn đi

thật vô cùng hấp dẫn

 

hai đội khá ngang cơ

cùng xuống lên dồn dập

đội nào cũng suýt ăn

nếu đừng hơi hấp tấp

 

đội Pháp ưa mener

cuối đường thường mất bóng

Uruguay mải mê

chạy nhiều đâm việt vị

 

hiệp hai Pháp lấn sân

sút nhiều, không chính xác

Uruguay xuống chân

lối tìm chiến thắng

 

trọng tài Japonais

cầm còi thật chững chạc

khán giả không im re

nhưng cổ động hời hợt

 

Henry đã vào sân

Pháp vẫn còn bí lối

tấn công dồn dập hơn

tỉ số vẫn chưa đổi

 

0 – 0 cho cả hai

Pháp quả nhiên đã yếu

tôi tắt máy vươn vai

thấy như còn thiếu thiếu...

          (Montréal, 16 giờ 26, thứ sáu, nắng, 11-6-2010)

 

ghé Song Thao chiều qua hại - lợi ?

đã mỏi cổ rồi đâu ngại mỏi lưng

cứ thức khuya ngóng nghe bình luận

gióng cột buồm chơi tới bến luôn

 

rất đồng ý với chàng Ngụy Vũ

Á Căn Đình cách biệt trên hai

Anh, ai chấp Mỹ trên một rưỡi

hãy bắt liền để nhậu lai lai

 

Hàn Quốc Gia cùng anh Hy Lạp

vài lần xem coi cũng ngang tài

chấp nửa trái kèo anh Greece

bởi láng giềng treo cờ hẳn hoi

         (Montréal, 06 giờ 52, thứ bảy, chưa có mặt trời, 12-6-2010)

 

 

bảy rưỡi sáng, giờ Montréal

Đại Hàn và Hy Lạp

sẽ bắt đầu nhồi banh

xem cả hai đài chiếu

(với giọng Pháp, giọng Anh)

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Đại Hàn mặc áo đỏ

Hy Lạp màu thiên thanh

trống kèn dàn cổ động

khấy động thấu trời xanh

 

đường phạt sát biên cuối

Đại Hàn gác bàn đầu

trận đấu mới bảy phút

Hy Lạp vấp cú đau

 

cũng may phút 28

Đại Hàn hỏng bàn hai

Hy Lạp lên xuống bóng

vẫn cầm chừng lai rai

 

áo đỏ chợt xâu tiếp

Hy Lạp hai lỗ tai

tương đối không khó lắm

vào phút thứ 52

 

áo xanh đã đánh mất

phong độ của một thời

quờ quạng và lụp chụp

trong nhiều pha dễ xơi

 

Đại Hàn đã chiến thắng

ngon lành hơn năm xưa

đẳng cấp và phong độ

đã nhiều phần dễ ưa

       (Montréal, 09 giờ 18, thứ bảy, trời mù, 12-62010)

 

cầm quân phải có số

không phải là chuyện chơi

cậu bé vàng” chưa hẳn

góp tay che nổi trời

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

sau hai lần ăn hụt

Á Căn Đình ghi bàn

vào góc cao thật đẹp

tôi thở thật nhẹ nhàng

 

Nigeria chẳng giỡn

xuống nhiều đường rất ngon

Á Căn Đình vẫn vững

trong thê trận dập dồn

 

Higuain bỏ hụt

một cơ hội ngon ăn

Nigeria cũng hụt

một dịp may san bằng

 

chiến trận đang chậm lại

cổ động viên lên kèn

nhún nhảy cùng ca hát

đời vui còn chi bằng

 

hiệp hai như hiệp một

lên xuống vẫn đề huề

Messi sút không thắng

Nigeria sém gỡ huề

 

Messi vẫn lặp lại

lần thứ bảy vô duyên

trước cơ hội ăn chắc

vẫn phải còn tùy duyên

 

cuộc chiến đã khép lại

cậu bé vàng” ra quân

sao cũng không tệ

gắng đi cho đến cùng

           (Montréal, 11 giờ 53, thứ bảy, nắng, 12-6-2010)

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Anh chấp Mỹ trái rưỡi

ông Ngụy Vũ bắt liền

nếu tôi quốc tịch Mỹ

cũng chắc chắn bắt liền

 

Mỹ thua năm trái

Ngụy Vũ vẫn cứ ăn

vật chất không thể thắng

cái hào quang tinh thần

 

tuyển Anh vừa giao bóng

cuộc chơi vừa bắt đầu

bốn phút sau Anh mở

bàn thắng từ Gerrard

 

nhưng Mỹ đâu có ngán

suýt gở hòa tức thời

trận đấu thật sôi động

hai bên đều tấn công

 

Anh vẫn rộng cửa thắng

Mỹ nhiều bóng hơn

phút 40 lịch sử

Mỹ làm Anh buồn lòng

 

Rooney  việt vị

cũng không sút thành bàn

tiếp liền đến Heskey

một mình cũng đầu hàng

 

Altidore xuống bóng

cánh trái phút 60

cột dọc Anh đã cứu

một bàn thua mười mươi

 

thế trận cứ như vậy

cho đến khi hết giờ

Anh 1 và Mỹ 1

Ngụy Vũ thắng ngon ơ !

            (Montréal, 16 giờ 32, thứ bảy, nắng 12-6-2010)

 

 

Luân Hoán