Thơm Dấu Tay Vui Chặng Cuối Đời

 

 

Tháng Tám Trải Cả Ḷng Phơi Hiên Đời 

 

 

 

 

không cần đợi lá vàng rơi

tháng tám trải cả ḷng phơi hiên đời

 

chung quanh tôi ấm nguồn hơi

sáng trưng h́nh ảnh tiếng lời hân hoan

tâm thân thanh thản nhẹ nhàng

bay lơ lửng giữa không gian bềnh bồng

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

tôi về trở lại số không

núi trong mắt có sông trong ḷng

em lấy thỏi son hồng

viết to mất chữ: một ḷng yêu anh

 

ḍng thơ ai nở gắn phanh

nên tôi thả nổi chẳng dành riêng ai

trong hôm nay có ngày mai

trong tôi đă có lắm vai kịch đời

 

viết chơi nhưng chắc chi chơi

tùy nghi ḷng dạ... hạ hồi khó phân

khiêm nhường, thủ thuật... không cần

th́ có không th́ không nhẹ nhàng

 

hôm nay, tháng tám, tôi ḍm

thấy tôi hai mắt mơ màng c̣n nguyên

        (Montréal, 09 giờ 02 chủ nhật, nắng 01-8-2010)

 

vườn sau rợp cây phủ

nhường chỗ cỏ và rau

trước nhà đất không đủ

hoa vài ḍng chen nhau

 

mỗi năm xuân vừa tuổi

mới quờ quạng gieo trồng

chen kẻ loại thọ đoản

vivace vài ḍng

 

mùa hạ xanh nắng gió

hoa nở rộ b́nh an

nuôi hoa dù nhịn bớt

những bữa ăn nhà hang

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

bạn, dân hàng xóm

chắc có phần ngạc nhiên

gia đ́nh này nghèo rớt...

gớm, bấm bụng làm... duyên !

 

đời chê, không sai lệch

tiền vô vài trăm đồng

tiền ra hơi phí phạm

trong tiền trộn lẫn ḷng

 

hôm nay 2 tháng 8

vài loại hoa chớm tàn

cho dù ngày hai bận

chồng hay vợ chăm nom

 

đời hoa có hơi ngắn

sao đời tôi khá dài

đă đến tuổi đáng chết

mọi thứ c̣n lai rai

 

đứng phơi đầu giữa gió

trên vai vàng nắng đầy

sức nóng hơi có giảm

t́nh hoa chẳng đổi thay

 

hoa không như thiếu nữ

rực rỡ không kiêu sa

thuần khiết và thánh thiện

lấn hơn đàn bà

 

xin lỗi tôi lỡ miệng

nhưng nói lại cũng là

em chớ nên nóng giận

em là người ta

 

mời bạn nh́n kỷ nhé

từ dưới chân cầu thang

từ trong ḷng chậu chật

hoa vô cùng cao sang

 

nói đi xin nói lại

hoa không bằng được em

bởi em cho ta cái

dữ dội lẫn êm đềm

 

em vẫn là số một

hoa số hai hoặc ba

bởi trong ta c̣n cái

cũng quí như đàn bà

 

đố em gắng đoán thử

phải là con ma

hay thôi, ta bật mí

đó chính là cái... ta !

      (Montréal, 08 giờ 53 thứ hai, nắng,  +21 – 28C, 02-8-2010)

 

năm bảy mươi sáu tuổi

rước nhạc phụ sang thăm

sức khỏe ba rất tốt

khoái dạo chơi ṿng ṿng

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

năm năm sau ba mất

chúng con không về thăm

tiền vé tàu dành lại

mua hoa trái hương đèn

 

năm nay, thêm năm năm

kỷ niệm ngày ba mất

buổi sáng mưa lâm râm

buổi trưa gió lất phất

 

buổi tối không cúng cơm

dâng vài món ba thích

rước ba cùng cháu con

nh́n trời mưa rả rích

 

nước tạt mát mái hiên

đường hoa tươi cười đón

mời ba vào tự nhiên

ḷng cháu con đă dọn

 

thể chỉ h́nh thức

nhưng tha thiết chân thành

người khuất núi đi mất

người sống nhớ loanh quanh

 

vài ngọn hương lấy thảo

đôi ngọn nến soi ḷng

cúi mong ba chứng dám

ḷng con, cháu lưu vong

       (Montréal, 20 giờ 05, thứ ba, mưa gần 5mm, 03-8-2010)

 

đă khá lâu mới nhận thêm tác phẩm

bạn bè in và gởi tặng đọc chơi

sách không nặng nhưng t́nh người rất nặng

cầm săm se như chạm được vai đời

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

thơ từ Úc của sáu người yêu chữ:

Lâm Hảo Khôi, Lư Thừa Nghiệp, Hương Chiều,

Hư Vô, Nguyễn Tư, Phạm Quang Ngọc

giàu suy tư trong ấm áp t́nh yêu

 

truyện của bạn cùng một thời thuở nọ

nay lang thang neo đậu ở Hoa Kỳ

từng câu chữ c̣n nồng nàn hương Huế

Lữ Quỳnh đă trang trọng mang đi

 

ai in sách đều là người can đảm

pha ít nhiều lăng mạn lẫn tự tin

dẫu lạc lơng giữa thời kỳ vi tính

ai cũng mơ thấy rơ trái tim ḿnh

 

mỗi cuốn sách đậm đà như khuôn mặt

cầm trên tay ḷng cảm nhận lâng lâng

xin được ké nỗi t́nh cùng tác giả

xin tạ ơn tất cả bạn có long

 

xin nguyện giúp cùng những người mê sách

như Thành Tôn, Trần Quư Sách, Song Thao...

(c̣n nhiều nữa không thể nào kể hết)

mai chết đi, xin kho sách vẫn dồi dào

          (Montréal, 09 giơ 10, thứ tư,mưa nhẹ, + 26C,  04-8-2010

 

tôi có cặp manh manh (pinsons)

chọn lầm, đều giống đực

nhưng không gây chiến tranh

gái, v́ quyền lực

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

mỏ chim đỏ như son

thân như bông như tuyết

hăm lăm đồng một con

thuộc giống nuôi rất tuyệt

 

chúng không là bê đê

chăng là đồng chí

như cán bộ bên quê

thích tranh luận, thủ thỉ

 

tôi đang lười chút đỉnh

nên xin thông báo chung:

ai muốn nuôi tôi tặng

với chiếc lồng đi cùng

 

để tiện bề liên lạc

mời gọi lại số phôn:

đầu tiên: năm, một, bốn

đi liền: ba, hai, năm

tiếp: sáu, bốn, không chín

(514- 325.6409)

giản dị vậy là xong

 

ưa tiên ai gọi trước

không cần tặng lại hôn

nhưng nếu là phái đẹp

rất lịch sự hết ḷng

     (Montréal, 07 giớ 23, thứ năm,  có mưa +28C, 05-8-2010)

 

nhàn cư vi bất thiện”

làm bậy khi ngồi không

để giảm thiểu nhiều chuyện

tôi xách xe chạy rông

 

tiện đường ghé thăm lại

những chỗ đă giữ đời

trong tháng ngày đă khuất

kỷ niệm vẫn c̣n tươi

 

không vào thăm được

đứng ngoài, thử đánh hơi

ôi mùi hương dĩ văng

đă bay đi đâu rồi

 

đây Bourret đường dốc

một chiều mở lên cao

buổi chân ướt chân ráo

đi về ḷng nao nao

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

bao nhiêu là kỷ niệm

chỉ xin ghi vết này:

được đạo chích tài tử

chọn ḿnh để ra tay

 

gần năm năm lết bộ

theo buưt, métro

cũng t́m nghề chọn nghiệp

rớt ước mộng nơi nào

 

đây là chỗ cư ngụ

7 Edouard Laurin

sát vách trạm đường chạy

dưới ḷng đất loanh quanh

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

từ sous sol ướt ẩm

lên tầng ba ngậm ngùi

cũng đua đ̣i xe cộ

chạy không tới niềm vui

 

kỷ niệm lóng lánh nhất

một năm rưởi ở đây

giàu có bè bạn

nhậu gió giả vờ say

 

vắng người Việt bỗng nhớ

về cuối đường Barclay

gần mười năm bám trụ

lặng lẽ đời đi cày

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

t́nh như tổ quạ

nhiều rồng đến nhà tôm

từ năm châu bốn bể

dịp t́m đến ḍm

 

muốn ghi cho bằng hết

nhưng tiếc không bảng vàng

đành cảm ơn xin lỗi

bạn từng ghé ngang

 

Barclay chừ vẫn đến

ông bạn Quốc Tường

nh́n ngang hông dạo nọ

bỗng nhiên thành thân thương

 

hâm lăm năm đất khách

mười bảy năm nhà người

vẫn một đời lếch thếch

không buồn cũng không vui

      (Montréal, 12 giờ, 05, thứ sáu, nắng và mưa, 06-8-2010

          * dấu chấm đỏ: những apt đă ở)

 

nhớ một thuở tuần nào cũng đi parc

parc của thành phố qua parc tỉnh bang

parc ở tuốt Ontario, ở Mỹ...

để thu h́nh lưu giữ lại dung nhan

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

mỗi đoạn phim vụng về là cuộc sống

của một thời hạnh phúc bé hạt tiêu

mượn tiếng cười để lau niềm bức rức

nhớ quê nhà thương tưởng người thân yêu

 

rồi lặng lẽ bỏ tṛ chơi đi parc

công viên thành một cơi xưa xa

Maisonneur, Mont Royal... gần xịt

vẫn chỉ ḍm khi có dịp ngang qua

 

năm nay mỗi cuối tuần cháu ghé

thiếu nơi chơi ông mượn đất gần nhà

đó là parc, nhỏ thôi, nhưng xanh ấm

cho cháu yêu thấm thấu t́nh ông bà

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

cháu chạy nhảy ngẩu nhiên thành tài tử

ông thành gă caméraman

không nội dung cũng chẳng cần bố cục

như rơ ràng quí hơn phim Hồng Kông

 

mỗi cử động, mỗi tiếng cười giọng nói

nuôi muôn ngàn h́nh ảnh đến mai sau

những hơi thở đă hiển linh dừng lại

để mở ra trong cuộc sống muôn màu

 

mai hay mốt ông bà đều đi hết

cơi đời này chỉ c̣n lại cháu thôi

nếu có dịp cháu vô t́nh bắt gặp

phút giây này, chắc thương nhớ không nguôi

 

cây xanh lắm, lá cành thanh xuân quá

ông như hoa mà cháu rất là cây

hoa sẽ rụng nhưng cây c̣n phải lớn

chi buồn trong gió thoảng hương cay ?

 

chạy chậm thôi, Benny ơi khéo té

ḱa, chờ em đừng vội quá Vina

thôi lại đây ông bà hôn một miếng

không gian xanh đang ôm giữ chúng ta

 

tạ ơn đời tôi vẫn c̣n hạnh phúc

công viên ơi, tôi thành thực cảm ơn

mỗi đoạn phim dù ḿnh tôi gặm nhấm

sao đâu khi lại chạm đáy ḷng

      (Montréal, 10 giờ 54, thứ bảy nắng +20 C 07-8-2010

 

Luân Hoán