Tháng Chín Lững Thững Bên Trời
tôi có niềm vui lớn
nhưng chưa dám khoe khoang
chờ mười ngày,
nửa tháng
sẽ niêm yết đàng
hoàng
chỉ xin được
bật mí
một chút xíu xiu thôi
niềm vui tôi đơn
giản
nhưng đầy ắp
tiếng cười
dù đang kiêng cử
rượu
cũng mời bạn
một ly
whisky hay cognac
bạn cứ chọn, tùy
nghi
mời khai vị nhấm giọng
với Remy Martin
hăy cụng ly hào sảng
cùng Johnnie Walker
rượu vào thường khoan khoái
môi miệng dễ ba hoa
biết đâu tôi có hứng
làm thơ khai hết ra
“đèn mỗi nhà mỗi sáng”
ánh trăng là của chung
tôi xin phép mượn tạm
chia đều và hưởng chung
chẳng phải tôi hà tiện
giữa niềm vui riêng ḿnh
nhưng quả thật c̣n ngại
những bất trắc th́nh ĺnh
thôi th́ cứ uống đă
để mừng cho cái t́nh
mừng tôi được đăi bạn
trong niềm vui gia đ́nh
(Montréal, 12 giờ 42, chủ nhật, nắng, 12-9-2010)
kết quả xét nghiệm máu
được kể là khả quan
nhưng ḷng vẫn lợn cợn
một chút ǵ bất an
không bị ung thư vặt
không cholesterol
chỉ hơi thiếu chút máu
như vậy chưa thật ngon
đường nghiệm từ ba nhóm:
năm chấm tám (5.8) : urée
glucose à jeun: 7.6
b́nh thường (5.5): HbA1c
tạm chưa cần dùng
thuốc
cứ ăn uống
chỉnh tề
năng vận động
thể dục
để chậm
bước chân về
bác sĩ phán, nghe vậy
nhưng sức người
biết đâu
dù sao cũng hơi nhẹ
những bệnh
tưởng trong đầu
(Montréal, 09 giờ 15,
thứ hai, 13-9-2010)
muốn quên những pḥng
mạch
chỉ nhớ đến
pḥng trà
nhưng
đời-thường dẫn dắt
đi đúng từng ngày ta
hôm nay nhờ con rễ
đưa cả hai vợ
chồng
đến Boloeil khám mắt
định kỳ như
mọi năm
từ nhà đến pḥng khám
gần đúng bốn
mươi cây
chạy mất bốn
lăm phút
xong xuôi hết nửa ngày
trời lúc mưa lúc nắng
trên xa lộ 20
chun hầm cây số
rưởi
chợt nhớ Huế,
nhớ Truồi
giấc mơ ngày chưa
hết
điểm hẹn đă
đến rồi
hít mấy hơi đồng
nội
thấy thật rơ chân
trời
bác sĩ Tạ Tố Uyên
một nhăn khoa kinh nghiệm
tuy không là bà tiên
nhưng dịu dàng, thân
thiện
mắt già thật lắm
bệnh
cataract, glaucome
đời lờ mờ nhân ảnh
âu cũng là chuyện thường
cườm mắt chưa cần mổ
nhỏ giọt thuốc xong xuôi
hẹn tám tháng trở lại
xem như được đi chơi
dẫu sao cũng thấy chán
cũng cảm thấy buồn buồn
đời đă sắp quá văng
c̣n nhiều điều chưa tường
mai này xuống âm phủ
mắt c̣n sáng như gương
?
chỉ sợ lộn thục nữ
với thập phương đứng đường
(Boloeil, 16 giờ 04, thứ ba, 14-9-2010)
chín hai (92) đô mỗi tháng
(kể cả gọi Hoa Kỳ)
cũng không phải bèo quá
nhưng xài chẳng ra chi
trong tháng đầu đă đổi
liên tiếp hai modem
sáng nay lại trái chứng
quả đau mà không rên
chuyên viên Primus
và Dũng quần nửa ngày
dĩ nhiên lại connected
nhưng ngày mai sao đây
buổi sáng hụt lướt nét
buổi chiều lo
đi mua
đống thuốc thường sử dụng
trong ngày tháng tuyết mưa
sống đời
ai muốn chán
nhưng rơ ràng chiụ thua
lững lự giữa tự sát
hoặc cam chịu
đong đưa
biết ai thỉnh ư kiến
thành thật và chân t́nh
ngó quanh bốn bức vách
cả Phật cũng làm thinh
đứng lên tháo máy lạnh
ḷng buồn chào mùa hè
hôm nay hiu hắt gió
cổ như có ai đè
ho khan gần một phút
cuống họng rát quá chừng
uống vội một ngụm nước
nuôi cái mạng cầm chừng
(Montréal, 18 giờ
18 thứ tư,
15-9-2010)
con trai vẫn
bốc đồng
con dâu vẫn
con nít
mua xe chưa có bằng
tưởng đùa hóa ra thiệt
chiều chồng mua xe to
chở con chạy xe nhỏ
hăy gắng chạy bên nhau
đừng dừng không đúng chỗ
ḷng vui không dám vui
như cổ nhân mất ngựa
xin cầu nguyện duyên trời
nào biết đâu chọn lựa
ta mới là hồ đồ
từ lâu không biết uốn
nhưng nắn lại thế nào
có không mẩu lư tưởng
?
thôi để phước mặc trời
ta tin là ổn cả
đời đăi kẻ thật thà
có tâm có tất cả
(Montréal, 09 giờ
15, thứ năm, nắng, 16-9-2010)
đưa con lên phi trường
về thăm lại quê hương
Theo Gót Thơ đi ké
không biết có thất thường
?
lâu nay ta đỡ đ̣n
mọi chuyện cho trưởng nam
nếu máy bay bỗng rớt
lần này chịu đầu hàng
thượng lộ vốn b́nh an
trở về mới hốc hác
ngao du nhẹ túi tiền
chỉ lận lưng câu hát
chẳng biết dùng dây ǵ
cột con yên một chỗ
xưa ta cũng nghịch ĺ
có phải trời trả báo ?
ai trách ta xin nghe
chịu làm người thất bại
người ngon người ngo ngoe
ta lè phè kẻ dại
chẳng biết đâu hên xui
hơn thua dù đă rơ
ta cho dù không vui
cũng chẳng thể xóa bỏ
chẳng lư luận lăng nhăng
triết lư củ khoai thúi
ngẩng mặt c̣n thấy trăng
chưa có ǵ đáng tủi
thôi con đi vui vẻ
sẽ về hoặc đi luôn
ḷng ta cũng vẫn vậy
bao la một nỗi buồn
(Montréal, 09 giờ 01,
thứ sáu, 17-9-2010)
trời năm nay lạnh sớm
ho hen mấy hôm nay
thấp thoáng đă nh́n thấy
quan tài chờ ḿnh đây
đêm đêm năm bảy bận
ho nệm lệch
giường nghiêng
sợ mất giấc ngủ vợ
khuyên em nên nằm riêng
một ḿnh yên tâm đợi
thần chết vẫn nhởn nhơ
ư chừng muốn
trừng phạt
cái thằng ghiền làm thơ
sẽ lầm lớn ngài ạ
nếu chờ ta nghỉ chơi
mới cho ăn cháo lú
phải chờ thêm mấy đời
từ lâu ta đă quyết
đến lúc sắp hết hơi
cũng sẽ gắng viết tiếp
câu thơ bế mạc đời
hôm nay trời nắng đẹp
ho à ? mặc
kệ ho
ngồi dậy chở cháu nội
chủng ngừa định kỳ thôi
(Montréal,
11 ǵờ 45, thứ bảy, nắng, 18-9-2010)
Luân Hoán