Tháng Chín Lững Thững Bên Trời
chủ nhật hôm nay quá âm u
không mưa không nắng
chỉ mù mù
mười giờ chưa
thấy ai ra cửa
chẳng lẽ mọi
người đang khổ tu
ta muốn tụng kinh, không
biết kinh
muốn làm dấu thánh
vẫn chưa tinh
thôi tu theo đạo lâu nay
vậy
tắm rửa xong xuôi làm
thơ t́nh
đạo của ta tuy khá
dễ dàng
nhưng không dễ dăi
chớ ngờ oan
đan điền để
thấy cùng thiên hạ
tất cả vật chi
cũng dát vàng
đừng tưởng cơi
đời lắm quỉ ma
nỗi buồn lén phén ở
ngoài da
dễ ǵ xâm nhập vào tim
phổi
nếu dụng thâm sâu
một tiếng à !
cái đạo của ta
hợp với em
không phân xấu đẹp
nếu có tim
nghĩa là yêu ghét cho thành
thật
quỉ dẫu gặp ta
cũng phải hiền
đừng tưởng ta
đang nói giỡn chơi
nghiêm trang tha thiết với cuộc đời
không cần đạo
lư cao siêu
quá
thanh bạch nhưng
ḷng luôn thảnh thơi
(Montréal
11 giờ 03, chủ nhật, âm u, +11C, 26-9-2010)
bè bạn, anh
em không biết
trách ta sao chẳng khuyên con
đâu hay là ta bảo miết
t́nh, tiền hoang
phí vẫn c̣n
cổ nhân không chừng nói đúng
“giang sơn”
coi vậy “dễ dời”
y như Việt
đảo biển cầm bán lần
hồi
“bản tính”
xem ra “khó
đổi”
giống y thủ đoạn bịt mồm
hó hé tự
do dân chủ
tạo ngay tai nạn giao thông
thằng con không quen tiết kiệm
sắm phone rồi
lại thay phone
chạy theo ít nhiều sửa đổi
đâu biết ta buồn héo
hon
ta bỗng thành tay sưu
tập
linh tinh điện
thoại cầm tay
cái nào cũng
hơi nặng giá
giữ rồi vứt bỏ thẳng tay
cũng muốn lấy xài cho
biết
ngặt v́ cái giá thuê
bao
hăng nào cũng
cao như núi
có xài chi mấy
dính vào !
một hôm t́nh cờ vợ
chọn
cái Nokia mới toanh
mang đến
xài thẻ mười
đô ngon lành
thế là ta chơi từ
đó
món trang sức mới
rợi này
thật ra chẳng phone ai
cả
và cũng chẳng ai
quấy rầy
cái phone chỉ dùng chụp ảnh
(nhiều ảnh
đưa lên mục này)
quay phim cũng
ngon ghê lắm
những khi bất chợt cần ngay
cũng tải lưu vào ít
nhạc
một vài đoạn vidéo
chở vợ đi chợ ngồi đợi
mở nghe đỡ sốt bụng chờ
hôm nay đang đi, muốn gọi
nhắn ghé Hồ Đ́nh Nghiêm chơi
đă hứa mang tặng sách mới
mở phone, pin quên sạt
rồi
ḷ ḍ t́m phone công cộng
ṃ không ra năm mươi
xu
đành đứng ngó quanh
một lát
chuyến thăm bạn
phải đành xù !
(Montréal,
12 giờ 48, thứ hai, nắng nhạt, +21C, 27-9-2010)
đă lâu lắm mới gọi thăm Vĩnh Điện
người bạn một thời ca hát ngao du
ḍng họ vua là con dân xứ Huế
nhiều người tưởng
lầm gốc rễ Sông Thu
lầm cũng đúng bởi đóng đô Đà Nẵng
thân với những thằng hay cải Quảng Nam
ta với
bạn h́nh như không thân lắm
chỉ lấn hơn ruột thịt với họ hàng
nhớ một thuở ta thường
làm lục bát
bạn chắp thêm hồn bằng những âm giai
giữa thời kỳ ta rụng
chân thảm bại
nhạc bạn cho ta thân
thiết bă vai
bạn ước muốn chỉ làm người nước Việt
ta th́ mơ
đi thăm hết Việt
mộng của bạn có hoàn
thành hoàn hăo ?
giấc mơ ta gần phá
sản hoàn toàn !
sắp bảy mươi nẻo quê nhà c̣n
khuất
ảnh hưởng
đời thường
lẫn với nội tâm
bạn thấu hiểu ta chẳng
cần giải thích
một ḍng sông đâu dễ
có hai ḷng
nói chuyệm tầm
phào hỏi thăm ngớ ngẩn
nghe giọng nói
cười cùng thấy trẻ ra
muốn nh́n thấy nhau cũng đâu quá khó
nhắm mắt một giây lộng lẫy đấy mà
mừng bạn vẫn c̣n đàn
ca viết nhạc
chẳng lẽ ta khen ta vẫn làm thơ
c̣n đọc của nhau biết nhau c̣n khỏe
chờ xem, bạn, ta, ai sớm vô bờ
?
trước khi chia tay bạn buồn
một phút
v́ ta vô duyên hụt
chút tiền c̣m
100.000 người xem một p p s
để rồi cuối cùng bị xóa mất
luôn
th́ cũng vui
thôi, chơi mà bạn quí
chỉ tiếc một điều “hồng nhan đa truân”
xuân sắc ta
nh́n nhiều người mất ngắm
hay tại câu
thơ cũng thiếu áo quần ?
gác phone nh́n ra,
trời mưa lất phất
chiếc lá thảnh thơi đă quá nửa
vàng
một ngày nữa đang lạnh lùng đi tới
dẫu muốn, dễ ǵ tiến
thối lưỡng
nan
(Montréal,
10 giờ 14, thứ ba, mưa, +22 C, 28-9-2-10
hôm nay không mưa
sẽ nắng
nếu không nắng nổi th́ mù
thức dậy, nh́n trời đoán vậy
bởi v́ đang vào mùa
thu
cây xanh trước
nhà ông Lộc
(anh Tàu Chợ Lớn gần bên)
lá đă cái
vàng cái bủn
co ro trong tiếng gió rên
hai hàng hoa
vào ngưỡng cửa
cái tàn cái
nở run run
may c̣n những
hoa hồng muộn
nhưng không thoát khỏi buồn buồn
người đi ngoài đường đă mặc
áo quần kín
đáo dày hơn
guốc cao chừng như thấp lại
nước hoa giảm bớt chập chờn
mùa thu quả
nhiên rất đẹp
nhiều loại danh sĩ say mê
chắc ta không là sĩ thiệt
mệt ứ hơi vẫn đón thu về
(Montréal, 08giờ 07, thứ tư, âm u, 29-9-20110)
nh́n ảnh bạn
trước một ḍng sông lớn
mắt đăm chiêu xa vắng
dơi về nam
không hẳn vậy,
biết chừng đâu hướng bắc
đông hay tây ?, tôi quả đă
đoán càng
đă qua thuở trầm ngâm t́m điểm đứng
định vị trí tôi lẫn
nơi ở người
những tọa độ chừng như không sai lệch
không manh tâm
vẫn giàu măi ngậm ngùi
sông nơi bạn
đứng, nh́n trông quen quá
tôi nghĩ hoài
sao vẫn nhớ chưa ra
sông có nước
như tim người có máu
chảy về đâu cũng một nẻo quê nhà
chẳng có thể là sông
Hàn Đà Nẵng
dễ chi là ḍng sông thơm
Hương Giang
thật lẩm cẩm sông nào mà chả
được
nh́n thấy sông
ḷng nao nức lên đường
bạn sướng
thật giang hồ giàu một
kiếp
xách hành trang
có Sông Tiễn
Chân Đi
sông thành thơ
bởi thơ đầy ḷng bạn
đứng trước
sông, bạn đă ngẫm nghĩ ǵ ?
tôi thú thật
sợ đọc thơ ghê lắm
thơ bạn cho tôi đọc
tựa xem mây
khá giản dị,
bởi ngại ngùng trùng ư
khi ba hoa
thả con chữ múa may
tài thơ bạn
không cần ǵ ca ngợi
nói loanh quanh
rồi cũng chỉ cảm ơn
trời đang mưa chợt trở nên sáng
đẹp
tập thơ bạn cho làn
gió thoảng qua hồn
(Montréal, 10 giờ
00, thứ năm,
30-9-2010)
Luân Hoán