|
Cảm Ơn Ðất
Ðá Trổ Thơ Lòng Ta Hạt Bụi Vu Vơ Bám Hoài
(Kinh đô HoaKỳ)
quê hương nhắm mắt như sờ được
sao vẫn buồn xo đến thế này |
|
|
|
Mời Em Lên
Ngựa
(Sông Thu Hoa Kỳ)
trùm chăn kín mít suốt đêm
sợ rơi giấc mộng lọt em ra ngoài
sáng ra vớ vẩn nhớ hoài
hương em, hương giấc mơ dài vẫn thơm |
|
|
|
Nuôi Thơm
Chùm Kỷ niệm Xanh
(thơ/canada)
em yêu không phải là hoa
vì hoa đâu có nở ra vì người
em yêu đâu chỉ là người
vì tim em có nụ cười phật tiên |
|
|
|
Cỏ Hoa Gối
Ðầu
(Sóng Văn Hoa Kỳ)
mười năm lớ ngớ không ngon giấc
co duỗi không qua khỏi cái giường
hít thở cầm hơi vài cơn mộng
buồn ngấm chừng như sắp thối xương |