Châu Văn Tùng
mấy mươi năm ăn chực mày
cà phê, thuốc lá, thịt cầy, rượu, hoa...
quốc nạn đành lạc bạn già
lấy ai ăn chực xót xa của mày ?

 

Hoàng Trọng Bân
bố căng trắng nửa cuộc đời
chân dung tôi, bạn vẽ, bôi dài dài
tôi đi, bạn cứ ở hoài
sân quần vợt vẫn trổ tài với hoa ?